Cố Thịnh khẽ cau mày, chỉ chốc lát sau, hiểu ý của cô, tại sao?
"Bởi vì, cô nợ tôi một mạng sống!" Tay Cố Thịnh nắm cằm cô bỗng chốc dùng sức, nhất thời khiến Tả Tình Duyệt đau kêu thành tiếng.
Một mạng? Mạng của ai? Sao cô lại nợ anh một mạng?
"Anh nói rõ ràng ra đi! Rốt cuộc là mạng ai?" Cằm bị nắm chặt, Tả Tình Duyệt gian nan nói.
Cố Thịnh hơi nhếch miệng, người phụ nữ này thật biết diễn kịch, bây giờ còn làm bộ không biết, cô cho là cô tiếp tục giả bộ, thì có thể phủi sạch sai lầm cô từng phạm phải sao?
Nực cười, làm sao có thể?
"Cậu chủ,Sở Phàm thiếu gia đến rồi!" Thanh âm cung kính của quản gia từ ngoài cửa truyền tới, phá vỡ không khí giữa hai người. Ánh mắt Cố Thịnh khẽ giật, nhìn thân thể không hề che giấu của cô, hung hăng bỏ cằm của cô ra, lại khiến Tả Tình Duyệt thở dốc vì kinh ngạc lần nữa.
Tả Tình Duyệt còn chưa tỉnh táo lại từ trong đau đớn, đã cảm thấy mấy bộ y phục đánh vào trên mặt mình.
"Che kỹ thân thể đê tiện của cô lại đi, đừng đưa ra ngoài làm mất mặt xấu hổ tôi!" Thanh âm lạnh như hàn băng, như một con dao cắm vào trái tim của Tả Tình Duyệt, khiến cô nhất thời phát hiện trên người mình không mảnh vải che thân, đồng thời khiến cô nhớ lại chuyện đã xảy ra trước đây không lâu.
Trong lòng đột nhiên ngẩn ra, mặc dù đã đau đến không thể đau hơn, nhưng nhìn người đàn ông trước mắt, cô lại không muốn yếu thế ở trước mặt anh ta.
"Còn điều gì xấu hổ mất mặt hơn việc đẩy vợ mình vào lòng của người đàn ông khác?" gương mặtTả Tình Duyệt lạnh lùng xưa nay chưa từng thấy, phản ứng như thế khiến Cố Thịnh có chút giật mình. Kể từ khi biết cô tới nay, cô ở trước mặt anh, vẫn là bộ dáng mảnh mai dịu dàng, điềm đạm đáng yêu, thật không nghĩ đến cô sẽ có bộ dáng cương nghị như thế.
Khóe miệng nhếch lên nụ cười, Cố Thịnh quan sát cô giống như nhìn người ngoài hành tinh, được, được lắm! Quả nhiên là biết diễn kịch!
"Đó chỉ là chuyện nhỏ, so với chuyện đêm tân hôn, cô nên lo lắng số mạng về sau của mình thì hơn!" con ngươi của Cố Thịnh sắc bén, quả nhiên thành công thấy được trên gương mặt mới vừa rồi còn có mấy phần kiên cường của cô, đã xuất hiện sự dãn ra.
Số mạng sau này? Tả Tình Duyệt cười khổ trong nội tâm, ánh mắt rơi vào cổ tay của mình, sao cô lại lựa chọn cái chết để kết thúc thống khổ? Đây là chuyện ngu ngốc nhất, không phải sao?
Thật sâu hít thở mấy hơi, Tả Tình Duyệt kiên định nhìn chồng mình, "Không nhọc Tổng giám đốc Cố phí tâm!"
Anh ta muốn làm nhục cô sao? Vậy nếu như nội tâm của cô đủ mạnh, không để ý tới sự làm nhục của anh ta, đây không phải là phản kích tốt nhất sao?
Cố Thịnh càng nhíu chặt mi tâm, công phu đổi sắc mặt của người phụ nữ này thật mạnh, không lâu sau đó, trên mặt Cố Thịnh hiện lên nụ cười hứng thú. Kiên cường vậy sao? Vậy hãy để cho anh cắt bỏ đi từng lớp từng lớp vỏ ngoài kiên cường của cô, mọi chuyện dường như càng ngày càng thú vị!
Đang lúc ấy thì, Sở Phàm vội vã đẩy cửa vào, phá vỡ giằng co của hai người, "Thịnh, rốt cuộc có chuyện gì mà bảo tôi tới gấp vậy? Anh mới tân hôn...?"
"A..." Sở Phàm vẫn chưa nói hết, chỉ nghe thấy một tiếng kêu của phụ nữ.
Khi Sở Phàm thấy người phụ nữ quần áo không chỉnh tề trên giường, liền quay lưng lại theo bản năng, "Thịnh, anh có ý gì? Tìm tôi gấp vậy, chính là muốn tôi xem các người ân ái sao?" Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenhdt.com
Sao lại có người bạn như thế chứ? Chị dâu rõ ràng còn chưa có mặc quần áo!
"Cũng chỉ là một người phụ nữ thôi, có gì mà ngạc nhiên?" Cố Thịnh lơ đễnh nói, nhưng thân thể vẫn không tự chủ được dựa vào giường lớn, một tay kéo qua cái mền, che kín cô lại, trong lòng thoáng qua tham muốn chiếm hữu mà chính anh cũng không phát hiện được.
Lời nói không thèm để ý chút nào của Cố Thịnh còn hơn là khiến Sở Phàm ngớ ngẩn, có đàn ông không ngại thân thể vợ mới cưới của mình bị người ta thấy sao? Mặc dù ánh mắt của anh thu lại rất mau, không có nhìn kỹ rõ ràng, nhưng chị dâu này, anh đã từng gặp, dịu dàng động lòng người, xinh đẹp không thua những minh tinh điện ảnh nổi tiếng kia. So với Cố Thịnh đúng là một đôi trai tài gái sắc, một đôi trời đất tạo nên!
Nhưng lời lẽ như vậy, lại làm cho Tả Tình Duyệt bị thương một lần nữa, Tả Tình Duyệt hạ mi mắt xuống, trong lòng thoáng qua tia khổ sở. Một người chồng có thể dùng đêm tân hôn của cô để chơi trò chơi đổi vợ, sao có thể để ý thân thểcô có bị người khác thấy hay không?
Rõ ràng đã bị đẩy vào vực sâu, cô vẫn còn mong đợi gì?
Tả Tình Duyệt cố ý bỏ rơi sự đả kích từ lời nói của anh ta mang đến cho cô lần nữa, nhìn người đàn ông cao lớn đẹp trai, mặc trang phục thoải mái vẫn đưa lưng về phía cô, cả người Tả Tình Duyệt chui rúc vào chăn. Lúc này cô ngay cả áσ ɭóŧ qυầи ɭóŧ cũng không có mặc, trong phòng có hai người đàn ông, dù Cố Thịnh muốn làm nhục cô, nhưng cô lại không thể trơ mắt nhìn mình bị làm nhục như vậy!
Cho dù tự ái đã bị chà đạp, nhưng cô vẫn muốn nhặt lên từng chút từng chút một!
Vết thương trên cổ tay cắt không quá sâu, đã không còn chảy máu, nhưng vẫn cực kỳ đau đớn, nhiều lần, đều không thể nâng lên, bộ y phục mất một khoảng thời gian vẫn không cách nào mặc vào trên người cô đàng hoàng, thân thể lạnh như băng bắt đầu toát ra mồ hôi nóng.
Cố Thịnh nhìn động tác gian nan của cô, trong mắt thoáng qua vẻ âm trầm, trong lòng lại không vui vẻ sung sướиɠ như dự đoán.
"Phụ nữ ngốc!" Cố Thịnh khẽ nguyền rủa ra tiếng, tiến lên đoạt lấy y phục trong tay cô mặc vào cho cô. Nhưng động tác cũng không dịu dàng, mặc quần áo tử tế cho cô xong, giống như là rất chán ghét, liền lập tức tránh ra như tránh rắn bò cạp, lạnh lùng phân phó Sở Phàm, "Anh có thể tới xem thương thế của cô ta rồi!"
"Thương?" Sở Phàm giật mình xoay người, thấy người phụ nữ suy yếu tái nhợt trên giường, hung hăng trợn mắt nhìn Cố Thịnh một cái, "Tôi là bác sĩ ngoại khoa, không phải bác sĩ phụ khoa!"
Tình hình như vậy, Sở Phàm rất tự nhiên liền liên tưởng đến một vài hình ảnh mập mờ. Nhất định là lúc tân hôn Cố Thịnh quá thô bạo với chị dâu, nên đã đả thương cô, trong mắt hiện ra vẻ lúng túng, Địa phương riêng tư như vậy, sao có thể gọi anh tới chữa trị chứ?
Tả Tình Duyệt vừa nghe, cũng nhất thời hiểu ra hiểu lầm của anh ta, trên mặt lập tức đỏ bừng, cắn chặt môi. Trên thực tế, trừ cổ tay bị đau, giữa hai chân cô cũng hết sức đau đớn, chẳng qua là, những chuyện này, cô không thể để cho bất luận kẻ nào biết, nếu như Cố Thịnh biết, tất sẽ cho cô nhục nhã nhiều hơn thôi.
Cố Thịnh cũng không khỏi nhíu nhíu mày, không vui trợn mắt nhìn Tả Tình Duyệt một cái, "Cổ tay của cô ta bị thương! Anh băng bó cho cô ta đi."
Đọc TruyệnTrong đầu hiện ra những hình ảnh kiều diễm xảy ra ba ngày qua, anh quả thật trừng phạt cô không có chút thương tiếc nào, chiếm đoạt thân thể của cô. Khi nghe được ý ở ngoài lời của Sở Phàm, ánh mắt anh lóe lên, anh làm bên trong của cô bị thương sao?
Trong lòng thoáng qua vẻ thương tiếc, ánh mắt dao động ở trên người của cô. Sáng sớm hôm nay khi anh nhìn dấu vết trên người cô cũng thấy ghê sợ, nhưng một giây kế tiếp sự thương tiếc này lại bị anh đẩy ra. Anh bị gì vậy? Sao lại có thể dậy lên đồng tình với cô chứ?
Đây chính là cái anh muốn, không phải sao? Huống chi, ba ngày nay trong ấn tượng của cô, cô là bị một người đàn ông xa lạ cường bạo mà?
Sở Phàm không nói thêm gì, đi tới, khi thấy vết thương trên cổ tay của cô, sắc mặt trầm xuống. Lấy kinh nghiệm của anh, chỉ nhìn một cái, cũng biết vết thương này vì sao có, phát hiện như vậy khiến anh hết sức khϊếp sợ. Trước đó bạn tốt thật là che chở đầy đủ với chị dâu, làm sao lại xảy ra chuyện như vậy?
Anh nhạy cảm nhận thấy không khí tựa hồ có chút quái dị, cũng không nói gì thêm, chỉ tự nhiên băng bó vết thương thay Tả Tình Duyệt, dặn dò vài điều chuyên nghiệp xong liền rời đi chỗ này.