Chương 21

……

Hùng dũng oai vệ bước đi, trải qua cuộc cạnh tranh gần như không có, Ninh Chấn Đào thuận lợi giành được quyền quản lý nuôi lợn.

Nghĩ đến việc trở về sẽ được đón nhận ánh mắt sùng bái của cháu gái nhỏ, nghĩ đến cuộc sống lười biếng không cần phơi nắng trong tương lai, anh ta liền vui vẻ, ngay cả sự khó chịu khi Từ lão tam đột nhiên tiến cử anh ta cũng đã biến mất.

Lúc tâm trạng tốt thì đi rất nhanh, Ninh Chấn Đào là người đầu tiên về đến nhà, nhìn thấy cháu gái nhỏ chống cằm ngồi ở cửa đón mình, anh ta định ôm một cái, nhưng lại bị ánh mắt oán trách của cháu gái nhỏ nhìn chằm chằm đến mức dừng lại, khiến anh ta nghi hoặc.

Anh ta có gì không đúng sao?

Ninh Chấn Đào cúi đầu nhìn quần áo của mình, ngẩng đầu lại nhìn cháu gái nhỏ, ho hai tiếng:

"A Tinh, con cũng nói với A Trung một câu, sau này chú sẽ phụ trách công việc chăn nuôi tập thể của thôn!"

Anh ta vô thức khoác lác, lại sợ cháu gái không hiểu những từ ngữ có phần cao siêu này:

"Tức là sau này công việc của bà Thúy Hoa các con chú sẽ làm, sau này chú sẽ cho các con ăn thịt, dẫn các con đi hái quả!"

"Chú út thật tuyệt!"

Ninh Tri Tinh phối hợp vỗ tay, trên mặt còn kịp thời nở nụ cười tươi, sau đó lại tiếp tục nhìn chằm chằm vào sau lưng chú.

Ninh Chấn Đào:

.".."

Rõ ràng Ninh Tri Tinh cười rất chuẩn, vỗ tay cũng rất mạnh nhưng tại sao anh ta lại cảm thấy mình bị đối phó vậy? Có cảm giác dùng xong là vứt?



Ninh Tri Tinh tạm thời không có thời gian để ý đến chú ít, cô chỉ muốn bắt được "hung thủ", xem xem là người nhà nào đã đóng góp lớn như vậy cho giá trị cải tạo của cô.

Vì thế cô còn đặc biệt mở tạm chức năng hiển thị giá trị cải tạo.

Tất nhiên, chú ít hiện tại trên đầu có biểu tượng -3, còn chưa đến giá trị cải tạo trung bình bị trừ đi nên cơ bản đã bị loại trừ khỏi diện tình nghi.

Ninh Tri Tinh chăm chú nhìn chằm chằm ra cửa cuối cùng cũng đón được người nhà của mình, cô nhìn những con số trên đầu những người nhà lần lượt bước vào cửa mà chìm vào suy tư.

Mẹ và bà đều là -4, vậy thì chính là cha và chú hai trong số đó là thủ phạm, hiểu rõ mức độ thâm đen của chú hai, Ninh Tri Tinh tự nhận đã phát hiện ra sự thật, đang chuẩn bị đứng dậy về phòng.

Vừa mới đứng dậy, Ninh Tri Tinh liền nhìn thấy Ninh Chấn Cường từ một nơi khác trở về, anh ta cầm một túi vải không lớn trên tay, đi rất ung dung tự tại, nếu không phải Ninh Tri Tinh biết trước trong này mười phần tám chín là gà rừng, thì có lẽ chỉ nghĩ rằng bên trong chỉ đựng thứ gì đó không quan trọng.

Nhưng lúc này Ninh Tri Tinh chỉ có thể nhìn thấy con số trên đầu chú hai.

Hoàn toàn khác với những gì cô nghĩ, con số trên đầu chú hai lại là -1, nhỏ nhất trong số tất cả mọi người.

Vậy thì tức là...

Đồng tử Ninh Tri Tinh chấn động, chậm rãi quay người muốn chạy trốn khỏi hiện trường, nhưng không thể chống lại tiếng gọi đầy yêu thương của cha:

"A Tinh đang đợi bố sao?"

Ninh Tri Tinh lao vào lòng bố, trốn tránh tắt chức năng hiển thị giá trị cải tạo.

Vậy nên bố đã làm gì mà có thể một ngày làm giảm -13?