Ánh mắt Cái bóng trầm ngâm giây lát: “Làm người chuyển phát nhanh chuyên nghiệp, tôi sẽ không đi hỏi chuyện riêng tư của khách hàng.”
“Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu là do một số khách hàng ra giá quá cao, chần chừ một giây sau đó cũng nhận vì tiền cao quá."
Anh cố gắng bù đắp: "Vô lương tâm là người yêu cầu chuyển phát nhanh và người nhận hàng, liên quan gì đến tôi với tư cách là người giao hàng đâu?"
Du An chiếu lệ gật đầu, cũng không tiếp tục đề tài: “Bây giờ chúng ta đi đến đâu rồi?”
Cái bóng vui vẻ chuyển đề tài, “Đây là khu phía đông của biệt thự, còn có khu phía tây, khu nam, khu bắc..”
Du An không khỏi ánh mắt tối sầm lại, cô liếc nhìn thời gian: "Tối nay chúng ta có thể hoàn thành việc tìm kiếm được không?"
Cái bóng do dự: “Tôi có thể tăng tốc độ di chuyển, chỉ sợ cô không chịu được.”
Du An nghiến răng: "Tôi có thể"
Cô còn chưa nói xong, hai người liền từ trong gương này biến mất, phóng tới phòng bên cạnh.
Du An chỉ cảm thấy trước mắt kích hoạt hiệu ứng tốc độ gấp đôi, cảnh tượng trong tất cả các phòng đều bị cuốn vào trong mắt cô.
Các hình ảnh xung quanh được hiển thị đầy màu sắc.
Một phòng, hai phòng, ba phòng,
Một tầng, một tầng, ba tầng
Sau mấy giờ, bọn họ rốt cục tới một khu hẻo lánh nhất phía Bắc.
Du An sắc mặt tái nhợt, cố gắng kìm lại cái bụng đang sôi trào.
Cái bóng lo lắng liếc nhìn cô: "Cảnh ngục tư, cô không sao chứ?"
Du An đặt tay lên bụng, yếu ớt nói: "Không sao, đây là khu cuối cùng phải không? Việc khám xét sẽ kết thúc sớm."
Bầu không khí trong các phòng khu phía Bắc không giống như những nơi khác.
Không hiểu sao lại khiến người ta cảm thấy u ám, xung quanh có nhiều lính canh hơn ba khu còn lại. Ở mỗi hành lang đều có camera nhấp nháy những đốm sáng đỏ sẫm.
Chuyển động của Cái bóng thận trọng hơn trước rất nhiều.
Hai người cẩn thận tìm kiếm các tầng trên và đến tầng trệt. Sau khi đi qua vài căn phòng có cửa sắt nặng nề, Du An không khỏi thở dài:
“Montero đã xây dựng nhà tù riêng cho mình.”
Mặc dù căn phòng trống không, nhưng trên tường treo dày đặc dụng cụ tra tấn, vết máu loang lổ chưa được dọn dẹp sạch sẽ và các góc tường đều thể hiện đúng chức năng của những căn phòng này.
Họ đến căn phòng kín đầu tiên.
Người tù bị trói vào ghế sắt, cúi đầu, bất động.
Du An đánh giá anh ta vài lần, ước lượng chiều cao của anh ta; “Không phải người này.”
Cô nhớ người đàn ông mà cô nhìn thấy lúc đầu hơi khom lưng và hơi lùn.
Cái bóng di chuyển cô từ cửa sổ phản chiếu sang phòng bên cạnh.
Căn phòng này đã được đóng bởi một phụ nữ trẻ.
Hai người tiếp tục đi.
Sau khi đi qua hơn mười căn phòng, Du An cuối cùng cũng nhìn thấy một người gần như tương xứng trong trí nhớ của mình.
Du An suy nghĩ một chút, hóa thân thành bộ dáng August, để Cái bóng đưa cô đi ra ngoài.
Du An từ từ đi đến chỗ người đàn ông đang ngồi xổm trong góc.
Một bóng đen đi đến không biết từ lúc nào đã thu hút sự chú ý của đối phương.
Anh ta ngẩng đầu lên, đồng tử co rút lại khi nhìn thấy Du An. Giọng nói khàn khàn quen thuộc: “Trưởng ngục Augustus” khiến Du An cong môi: “Đã lâu không gặp.”
Trong mắt đối phương hiện lên một tia hoảng sợ: “Ngài, ngài còn sống.” Du An cúi đầu nhìn hắn lạnh lùng nói: "Anh tựa hồ không muốn gặp tôi."
Bria ánh mắt lóe lên, sau đó nghi ngờ nhìn về phía Du An. "Không phải, Cai ngục trưởng August đã chết từ lâu, anh là ai?"
Sắc mặt Du An không thay đổi: "Ai nói tôi đã chết?" Vẻ mặt Bria có chút do dự: "Biệt thự bốc cháy, đội cứu hỏa tìm được xác ở trong nhà."
Du An từng bước ép sát: “Anh tận mắt nhìn thấy ư?"
Bria hai má kịch liệt run lên hai lần, ánh mắt dừng ở trên mặt Du An, cùng Augustus trưởng giống hệt như vậy.
Đầu óc quay cuồng, anh lảo đảo đứng dậy cúi đầu trước Du An
"Trưởng ngục, lúc ấy tôi còn tưởng rằng ngài thật sự xảy ra chuyện gì, ngài đột nhiên biến mất, sau đó biệt thự cháy, tôi cảm giác có cái gì khác thường, nhưng tôi không có cách nào báo thù cho ngài."
Du An kiên nhẫn nghe, người này nhận lỗi về mình. Cô mỉm cười và nói: "Vậy thì bây giờ, anh đã đến làm việc cho Montero. "
Bria nhanh chóng nói: "Ngài đã hiểu lầm. Ngài xem bộ dáng tôi hiện tại là biết tôi đã bị bắt. Montero không biết kế hoạch bí mật của tôi là gì, và muốn tôi ra mặt xác nhận Du An đã tham gia giao dịch."
Đôi mắt của Du An tối sầm lạ: "Anh sẽ làm theo những gì ông ta nói chứ?"
Bria nhanh chóng bày tỏ lòng trung thành của mình: "Tất nhiên tôi nghe lời ngài, tôi sẽ làm bất cứ điều gì ngài yêu cầu tôi làm."
Du An khá hài lòng với ánh mắt của anh ta, cô hạ giọng nói: "Rất đơn giản, Montero nhất định sẽ để anh làm chứng trước mặt công chúng. Anh chỉ cần làm điều này…."
Bria gật đầu, nghi ngờ nói:" Tôi cảm thấy Du An có vấn đề gì đó, chẳng lẽ ngài không muốn loại bỏ cô ta hoàn toàn sao?"
Du An lạnh lùng quay đầu lại: "Tôi bị Montero âm mưu chống lại, trước tiên hãy diệt trừ hắn. Những người khác không vội."
Bria không còn đưa ra ý kiến gì nữa, anh ta ngập ngừng nói: "Nếu tôi mở miệng vào lúc đó, tôi sẽ đắc tội với ông Montero, ngài thấy đấy..."
Du An vỗ vai anh ta: "Anh là ngưòi của tôi, tôi sẽ bảo vệ anh, đừng lo lắng."
Bria thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù trưởng ngục trưởng August không còn là trưởng ngục nữa, nhưng hắn ra vào phủ Montero, có thể tùy ý ra vào, chắc hẳn vẫn có năng lực.
Sau khi giải thích với Bria, Du An nhìn vào cửa sổ phản chiếu trên tường.
Cái bóng nhận được gợi ý lập tức nhấn chìm Du An, và ngay lập tức kéo cô vào trong gương.
Chứng kiến
sự biến mất bí ẩn của Du An, Bria càng củng cố niềm tin của mình.
Ngục trưởng August vẫn là siêu phàm, đi theo hắn cũng không thua thiệt gì.
Anh ta phải thể hiện khả năng của mình với Cai ngục trưởng August trong sự cố này, rửa sạch ấn tượng xấu về việc vội vàng chạy trốn sau khi biết tin về cái chết August.
Lúc này, Du An và Cái bóng trở lại Tinh ngục.
Du An nói với Cái bóng: “Mấy ngày nay chú ý động tĩnh bên phía Montero, đề phòng…”
Cái bóng đồng ý.
Trong hai ngày tiếp theo, Eldo, người đang thụ án trong Tinh ngục, đã nâng sự thèm muốn của các phóng viên truyền thông lên mức cao nhất, nhưng đã không nêu tên đồng bọn trong một thời gian dài.
Khi các phóng viên suy đoán liệu Eldo có sợ bị đồng phạm cấp cao trả thù hay không, ông Montero đã chuẩn bị tổ chức một cuộc họp báo.
Ông ta tuyên bố rằng một người chính trực từng làm việc dưới quyền của Cai ngục trưởng August đã quyết định ra mặt và tiết lộ toàn bộ sự thật về vụ việc Eldo.
Để đảm bảo kế hoạch diễn ra suôn sẻ, Du An gửi lời chào đến Peppa: "Vào ngày họp báo sẽ có nhiều điều thú vị xảy ra. Tôi lo rằng Montero sẽ dừng họp báo nếu tình hình không ổn"
"Đừng lo lắng, tôi sẽ sắp xếp người để đảm bảo rằng buổi phát sóng trực tiếp sẽ không bị gián đoạn."
Vào ngày họp báo, Du An đã bật màn hình chiếu trong Tinh ngục, sẵn sàng để xem cảnh tượng tuyệt vời này .
Trong buổi phát sóng trực tiếp, Bria, người trông hơi phờ phạc, đã đi theo ông Montero và bước lên bục.
Du An lấy ra một củ cà rốt làm đồ ăn vặt, châm chọc nói: “Xem ra tính mạng của hắn ở trong tay Montero thật không dễ dàng.”
Tạ Uyên ngồi ở một bên chậm rãi hớt bọt trà trong cốc.
"Nếu không, tôi sẽ không dễ dàng bị anh ta thuyết phục như vậy, một tên chạy cả đêm sau vụ tai nạn của August chắc chắn không có bao nhiêu lòng trung thành.”
Tạ Uyên nhét một túi cà rốt vào trong tay Du An, ngắt lời cô: "Họp báo bắt đầu rồi."
Du An ngậm miệng lại, hướng ánh mắt về phía màn hình.
Montero đứng đó trong bộ vest và đôi giày da ở giữa bục phát biểu, anh ta nói một cách chính trực,
"Bài phát biểu của ông Eldo vài ngày trước thật gây sốc. Tôi không ngờ rằng trong cuộc điều tra nghiêm ngặt của Bộ phận Giám sát, lại có một con cá lọt lưới.”
" Mặc dù Eldo Vì nhiều lý do, ông Erdo đã không nhắc đến tên của người đó, nhưng tình cờ, tôi được biết Bria, người từng là cấp dưới của Cai ngục trưởng cũ August, đã tiết lộ câu chuyện bên trong đáng kinh ngạc cho tôi. Tiếp theo, ông Bria sẽ giải thích sự thật cho mọi người.”
Montero nhường vị trí trên bục, Bria chậm rì rì mà đi đến giữa bục với một đống Camera và Microphone, thoạt nhìn trông giống như một người có khả năng vận động hạn chế.
Bria ho nhẹ và nhìn vào tất cả các phương tiện truyền thông trong khán giả.
"Như Eldo đã nói, cuộc điều tra về vụ giao dịch bất hợp pháp chưa hoàn thiện. Có một nhân vật cấp cao ẩn sau hậu trường và trốn tránh cuộc điều tra.”
" Hắn không những bị xử phạt ngược lại vẫn ung dung ngoài vòng pháp luật và tận hưởng cuộc sống."
"Hôm nay, tôi sẽ ở đây để công bố tên của người này…"
Bria đưa mắt nhìn Montero.
Montero bắt gặp ánh mắt của anh và khẽ gật đầu.
Bria duy trì tư thế hai người nhìn nhau, và tiến đến chiếc micro trước mặt.
“Người này là Montero tiên sinh.”
Montero sắc mặt tại chỗ kịch liệt thay đổi.
Các phương tiện truyền thông bên dưới đã náo động.
Dưới cái nháy mắt của Montero, hai lính canh chạy lên và lao lên sân khấu để mang Bria đi.
Ngay lúc đó, một vài người nữa xuất hiện từ đám đông và dừng hành động của họ.
Bria siết chặt lòng bàn tay đẫm mồ hôi của mình, và anh ta tiếp tục nói nhanh:
"Ông Montero là người mua buôn bán trái phép nội tạng người lớn nhất vào thời điểm đó. Vô số giao dịch mà Eldo xử lý đều do ông Montero làm trung gian." Lúc này, Bria đột ngột kéo tay áo lên, để lộ cánh tay đầy sẹo.
"Ông Montero không những không phản ánh tội ác của mình mà còn giam giữ và tra tấn tôi một cách bất hợp pháp, đồng thời yêu cầu tôi đổ hết lỗi cho những người vô tội khác tại cuộc họp báo." Ánh sáng của máy ảnh sáng lên liên tục, đôi má của phóng viên đỏ bừng vì phấn khích.
Ai có thể ngờ rằng Tập đoàn Montero, một con cá lớn, lại dính líu đến một vụ buôn bán trái phép của cai ngục cách đây gần một năm.
Ngược lại, khuôn mặt của Montero tái nhợt.
Ông ta nhìn Bria, người đột nhiên nổi loạn, với vẻ mặt tức giận, và muốn tiến lên để ngăn anh ta lại, nhưng lại bị chặn lại một cách cố ý hoặc vô tình.
Bria một hơi nói: "Vì ngăn cản những người vô tội bị dội nước bẩn, cũng để tránh càng nhiều người bị Montero đầu độc giống như tôi, tôi mới có dũng khí đứng ở chỗ này, đem tất cả chân tướng cho mọi người tiết lộ.
" Mọi người đều bình đẳng trước pháp luật. Cho dù Tập đoàn Montero có quyền lực đến đâu thì nó cũng phải bị trừng phạt đúng như vậy",
Bria nói trước khi cúi đầu chào khán giả.
Du An ngồi trước màn hình không khỏi vỗ tay.
“Cấp dưới của August thật sự có tài.”
Tạ Uyên liếc nhìn Tinh võng: “Tin tức hôm nay đã ra, giá cổ phiếu của Tập đoàn Montero đã bắt đầu lao dốc.”
Du An nhếch môi đắc ý: “Lần này, hãy để Montero tiêu xài phần còn lại của cuộc đời ông ta trong tù."