Ngay từ khi còn nhỏ, tôi đã biết mình không được yêu thích trong gia đình này.
Mẹ tôi khi đi công tác trở về, chỉ mang theo hai món đồ chơi mới, đưa cho Hứa Trạch và Hứa Kiều.
Sau khi chia xong hai món đồ chơi, lúc bà định rời đi, tôi ngăn mẹ lại, nhỏ giọng nhắc, "Mẹ ơi, của con nữa".
"Con cũng muốn?".
Mẹ tôi chau mày, mất kiên nhẫn nói: "Nó đắt lắm, mẹ lại không mang đủ tiền theo nên không có phần của con".
Khi đó tôi mới chỉ vừa năm tuổi, nhưng đã mơ hồ nhận thức được cảm xúc của người khác.
Hơn nữa, người đó lại chính là mẹ ruột của tôi.
Mà hiện tại, trong đám cưới của chị gái tôi, sau khi mẹ tôi chào hỏi quan khách và mấy người họ hàng xong, bà đi đến một góc, quay lưng lại, bấm điện thoại gọi cho tôi hết lần này đến lần khác.
Không một ai trả lời.
Khi gọi đến lần thứ ba thì bị cúp máy.
Bà ấy giống như bị ai đó bóp cổ, hai mắt mở to để lộ dáng vẻ không thể tin, "Hứa Đào, tao là mẹ của mày đó!".
Hứa Trạch đi tới, vỗ nhẹ vào lưng bà trấn an.
"Mẹ, mẹ đừng giận, Hứa Đào không đáng đâu. Mẹ còn không biết sao, chị ta chính là lúc nào cũng như vậy".
Sự tức giận và cảm xúc tủi thân của mẹ tôi cuối cùng cũng tìm thấy được lối thoát từ đứa con trai nhỏ yêu quý nhất của bà.
"Trong ba đứa các con, Hứa Đào là đứa mẹ dốc hết tâm sức. Khi sinh nó ra, rõ ràng là thai song sinh, ngay chính cả bác sĩ cũng nói nó sống sót được là nhờ cướp mất chất dinh dưỡng của anh trai con...".
Từ khi còn nhỏ, tôi đã nghe bà lặp đi lặp lại những lời này không biết bao nhiêu lần.
Cho đến cuối cùng, người chịu phạt đều là tôi, bị nhốt trong phòng, nhìn gia đình bốn người họ ra ngoài vui chơi thư giãn.
"Mẹ đừng tức giận, cũng đừng lo lắng. Hôm nay cho dù có phải trói, con cũng sẽ trói chị ta đem về cho mẹ".
Hứa Trạch an ủi mẹ tôi, sau đó vừa quay lại gửi cho tôi rất nhiều tin nhắn WeChat.
[Hứa Đào, tốt nhất trong một tiếng nữa chị nên xuất hiện]
[Sao chị lại ích kỷ như vậy, rõ biết sức khỏe của mẹ vốn không tốt, lại còn cố tình chọc giận bà ấy]
[Một người đàn ông chẳng đáng để chị ghi hận đến tận bây giờ, huống hồ gì, chị gái của tôi không phải cũng là chị gái của chị hay sao?]
Sau khi gửi xong những tin nhắn, ngón tay của em trai dừng lại trên bàn phím.
Vài giây sau, nó cất điện thoại đi, quay lại phụ giúp việc tiếp đón khách mời.
Phải rồi, ngay cả chính bản thân của em trai cũng không tin.
Hứa Kiều là chị gái tốt của nó, và còn là đứa con gái ngoan ngoãn của ba mẹ tôi.
Sao có thể là chị gái của tôi được?