Chương 74

Hai ngày sau, Tóc xanh đưa cho Tạ Uyên một danh sách các ứng cử viên trợ lý. Tạ Uyên lướt qua nó một cách nhanh chóng, có vẻ như không có gì sai cả, vì vậy anh ấy đã mang nó cho Du An.

“Cảnh ngục tư, đây là danh sách trợ lý đã được sàng lọc cho đến nay.”

Du An lướt qua một lượt danh sách những cái tên không quen thuộc: “Sắp xếp một cuộc kiểm tra, tiện thể để tôi xác định người.”

Cô đang tìm người để giúp giảm gánh nặng công việc, vì vậy phải chọn kỹ mới được.

Bài kiểm tra tuyển chọn trợ lý đã bắt đầu. Các câu hỏi kiểm tra được chuẩn bị bởi Tạ Uyên và Tóc Xanh.

Du An xem đáp án thu thập được, đáp án cơ bản không tệ. Cô gặp các ứng cử viên trong một phòng họp.

Du An nhìn lướt qua nhóm người trẻ tuổi sắc mặt có chút khẩn trương, nói:

"Tôi muốn hỏi các anh một câu, các anh cảm thấy nên có biện pháp gì để quản lý tốt Tinh Ngục?"

Các ứng viên ngồi phía dưới bắt đầu trả lời .

Ứng cử viên số 1 "Theo tôi được biết, mấy năm gần đây có một số Tinh ngục cấp cao bắt đầu triển khai mô hình quản lý mới, chúng ta có thể học hỏi từ họ.”

Du An nhàn nhạt nói: “Chúng ta không có nhiều kinh phí như vậy Anh biết rằng đế chế phân bổ quỹ tài chính cho các cấp độ khác nhau của Tinh ngục không?

Ứng cử viên số 1 gặp khó khăn.

Ứng cử viên số 2 tự nhủ: “Các phương pháp quản lý phổ biến ở hầu hết các Tinh ngục như sau….”

Du An kiên nhẫn lắng nghe bài phát biểu dài của anh ta.

"Không, đó không phải là thứ tôi cần. Nói thẳng ra, thứ tôi cần là phương thức quản lý đơn giản và thuận tiện nhất, có thể giảm bớt rất nhiều khối lượng công việc của mọi người."

Lúc này, ứng cử viên số 3 mới lên tiếng: “Cảnh ngục tư, đây là bản báo cáo do tôi biên soạn.” Anh ta vừa nói vừa đưa bản báo cáo:

"Mời xem báo cáo trang 17, mỗi một Tinh Ngục đều liệt kê số quan viên công vụ, có một số Tinh Ngục nhân số rất ít, bọn họ nổi tiếng với quy trình quản lý tự động."

Du An nhìn sách —— bản báo cáo dày cộp trong tay anh ta, khóe môi nhếch lên.

May quá tìm được nhân tài rồi.

Kết thúc bài kiểm tra tuyển chọn, Du An hắng giọng: “Còn một câu hỏi cuối cùng, anh nghĩ tôi muốn trợ lý như thế nào?”

“Thông minh.”

“Thông minh.”

“Hiệu quả.”

Các ứng viên lần lượt trả lời.

Sau khi tất cả các ứng cử viên rời đi, Tạ Uyên hỏi cô: “Vậy cô muốn trợ lý như thế nào?”

Du An chớp chớp mắt, “Khả năng quan trọng nhất của một trợ lý là hiểu được tôi muốn gì.”

Tạ Uyên trầm ngâm.

Tóc xanh nghe xong liền sửng sốt, việc tuyển chọn trợ lý này so với hắn tưởng tượng phức tạp hơn nhiều.

“Giám thị, tôi không nghĩ mình có thể trả lời vấn đề cô hỏi.”

Du An thâm ý nhìn anh: “Tóc xanh ơi, lúc trước anh được chọn làm trợ lý là do Thiên thời địa lợi đó.”

Cô lắc lắc bản báo cáo trong tay: “Chúng ta chọn đi. Số 3, xem ra đã có rất nhiều nỗ lực chuẩn bị."

Tạ Uyên gật đầu đáp ứng.

Tóc Xanh có một trợ lý đồng nghiệp mới, Dulo, ứng cử viên số 3.

Dulo đã mang đến rất nhiều áp lực cho Tóc xanh, Dulo bắt đầu làm việc một cách nhanh chóng và gọn gàng.

Để không bị so sánh với đồng nghiệp mới, Tóc xanh càng phải cố gắng nhiều hơn.

Du An nhìn chồng văn kiện trong tay đang nhanh chóng cạn kiệt, không khỏi lộ ra nụ cười hài lòng.

Trong thời gian Du An tuyển trợ lý, Nghị sĩ Carter đã bị Văn phòng Tư pháp thu giữ và bán đấu giá nhiều tài sản khác nhau.

Không có gì ngạc nhiên, hai chậu cây quý không đồng nhất đó đã bị trả với giá cao ngất trời, và cuối cùng đã đi đến quân đội.

Khi Du An nghe tin, cô vô thức cau mày.

"Cái này đơn giản là muốn làm khó nghị viện, muốn dùng hai chậu cây này làm biểu tượng cho sự thối nát của nghị viên, hay là có mục đích khác?"

Tạ Uyên: “Dù sao lòng tham của họ với dị tộc vẫn chưa bao giờ là đủ.”

Không chỉ riêng Quân bộ đã hành động, quốc hội cũng đang nỗ lực để khôi phục lại danh tiếng đã mất của Nghị sĩ Carter.

Tin tức mới nhất là quốc hội sẽ cử các thành viên đến thăm Thái Tài Tinh để an ủi những người dân thường bị thiệt hại trong sự cố trưng dụng lương thực của quân đội.

Du An càng cau mày chặt hơn.

Cô ấy không muốn Thái Tài Tinh trở thành nơi cạnh tranh giữa quân đội và quốc hội.

Dù trong lòng Du An có cự tuyệt thế nào đi chăng nữa, lịch trình tham quan do Quốc họi đặt ra sẽ không thay đổi.

Nghị viên Harriet, một ủy viên hội đồng nổi tiếng với hình ảnh thân thiện, được công chúng vô cùng yêu mến và ủng hộ, đã lên con tàu vũ trụ hướng đến Thái Tài Tinh.

Du An bận rộn với công việc đã giao nhiệm vụ theo dõi cho Cái bóng.

Ủy viên Hội đồng Harriet đã đến trường học địa phương để phát biểu vào ngày đầu tiên đến Thái Tài Tinh và giao lưu thân mật với các học sinh.

Sau khi đọc xong bản tin, Du An lại xem bản báo cáo của Cái bóng, không khỏi thì thào nói: “Trò chơi chính trị.”

Ngày hôm sau, nghị sĩ Harriet đích thân ra hiện trường thảo luận về kỹ thuật trồng trọt với người dân địa phương.

Du An xem tin tức rằng Nghị viên Harriet đang đứng trên cánh đồng với những người dân bình thường, mỉm cười hiền hậu.

Không có gì bất thường trong bản báo cáo mà Cái bóng gửi cho cô.

Vào ngày thứ ba, Nghị sĩ Harriet đã đến thăm những người già ở địa phương và gửi đến họ những lời chúc mừng nồng nhiệt.

Khi biết rằng bà Du là một trong số những vị khách, sự cảnh giác của Du An đã được nâng lên mức cao nhất.

Cái bóng đứng canh gác trong sân nhỏ của bà nội Du, và anh mới thở phào nhẹ nhõm cho đến khi ủy viên hội đồng rời đi.

Anh gọi điện thoại cho Du An: "Chắc là do mâu thuẫn lần trước giữa quân bộ và bà nội Du, mới đặc biệt tới thăm.”

" Dì Vương khen ông ta là người dễ gần, không giống kiểu xã hội đen của bộ quân sự."

Du An thở dài: "Tôi hy vọng ông ta sẽ rời đi ngay khi chiếm được cảm tình của mọi người, tập trung sự chú ý của bên ngoài vào Thái Tài Tinh. Điều đó sẽ luôn khiến mọi người cảm thấy bất an"

Sau khi lịch trình chuyến thăm kết thúc, Nghị viên Harriet và đoàn của ông đã không rời Thái Tài Tinh trong một thời gian dài.

Du An không khỏi có chút lo lắng.

Cái bóng gọi cô lại: "Không biết họ đã tìm thấy thứ gì, họ đang thử nghiệm vùng đất gần đó"

“Đất?" Du An không thể không cao giọng.

“Đúng vậy, tôi không thể tiếp cận quá gần, nhưng bọn họ mua rất nhiều thiết bị, giống như là để dò tìm cái gì đó.”

Du An nghĩ tới điều gì đó: “ Anh trở về đưa tôi đi, chúng ta cùng nhau đi Thái Tài Tinh.”

Du An Anh đến khách sạn nơi Lange và Lila ở. Lila về cơ bản đã hồi phục và tính tình của cô ấy trở nên hoạt bát.

Thấy Du An đi tới cửa, Lila cười nói: “Giám thị, cô đến rồi.”

Lange đang làm đồ ăn vặt trong phòng, nghe thấy tiếng Du An chào hỏi: “Cô đến vừa đúng lúc, ăn thử món mới đi, bánh quy bơ nướng."

Du An khoát khoát tay: "Lần sau đi, hôm nay tôi tới đây là muốn nhờ Lila giúp đỡ."

Lila nghiêm mặt: “Cô có thể nói cho tôi biết là có chuyện gì."

Du An kể về hành động bất thường của Harriet trên Thái Tài Tinh

Lila suy nghĩ một chút: "Nếu như trong đất có cái gì dị thường, tôi hẳn là có thể cảm ứng được."

Lange nghe được đối thoại cởi tạp dề: "Tôi cũng đi, có lẽ có thể giúp được gì.”

Du An không từ chối lòng tốt của anh ta, đưa một người cũng là thế, mà hai người cũng vậy.

Dưới sự dẫn dắt của Cái bóng, cả ba đến Thái Tài Tinh qua lối đi trong gương.

Du An đã dần thích nghi với cảm giác không thoải mái khi đi qua gương, Lila, người cũng thuộc dị tộc, cũng đã thích nghi tốt.

Chỉ có người đàn ông bình thường Lange trông có vẻ uể oải.

Cái bóng dẫn họ đến vùng đất được bao quanh bởi nghị sĩ: “Đây là vùng đất đó.”

Du An nhìn Lila, Lila gật đầu, nhắm mắt lại và bắt đầu cảm nhận vùng đất dưới chân.

Khuôn mặt cô dần trở nên tái nhợt, và lông mày cô bất giác nhíu lại.

Du An nhìn kỹ tình cảnh của cô, trong lòng vô thức lo lắng dâng lên

Một lúc lâu sau Lila mới mở mắt ra:

“Trong lòng đất có thứ gì đó, giống như là một khối năng lượng khổng lồ.”

Du An nghi hoặc: “Năng lượng là khoáng thạch ư?”

Lila lắc đầu: “Không giống khoáng thạch bình thường, quặng mỏ bình thường năng lượng cũng không lớn như vậy ."

Du An cảm thấy vấn đề trở nên rắc rối.

Nghị sĩ Harriet có phải đã phát hiện ra cơ thể năng lượng dưới lòng đất nên đã lâu không rời đi không?

Du An: “Có thể lấy lên xem không?”

Lila suy nghĩ một chút: “Có thể, nhưng sẽ mất một thời gian, nó bị chôn vùi rất sâu.”

Họ ở trong một khách sạn gần đó.

Sau khi dành cả ngày, Lila cuối cùng cũng lấy được một viên đá cỡ lòng bàn tay từ dưới đất. Viên đá phát sáng trong đêm. Mấy người nhìn vào hòn đá và nhìn nhau.

Ngoại trừ việc họ cảm thấy bất thường ngay từ cái nhìn đầu tiên, không ai trong số họ có thể nhận ra đó là loại đá gì.

Du An đã lắp đá và định gửi cho Peppa để kiểm tra.

Theo tầm hiểu biết của Peppa, anh ấy phải nhìn thấy rất nhiều thứ hay ho, có lẽ anh ấy có thể phát hiện ra điều gì đó.

Cái bóng đóng vai người chuyển phát nhanh đưa viên đá đến cửa.

Trong vài ngày tới, Du An nhìn các thiết bị dò tìm lần lượt được chuyển đến, linh cảm bất ổn trong lòng cô ngày càng mãnh liệt.

Ba ngày sau, Peppa trả lời cô:

"Là đá năng lượng hiếm có nồng độ cao, đặc điểm lớn nhất chính là cao độ tương hợp, không chỉ có thể dùng ở quốc phòng cùng quân sự công nghiệp, cũng có thể dùng ở các nơi cần năng lượng, cho dù là trồng trọt, cũng có thể dùng, được sử dụng để tăng tốc trưởng thành"

Lúc tìm được viên đá năng lượng quý hiếm này, trên mặt Du An không có chút kinh ngạc nào, cô bình tĩnh nói:

“Nó có nhiều công dụng như vậy, vậy còn tác dụng phụ thì sao?”

Peppa dừng lại, “Tôi không biết cô lấy thứ này ở đâu, Đá năng lượng bản thân nó không có tác dụng phụ, nhưng nó sẽ ảnh hưởng đến môi trường."

“Việc nhân giống đá năng lượng tương đương với việc thu thập tất cả năng lượng trong khu vực này, nhưng một khi nó được khai quật hoàn toàn, khu vực này có lẽ sẽ biến thành một mảnh đất hoang và không có loại thực vật nào có thể sinh sống được nữa."

Vẻ mặt của Du An trở nên nhợt nhạt, bàn tay cô cầm máy liên lạc ngày càng siết chặt hơn.

Im lặng hồi lâu, cô mới chậm rãi nói: “Không có cách nào che giấu để người ta không phát hiện ra sự tồn tại của đá năng lượng sao.”

Peppa suy nghĩ một chú: “Có loại vật liệu cách nhiệt như vậy, nhưng giá cả lại cao, hơn nữa rất khó sử dụng. Vùng phủ sóng cũng không lớn."

Du An nghiến răng: "Anh có thể giúp tôi lấy vật liệu không?"

Peppa: "Cô có chắc không? Ngay cả khi cô lấy tài liệu, cô cũng có thể không thành công.”

"Tôi chắc chắn, xin hãy giúp tôi thu thập chúng càng sớm càng tốt."

Cúp điện thoại, Du An chậm rãi thở ra một hơi.

Cô nghiêm túc nhìn Lila: "Lila, nếu là đủ vật liệu cho cô, cô có thể cô lập năng lượng trong lòng đất không?"

Lila nghĩ một lúc: "Tôi có thể thử."

Du An dùng những đồng xu pha lê và tiền gửi tiết kiệm đều được gửi cho Peppa.

Peppa gửi cho cô đợt nguyên liệu đầu tiên.

Du An nói với Lila: "Trước tiên hãy cắt đứt điểm phát hiện của họ."

Cuộc chạy đua với thời gian này bắt đầu.

Lila cẩn thận gửi vật liệu cách điện xuống đất, điều khiển đất từ

từ đẩy nó xuống dưới điểm phát hiện do ủy viên hội đồng thiết lập.

Vào ngày mà tất cả các điểm phát hiện đã bị cắt.

Một người dò xét vội vàng chạy tới báo cáo thành viên: "Harriet tiên sinh, năng lượng lúc trước phát hiện đã biến mất."

Harriet đại diện biến sắc, "Tại sao lại biến mất? Không phải nói năng lượng dao động càng ngày càng mạnh sao?"

Người dò xét nhăn mặt: “Mấy ngày nay tín hiệu không ổn định, lúc có lúc không, mới vừa rồi không thấy năng lượng đó nữa.”

Nghị viên Harriet lạnh lùng nói: “Dụng cụ này không được thì dùng dụng cụ khác.”

“ Nếu cái chỗ khỉ ho cò gáy này thật sự có đá năng lượng cao, chúng ta không được bỏ lỡ nó."

Nhà thám hiểm tiếp tục làm việc.

Du An và những người khác đã luôn theo dõi chuyển động của họ. Khi các máy dò đến một điểm phát hiện, Lila đã chặn một điểm.

Bất tri bất giác, khối đá năng lượng chậm rãi bị vật chất cách điện bao phủ không đến một nửa.

Việc Nghị viên Harriet ở lại Thái Tài Tinh một thời gian dài cũng thu hút sự chú ý của bộ quân sự.

Người quan tâm nhất đến sự phát triển ở đây là Ketlin, sau khi bị té đau ở thái Tài Tinh, ông ta vẫn luôn canh cánh trong lòng. Ông ta gọi cấp dưới của mình:

"Hãy đi và kiểm tra cẩn thận, nghị sĩ Harriet đã làm gì ở Thái Tài Tinh.”