Vào ngày tôi qua đời, hôn lễ của chị gái tôi vẫn diễn ra bình thường. Chị ấy mặc chiếc váy cưới, kết hôn với bạn trai của tôi. Mẹ gọi nhiều cuộc điện thoại cho tôi nhưng không ai nhận cuộc gọi, bà tức giận mắng tôi là đồ vong ân bội nghĩa. Em trai gửi tin nhắn trách móc.[Chị đúng là đồ hẹp hòi, chuyện hai năm trước vẫn còn nhớ đến hôm nay hay sao?]Người ba vốn trước nay luôn kiệm lời, nay lại lạnh lùng nói: "Con nói với nó, nếu hôm nay còn không về nhà, nhà chúng ta sẽ xem như chưa từng sinh ra đứa con gái này".Họ không thực sự muốn tôi trở về, chỉ là không muốn hôn lễ của chị gái lại không hoàn hảo vì thiếu đi sự chúc phúc của tôi. Tuy nhiên, tôi đã chết rồi.