Chương 12

Tầng 25, Văn phòng Cai ngục trưởng August.

“Dừng công việc gần đây trước đi, tôi sẽ đích thân xin lỗi những vị khách quan trọng đó.” Giọng nói của Trưởng cai ngục August từ phía sau giá sách truyền đến.

"Được rồi, Giám ngục. Tuy nhiên, Montero tiên sinh đã đặt hàng khẩn cấp trước đó, nhưng nó vẫn chưa được chuyển đi," Bria ngập ngừng trong góc: "Ông ấy đã thúc giục nhiều lần."

August hơi cau mày.

Bria hạ giọng: "Ông Montero cần một trái tim phù hợp. Đứa con trai nhỏ của ông ấy bị ốm và cần được thay tim. Eldor không tìm được trái tim phù hợp cho ông ấy”

“Ở tầng 11 có một phạm nhân khá được, nhưng tên phạm nhân đó có tiền sử bị bệnh, Montero tiên sinh không quá yên tâm…”

August miết môi, tựa hồ có chút phiền muộn: "Hắn khá kén chọn, Eldo đã chọn lọc hết phạm nhân của 24 tầng đầu ư?"

Bria gật đầu nói: "Đúng vậy, hắn không có quyền hạn để kiểm tra những người ở tầng dưới"

“Sắp xếp để mọi người trong ngục khám sức khỏe toàn diện. Không phải gần đây có một số tù nhân mới được nhận vào, và dữ liệu thể chất của họ vẫn chưa được nhập vào. Chúng ta hãy tìm kiếm từ tầng 25 đến tầng 49. Có tầng nào phù hợp không?” August thản nhiên ra lệnh.

“Ông Montero là khách hàng lớn của chúng ta, và ông ấy đã giới thiệu rất nhiều mối làm ăn, vì vậy chúng ta nhất định sẽ không làm ông ấy thất vọng,” August nhẹ nhàng nói: “Nhân tiện, chúng ta cũng đã tiến hành kiểm tra thể chất cho các cai ngục.”

“Vâng thưa ngục trưởng"

Du An đang pha trà khi nhận được thông báo.

Hoa cúc trắng nở rộ và quả câu kỷ đỏ tươi theo dòng nước cuộn trào trong chén sứ, hương trà thoang thoảng theo hơi nước bốc lên dần thấm vào, tràn đầy hương vị tốt cho sức khỏe.

"Khám sức khỏe quy mô lớn như vậy, nhà tù Scola mỗi năm có một lần sao?"

" Bình thường mỗi năm một lần, nhưng những năm trước là lúc sắp tới mùa đông, năm nay thời gian đến sớm hơn." Tạ Uyên liếc nhìn ngày tháng.

Vì an toàn, các cuộc kiểm tra thể chất được thực hiện theo từng đợt và các tù nhân dưới quyền của Du An đều được sắp xếp cho ngày hôm sau.

Sau khi kiểm tra y tế của tất cả các tù nhân được hoàn thành, các quản giáo sẽ được kiểm tra y tế.

Vì họ đến đây mỗi năm một lần nên hầu hết các cai ngục đều quen thuộc với nó.

Mặc dù Du An hơi cáu kỉnh, nhưng cô đã làm theo hướng dẫn của bác sĩ trại giam và đưa các tù nhân đến phòng kiểm tra để lấy các vật phẩm khác nhau.

Thỉnh thoảng, một số sự cố do tù nhân không vâng lời gây ra đã được giải quyết nhanh chóng bởi các quản giáo túc trực.

Sau ba ngày kiểm tra thể chất của các tù nhân, đến lượt các cai ngục kiểm tra thể chất.

Mọi người đến bệnh xá theo từng đợt theo giờ làm việc của mình.

Để đảm bảo rằng có một người ở lại, Du An và Tạ Uyên đã đến đó vào những khoảng thời gian khác nhau.

Lúc Tạ Uyên mặc quần áo chuẩn bị ra khỏi phòng kiểm tra, dưới cổ áo lóe lên một sợi dây chuyền bạc, phía dưới dây chuyền treo một miếng kim loại hẹp, trên miếng kim loại có thể lờ mờ nhìn thấy mấy chữ khắc. Một chuỗi các số vòng tròn.

Trong khi nhập dữ liệu kiểm tra có liên quan vào hồ sơ của mình, bác sĩ vô tình hỏi: "Anh đeo gì trên cổ thế? Trông quen quen."

Tạ Uyên hơi dừng lại trong khi mặc quần áo: "Đồ trang sức nhỏ rất phổ biến trước đây, có thể anh đã thấy ở đâu đó”

Vị bác sĩ trẻ tuổi trong tù lắc đầu, "Tôi không hiểu xu hướng của giới trẻ bây giờ, sao lại đeo một miếng thẻ ở trên cổ chứ."

Bác sĩ ký vào bản báo cáo y tế cuối cùng, Anh ta cảnh cáo, "Sức khỏe của cậu không có vấn đề gì, nhưng cậu ở trong ngục đã bao lâu không ra ngoài hoạt động, sắc mặt tái nhợt quá, ngoại trừ lúc trực ban có thể lên phơi nắng nhiều hơn trong thời gian nghỉ ngơi."

Tạ Uyên cài từng nút trên quần áo: "Được rồi, cảm ơn vì lời khuyên."

Sau khi Tạ Uyên kiểm tra về, anh đến phòng trực của Du An để chào cô.

“Kiểm tra xong rồi, kết quả thế nào?” Du An tùy ý hỏi.

"Bác sĩ bảo tôi phải phơi nắng nhiều hơn “

Du An cười nói: "Lần sau lúc lấy chuyển phát nhanh đi cùng tôi, coi như phơi nắng. "

"Được, hiện tại đến lượt cô đi kiểm tra rồi.” Tạ Uyên thản nhiên trả lời.

Nữ bác sĩ duy nhất trong Tinh ngục Scola khám cho Du An. Điều hòa không khí được bật trong phòng kiểm tra. Cô cởi cúc áo đồng phục và nằm xuống chiếc giường lạnh lẽo, dưới hướng dẫn của bác sĩ. Da bị kí©h thí©ɧ do đột ngột tiếp xúc với nhiệt độ thấp.

Du An không khỏi rùng mình.

Bác sĩ đeo găng tay cao su dùng một lần và cầm dụng cụ kiểm tra, quét qua các bộ phận trên cơ thể cô, thỉnh thoảng dừng lại gây ra một chút ngứa ngáy khiến Du An không khỏi căng thẳng bụng dưới,

Cảm giác, bác sỹ kiểm tra tim tương đối lâu, Du An không khỏi có chút khẩn trương: "Bác sĩ, tôi không có vấn đề gì lớn chứ"

Du An đã bắt đầu ngẫm nghĩ xem dạo này thức khuya làm việc có phải là tạo gánh nặng cho cơ thể hay không.

“Không sao, không có vấn đề gì lớn đâu, đừng thức khuya. "

Bác sĩ liếc nhìn quầng thâm dưới đôi mắt xanh của cô.

Nghe những lời này, trái tim của Du An thắt lại, cô bắt đầu nhanh chóng suy nghĩ xem mình có thể giao cho Tạ Uyên công việc gì không.

Bác sĩ thực sự có thể đánh giá từ các chỉ số khám sức khỏe có thể thấy rằng cô đã thức cả đêm, vì vậy không thể tiếp tục như thế này được,

Một ngày sau, tất cả các báo cáo kiểm tra y tế đã được gửi đến Cai ngục trưởng

"Bria, có ai thích hợp không?" August dựa vào chiếc ghế xoay phía sau bàn làm việc, tùy ý lật xem bản báo cáo trong tay.

Bria cúi đầu nói: “Thưa ngài, chỉ có tên phạm nhân mắc bệnh di truyền kia là có trái tim thích hợp”

"Chà" trưởng ngục thở một hơi ngắn.

Bria dừng một chút: “Nhưng mà, trong ngục giam cũng có người có trái tim thích hợp”

August cười tủm tỉm nói: “Bria, ngươi càng ngày càng to gan đấy, tất cả cai ngục cũng đều là công chức viên của đế quốc."

"Tôi tưởng ngài sắp xếp cho cai ngục cùng khám sức khỏe chỉ vì chuyện đó." Bria liếc nhìn vẻ mặt của August, lập tức thay đổi lời nói, "Xin lỗi, tôi đã hiểu lầm." August lắc đầu:

" Vậy cai ngục may mắn nào có một trái tim phù hợp vậy?"

“Đó là cai ngục Du An”

August sờ cằm: "Là cô ấy."

Bria cẩn thận nói " Cai ngục trưởng, chúng ta có cần…"

"Không" August ngắt lời hắn ta:"Cậu đi nói với Montero tiên sinh rằng nếu ông ta chấp nhận trái tim của tên tù nhân kia, chúng ta có thể giao nó cho ông ta bình an vô sự.”

“Nếu Montero tiên sinh không hài lòng..."

“Vậy nói cho hắn, chúng ta có một trái tim dự phòng khác, nhưng hắn ta phải tự mình động thủ"

Cai ngục trưởng August quay đầu lại, ánh đèn bên cạnh chiếu vào đỉnh đầu, một bóng đen dày đặc rơi xuống khuôn mặt điềm tĩnh của ông ta, làm mờ các đường nét trên khuôn mặt.

Tối hôm đó, Montero tiên sinh đã trả lời tin nhắn.

Hắn ta muốn trái tim phù hợp nhất.

"Bria, chúng ta hãy sắp xếp cho giáo quan Du đi công tác."

August trông có vẻ thờ ơ, như thể ông ta đã đoán trước được kết quả này.