Cạm Bẫy Hôn Nhân

6.88/10 trên tổng số 8 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
- Đêm tân hôn, chờ đợi cô không phải người chồng dịu dàng che chở, mà là một trò chơi đổi vợ tàn khốc.Thân là cô dâu, lại bị chồng mình tự tay đẩy vào vòng tay người đàn ông khác, hung hăng chà đạp tự …
Xem Thêm

Nhìn bài biện trong tân phòng, trong lòng Tả Tình Duyệt càng thêm đau đớn, thật là châm chọc! Ban đầu khi Cố Thịnh cho người bố trí tân phòng, còn đặc biệt hỏi sở thích của cô!

Cô thích phòng ấm áp, tất cả đều dựa theo yêu thích của cô để bố trí, nhưng, bây giờ căn phòng ấm áp này thật chói mắt! Đọc Truyện

"Tìm bộ y phục che kín thân thể dâʍ đãиɠ của cô lại đi, chúng ta phải ra ngoài!" Cố Thịnh lạnh lùng nói, một tay đẩy cô tới phòng thay quần áo, vẻ tàn nhẫn ở khóe miệng vẫn không biến mất.

Phòng thay đồ lớn như vậy, các loại trang phục, giày dép hoa lệ, số lượng nhiều vô kể, khiến Tả Tình Duyệt có chút ngây ngốc. Tiện tay cầm một bộ âu phục lên, phát hiện đó cũng là theo số đo của cô, khóe miệng nhếch lên nụ cười châm chọc. Nếu không biết được bản tính của anh, nhất định cô sẽ cho là mình đang được anh thương yêu, chiều chuộng, hạnh phúc đến không thở nổi, nhưng hạnh phúc cuối cùng sẽ không thuộc về cô!

Tả Tình Duyệt cầm bộ âu phục dừng lại ở trước gương, khi ánh mắt kịp chạm đến người phụ nữ dáng vẻ chật vật trong gương, cô nhất thời sợ hết hồn!

Người này là cô sao?

Sắc mặt tái nhợt, tóc tai rối loạn, từ cổ đến ngực lan tràn dấu vết, cả ở trên cánh tay. Trong tay cô lại là bộ trang phục với thiết kế không có tay, nếu như mặc vào, toàn bộ dấu vết trên người sẽ lộ hết ra ngoài.

Bộ lễ phục trong tay giống như một thứ đồ ghê tởm, Tả Tình Duyệt ném nó đi, đi tới trước tủ quần áo lần nữa, vất vả tìm kiếm. Tất cả quần áo mùa hè đều sáng long lanh, mãi mới tìm được một cái áo sơ mi có thể đem toàn thân cô bao bọc lại. Tả Tình Duyệt gian nan cởi đồ xuống, còn chưa kịp mặc vào, liền nghe thấy phía sau truyền đến tiếng nói đàn ông.

"Cô là người chết sao? Thay quần áo cũng lâu như vậy?" Cố Thịnh ở bên ngoài đợi đến không chịu nổi, đi vào, không ngại ngần nhìn thẳng tấm lưng trần của cô, ánh mắt trong nháy mắt trở nên u ám. Anh không thể không thừa nhận, thân thể của cô có thể sánh ngang người mẫu, mà cái phần tròn trịa phía trước kia có thể dễ dàng làm cho đàn ông mất hồn, chỉ mới nghĩ đến một chút, bụng của anh đột nhiên sinh ra một tia nóng ran.

Tả Tình Duyệt cố nén tiếng thét chói tai, xuyên thấu qua gương, cô nhìn Cố Thịnh từng bước một đi tới gần cô, theo bản năng cô cầm quần áo nhanh chóng mặc lên người, không ngờ hành động này còn đưa tới sự châm biếm của Cố Thịnh.

"Còn có gì để mà che hay sao? Thân thể của cô tôi đã sớm nhìn thấy hết rồi, không có gì khác biệt!" trong mắt Cố Thịnh thoáng qua tia khinh thường, đè xuống du͙© vọиɠ bị kích lên ở trong lòng, cố ý nghĩ một đằng, nói một nẻo.

Tả Tình Duyệt ngẩn ra, cho là anh ta vừa nhắc tới chuyện ôm mình từ phòng tắm ra ngoài, mi mắt rũ xuống, cô cố gắng để cho mình trấn định lại, "Mời đi ra ngoài!"

"Đi ra ngoài? Thân là chồng, nhìn vợ mình thay quần áo, có cần thiết tránh đi không?" Cố Thịnh cười khẽ, nhìn từ trên xuống dưới trang phục của cô. Cô dùng áo sơ mi và quần dài che đậy hết thân thể, khôn ngoan như anh, dĩ nhiên biết tại sao cô làm vậy, muốn che kín hết dấu vết trên người sao? Ánh mắt lợi hại ở trên người của cô nhìn hết một lượt, che rất tốt các dấu hôn kia...

Thế nhưng anh lại không muốn cho cô như ý, bước nhanh đến phía trước,kéo người cô lại.

"Anh muốn làm gì?" lông mày Tả Tình Duyệt nhíu chặt, người đàn ông này chỉ cần hơi dùng sức là mình chẳng thể nào làm gì được, chỉ có thể trơ mắt nằm trong ngực của anh. Nếu là trước kia, cô sẽ cao hứng vạn phần, nhưng hiện tại cô chỉ có sợ hãi cùng khủng hoảng.

Cố Thịnh không trả lời, một giây kế tiếp dùng hành động nói cho cô biết, thân hình cao lớn khóa chặt cô, cúi người, ở cái cổ trắng muốt của cô tỉ mỉ hôn xuống.

"Anh buông tôi ra!" Không nghĩ tới anh sẽ hôn mình, cảm giác đau trên cổ truyền đến, anh lại có thể hôn cô!

Cố Thịnh cảm thấy không sai biệt lắm, tuân theo ý nguyện của cô, buông cô ra, ngồi thẳng lên, hài lòng nhìn kiệt tác của mình, trong mắt thoáng qua ánh nhìn tối tăm, "Đi thôi! Cô không có thời gian nữa rồi!"

Nói xong, còn không đợi Tả Tình Duyệt phản ứng kịp, liền lôi kéo cô, lảo đảo đi ra khỏi cửa, mà Tả Tình Duyệt, từ đầu đến cuối cũng không biết, mình thật vất vả đem che lấp dấu vết ở trên người, lại bị anh cố ý điểm thêm ở trên cổ.



Một chiếc xe xa hoa phóng ra khỏi biệt thự, bên trong xe, giống như một gian phòng nhỏ di động, cái gì cũng có. Cố Thịnh rót cho mình một chén rượu đỏ, trên trán Cố Thịnh lộ ra một tia lười biếng, con ngươi sắc bén không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Tả Tình Duyệt, khiến cô như ngồi trên đống lửa.

Nếu là trước khi kết hôn, anh nhìn cô như vậy, tim cô nhất định sẽ đập rộn ràng, xấu hổ muốn tìm cái hang chui vào. Còn hiện tại, tim cô cũng đập nhanh, nhưng không phải bởi vì xấu hổ, mà là vì sợ hãi, ánh mắt anh làm cho cô cảm thấy rợn cả tóc gáy. Không gian trong xe khá lớn, cô theo bản năng nhích ra xa anh một chút, hành động này khiến Cố Thịnh không vui, chuyện gì cô ghét, anh càng muốn làm!

Đôi mắt chợt lóe sáng, Tả Tình Duyệt chỉ cảm thấy thân hình cao lớn tựa hồ mang theo cuồng phong thổi tới, giống như cả người cũng bị đè xuống, Tả Tình Duyệt đang muốn đẩy anh ra, lại bị cánh tay dài của anh nắm lấy bả vai, đem cô ôm thật chặt trước ngực, bàn tay cũng không an phận bò lên vật mềm mại ở phía trước.

"Anh..." Tả Tình Duyệt chụp tay anh lại, anh ta muốn làm gì?

Cố Thịnh trong lòng có chút khinh bỉ, rõ ràng cảm giác được cô cả người run rẩy, tà ác lại gần bên tai cô, khẽ cắn vành tai của cô, "Vợ à, anh thế nào? Đừng nói là anh không thể đυ.ng vào em nha! Em là vợ của anh, anh chạm vào em, là chuyện thiên kinh địa nghĩa!"

Nói xong, bàn tay càng thêm được voi đòi tiên, hướng bên trong chân cô lục lọi.

Vợ? Anh gọi nghe sao thật ngọt ngào! Đêm hôm đó, anh có nghĩ tới cô là vợ của anh?

"Để cho vợ mình cùng người đàn ông khác lên giường, cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa?" Tả Tình Duyệt từ trước đến giờ tính tình ôn thuận, nhưng không có nghĩa là cô nhu nhược, giọng châm chọc hỏi lại, quả nhiên cảm giác được thân thể Cố Thịnh cứng đờ.

Đôi mắt anh trầm xuống, Cố Thịnh hứng thú nhìn người phụ nữ trong ngực, từ khi biết cô, cô vẫn ôn thuận như con mèo nhỏ, không nghĩ tới miệng lưỡi cô cũng bén nhọn như thế!

Việc này càng tăng thêm ý muốn trêu cợt cô, dù sao cô cũng là đồ chơi của anh, anh không ngại làm cho cô thống khổ, đồng thời, cũng muốn nhìn xem bộ dáng luống cuống của cô, bộ dạng này làm cho anh vui thích, một tay kéo cô ngồi lên trên đùi mình.

"Chẳng lẽ cô còn muốn cùng người đàn ông khác lên giường?" ánh mắt Cố Thịnh chợt lóe, giọng nói mang theo vài phần uy hϊếp.

"Không!" Cô không muốn, loại chuyện này chỉ xảy ra một lần cũng đủ trở thành cơn ác mộng cả cuộc đời cô rồi!

Cố Thịnh trầm mặc trong chốc lát, ở sau tai của cô nhẹ nhàng nói, "Chỉ là, đây cũng không phải do cô quyết định!"

Trời, theo như ý của anh, còn có thể đem mình đưa cho người đàn ông khác? sắc mặt Tả Tình Duyệt bỗng chốc càng thêm tái nhợt, trong lòng sợ hãi cùng bất an càng ngày càng mãnh liệt. Nhìn người đàn ông trước mặt, cô không bảo đảm mình có thể toàn thân nguyên vẹn trở về, cảm giác được tay của anh lại chạy loạn trên người. Một hồi tê dại truyền tới, cô phát hiện cho dù trong lòng cô có bài xích anh như thế nào đi nữa, nhưng thân thể lại như bị ma chú, hùa theo động tác của anh. Tả Tình Duyệt biết anh đang muốn làm nhục cô, cho nên, cô cắn chặt môi, không để cho mình phát ra tiếng kêu.

Cố Thịnh ở trong lòng cười khẽ, thật là một người phụ nữ ngu ngốc, dù đã qua ba ngày, nhưng trên người cô vẫn còn lưu lại chút chất thuốc, loại thuốc kia tác dụng cực lớn, huống chi, lúc đó anh còn cố ý gia tăng liều thuốc!

"Không thể..." Tả Tình Duyệt cảm nhận được tay của anh đã tiến thêm một bước, lập tức ngăn cản, trước mặt còn có tài xế, nếu như... Cô làm sao có thể ngẩng mặt lên nhìn người? Cái ý nghĩ này len vào trong đầu của cô, lại càng làm cho cô tuyệt vọng, anh muốn cô không cách nào làm người, không phải sao?

Thêm Bình Luận