Chương 3

---

Một là bởi vì hai nhà không hợp nhau, hai là bởi vì Tiểu Bạch Nga và chị gái có tính cách khó gần, Ninh Tri Tinh mỗi ngày lười biếng, cũng không dụng tâm mà xây dựng các mối quan hệ.

"Thật kỳ quái."

Ninh Tri Tinh thốt ra.

Hố núi là một cách nói phổ biến trong thôn, nói là bẫy do mấy lão thợ săn trong thôn đào, con nít lớn lên trong thôn rất tinh ranh, cái gì cũng dám chơi, đã sớm học được cách phân biệt cạm bẫy, ngay cả Ninh Tri Tinh lười biếng cũng biết cách đi đường vòng, đây là lần đầu tiên nghe nói có người rơi vào.

Hai chị em nhà Tiểu Bạch Nga không chơi với trẻ con trong thôn, ngày thường chỉ đi lên núi, ai rớt cũng không tới phiên Tiểu Bạch Nga rớt, chớ nói chi hai chị em quá quen thuộc đường núi, sao lại không thấy chứ?

Ninh Tri Trung cảm giác được tay nặng hơn, quay đầu nhìn thấy em gái vừa chạy vừa xuất thần, trong khoảnh khắc cậu quay đầu, vẻ mặt em gái càng hỏng bét, trong mắt xuất hiện sự hoảng sợ.

Ninh Tri Trung bỗng nhiên luống cuống, nhớ tới chuyện bà nội từng nói liền nhìn quanh, vừa nhìn đã thấy bà nội đứng ở cửa nhà, vội vàng hắng giọng hô to: "Bà ơi!"

……



"Không, em không sợ."

Ninh Tri Tinh lần thứ năm nhấn mạnh những lời này, nhưng vẫn không ngăn được bà nội tận dụng mọi thứ rót nước thảo dược cho cô.

Nắp bình trên bàn còn chưa đậy kín, dựa theo thói quen sau đó bà nội còn có thể gắp hai phiến thảo dược từ bên trong dán lên huyệt Thái Dương của cô.

Động tác của bà Ninh rất lưu loát, thừa dịp cháu gái vừa mở miệng nói chuyện, chén nước thuốc đã đổ vào, sau đó dùng ánh mắt ai oán của Ninh Tri Tinh dán thảo dược lên trán cô, nước thuốc màu nâu theo mặt chảy xuống, khuôn mặt ban đầu không tính là đen nháy mắt loang lổ, nhìn đều có vài phần phong thái hát hí khúc.

"Ừ, không sợ không sợ."

Bà Ninh nhìn thấy cháu gái có ánh mắt linh động thì yên lòng, vừa vặn đáy chén còn thừa một chút, bà liền pha chút nước quen thuộc đưa cho Ninh Tri Trung, quán triệt thái độ không lãng phí đến cùng.

Cái gì là thuốc ba phần độc, cách nói này cô cũng chưa từng nghe qua, bà chỉ biết lãng phí là muốn trời đánh sấm sét.

Ninh Tri Tinh đang nhìn anh trai uống thuốc đồng bệnh tương liên thì nghe thấy có tiếng động, người đi vào chính là mẹ ruột của cô, Ngô Phượng Anh, giờ phút này bà ấy tấm tắc kỳ lạ, đẩy cửa ra liền bắt đầu biểu diễn:

"Mẹ, con nói mẹ nghe, hai cô con gái Từ gia này thật ghê gớm......