Chương 111

Thủ đô của liên bang mới được đặt tại Thái Tài Tinh.

Lý do rất đơn giản, so với các hành tinh thuộc địa khác, Thái Tài Tinh, một ngôi sao cấp E, đã có cơ sở hạ tầng hoàn chỉnh nhất và sự phát triển đô thị thịnh vượng nhất.

Tiếp theo là cuộc bầu cử lãnh sự đầu tiên của Liên bang.

Mỗi hành tinh bầu ra một ứng cử viên, rồi tiến hành trưng cầu dân ý thống nhất.

Du An xứng đáng trở thành đại diện của Thái Tài Tinh và là ứng cử viên nặng ký nhất cho chức chấp chính quan.

Vào đêm trước cuộc bầu cử, Tạ Uyên trở nên vô cùng lo lắng.

Du An mỗi ngày đều cau mày nhìn anh nhất thời không biết là cô đang tranh cử hay là Tạ Uyên.

Du An không khỏi nói: "Anh lo lắng cái gì?"

Tạ Uyên thở dài, "Dị tộc số lượng quá ít, chúng ta bỏ phiếu cũng không có lợi thế."

Du An cũng không có nhiều tham vọng đối với vị trí Người đứng đầu này.

Theo hệ thống liên bang, chính quyền và luật pháp của mỗi hành tinh là độc lập và không can thiệp lẫn nhau.

Cô bận rộn quản lý Thái Tài Tinh, vì vậy cô không có thời gian để lo lắng về các hành tinh khác.

Tạ Uyên không nghĩ như vậy, địa vị của chính quyền trung ương liên bang cao hơn các hành tinh khác.

Tuy rằng hiện tại dị tộc cùng mấy hành tinh thuộc địa làm đồng minh, nhưng lòng người hay thay đổi, hắn rất khó tin tưởng một người bình thường làm lãnh đạo tối cao của liên bang.

Du An bất lực nhìn Tạ Uyên, từ trong mắt anh chỉ có thể nhìn thấy một hàng chữ to: Nhất định phải được bầu làm người đứng đầu.

Du An đột nhiên cảm thấy áp lực rất lớn.

Tạ Uyên kiên quyết nói: “Không chỉ tôi đâu, những dị tộc khác nhất định cũng nghĩ như vậy.”

Du An đau đầu ấn mi tâm.

Cô thì thầm: "Vậy thì, tôi sẽ chuẩn bị kỹ bài phát biểu."

Điều Tạ Uyên muốn là thái độ của cô, anh gật đầu, nghiêm túc nói: "Được, chuyện khác cứ để chúng tôi lo."

Du An đột nhiên nắm lấy cổ tay của anh, “Anh sẽ không làm chuyện gì phạm pháp đúng không?”

Ví dụ như, gϊếŧ những ứng cử viên khác và để cô là ứng cử viên duy nhất giành chiến thắng.

Vì một số lý do, Du An luôn cảm thấy rằng Tạ Uyên có thể làm một việc như vậy.

Tạ Uyên tựa hồ nhìn thấu tâm tư của cô, "Yên tâm đi, tôi không ngu ngốc như vậy, tôi sẽ không dùng thủ đoạn thô bạo như vậy đâu.”

Điều anh muốn là để Du An ngồi vào vị trí Chủ tịch Liên bang một cách đường đường chính chính, không cho phép có một dấu vết chỉ trích nào.

Thấy bóng lưng Tạ Uyên nhanh chóng rời đi, Du An không nhịn được ôm con chim Bắc Sơn lên, vuốt ve cái bụng mềm mại của nó vài cái.

Hơi ấm từ lòng bàn tay khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Còn có ba ngày trước cuộc bầu cử chính thức, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu, bên kia, Tạ Uyên gọi những dị tộc khác đến họp qua đêm.

Chủ đề thảo luận tại cuộc họp là làm thế nào để có được nhiều phiếu bầu nhất để Du An có thể được bầu thành công Chủ tịch của Liên bang.

Một người dị tộc đi theo Du An đến Hành tinh 074 lên tiếng trước.

"Những người trên hành tinh 074 rất thích đồ ăn ngon. Chúng tôi muốn nhấn mạnh với họ triết lý của Giám ngục trưởng là tập trung vào nông nghiệp và phát triển mạnh mẽ ngành trồng trọt. Tóc ngắn rất giỏi trồng dưa và trái cây, còn Lange thì giỏi nấu ăn. Chúng ta có thể sử dụng họ như một điểm bán hàng để giành được phiếu bầu."

Một người dị tộc khác đến vận động hành lang trên hành tinh 058 tiếp tục nói: "Người trên hành tinh 058 bị ám ảnh bởi huyền học. Có thể nhờ a15, người giỏi bói toán và bói quẻ, bói quẻ cho họ, và truyền bá về vận mệnh to lớn của Giám ngục trưởng."

Suy nghĩ của mọi người dần dần mở ra, và từng người một bày tỏ suy nghĩ của mình.

"Người trên hành tinh 039 thích nhất là các loài hoa và thực vật kỳ lạ, và họ có thể bị chinh phục bởi Tiểu Lục và Tiểu Viên."

“Hành tinh 040 thờ phụng thần thú bảo hộ có phần giống với chim Bắc Sơn, chúng ta có thể ra tay từ chỗ này.”

Sau một cuộc thảo luận sôi nổi, Tạ Uyên đã chỉ định các mục tiêu tương ứng cho từng dị tộc

Sáng sớm hôm sau, các dị tộc đã đi ra ngoài riêng lẻ. Theo thói quen, khi Du An thức dậy để cho chim Bắc Sơn ăn, cô phát hiện ra rằng con chim đã biến mất.

"Chim nhỏ" Du An đi vòng quanh văn phòng hai lần, cũng không nghe thấy chim trắng nhỏ phản ứng gì, nhìn thấy Tạ Uyên khoan thai đến muộn, Du An hơi híp mắt, "Anh có thấy chim Bắc Sơn không?"

Tạ Uyên đột nhiên cảm thấy có chút lo lắng chột dạ, “Này, có chút việc, tôi cần mượn nó.” Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của Du An, Tạ Uyên nhiều lần trấn an: “Yên tâm đi tôi sẽ trả lại mà, tôi bảo đảm một cọng lông cũng không rụng.”

Du An tạm thời tin lời anh.

Hai ngày sau, Du An nhìn thấy con chim Bắc Sơn hoạt bát phấn chấn. Cô cầm nó trên tay, ước lượng hình như có hơi nặng hơn một chút.

Điều quan trọng nhất là khi cô mở hộp côn trùng khô mà chim Bắc Sơn thường ăn, lấy một miếng cho nó, Bắc Sơn ghét bỏ mà vặn vẹo thân hình mũm mĩm,

Đôi mắt sắc bén của Du An lập tức liếc nhìn Tạ Uyên, "Anh đưa nó đi đâu đấy? Đi ra ngoài một chuyến, trở về còn có tật xấu kén ăn?”

Tạ Uyên có chút phát sầu, sau khi dị tộc đưa chim Bắc Sơn đến Hành tinh 040, họ đã sử dụng vẻ ngoài và sự thông minh của chim Bắc Sơn đã hù doạ không ít người.

Cư dân của Hành tinh 040, nơi nhà nhà cung phụng một loại chim cổ xưa, đối với Chim Bắc Sơn toàn thân trắng muốt, khí chất ưu nhã, họ bộc lộ nhiệt tình chưa từng có.

Họ bắt đủ loại côn trùng tươi sống để cho chim Bắc Sơn chọn từng con một, chọn những hạt ngũ cốc tươi ngon nhất và gửi chúng cho nó, đi bắt những con tôm nhỏ bằng hạt gạo từ dòng suối trong vắt, và thậm chí cả mật ngọt được pha chế sẵn, có sẵn 24 giờ một ngày, con chim Bắc Sơn vốn đang ăn hạt kê và côn trùng đóng hộp bỗng bị thế giới hoa lá làm cho lóa mắt, mở toang bụng để thưởng thức.

Sau khi nếm thử các món ngon trên trời dưới biển, nó đối với côn trùng khô đóng hộp trong hơn nửa năm tự nhiên mất hứng thú, sau khi nghe giải thích của Tạ Uyên, Du An vô thức nhướn mày:

" Vì vậy, chim Bắc Sơn đã trở nên cáu kỉnh, là bởi vì tôi?"

Tạ Uyên vô thức chạm vào chóp mũi của mình, "Chúng tôi hứa rằng người dân của Hành tinh 040, nếu cô được bầu làm Chủ tịch, sẽ ban cho họ quyền hầu chim thần. "

Du An liếc nhìn con chim Bắc Sơn ngày càng mập mạp, "Đó là chim thần hả?"

Tạ Uyên hắng giọng, "Núi rừng trên Hành tinh 040 đã bị tàn phá nghiêm trọng do khai thác bừa bãi, và các loài chim gần như tuyệt chủng. Nhưng vị thánh bảo hộ mà họ tin tưởng lại là chim, nên khi nhìn thấy Bắc Sơn họ có hơi kích động."

Anh ấy nói thêm: "Chim Bắc Sơn không phải là loài chim phổ biến, về cơ bản nó chỉ xuất hiện trên Scola Tinh, nó có màu trắng đẹp như vậy, rất là khó gặp đấy "

Du An chậm rãi nói: "Tròn như thế này đúng là hiếm thấy."

Tạ Uyên không khỏi trong lòng thầm nói: Đó không phải là do cô cho ăn sao.

“Dù sao đi nữa dùng chim Bắc Sơn đổi lấy một nửa phiếu bầu của Hành tinh 040 vẫn là chúng ta có lời.”

Du An theo bản năng đỡ trán, kêu chim Bắc Sơn bán mình lấy phiếu bầu, không biết là ai nghĩ ra cái này ý tưởng.

Trong nháy mắt, đã đến ngày bầu cử. Địa điểm bầu cử được đặt trên quảng trường lớn trước căn cứ Thái Tài Tinh.

Vô số máy ảnh đều nhắm vào trung tâm quảng trường, những người bên dưới đang háo hức chờ đợi sự ra đời của Lãnh sự đầu tiên của Liên bang.

Các ứng cử viên lần lượt lên sân khấu phát biểu và Du An, với tư cách là người dẫn chương trình, là người cuối cùng.

Nhìn đám người phía dưới, Du An hiếm thấy có chút khẩn trương.

Không phải cô lo lắng khi phải đối mặt với quá nhiều người, mà vì cô rất có thể sẽ phải gánh vác những trách nhiệm nặng nề trong tương lai.

Cô có thể gánh vác trách nhiệm của một Tinh ngục và cô cũng có thể đảm đương một căn cứ của dị tộc.

Nhưng những gì lãnh sự liên bang phải gánh chịu là tương lai của hàng chục hành tinh.

Ngay sau đó đến lượt Du An lên sân khấu. Cô hít một hơi thật sâu và đứng trước micro.

"Xin cảm ơn tất cả các công dân của Khối thịnh vượng chung mới. Trước ngày này, không ai có thể tưởng tượng rằng chúng tôi sẽ tạo ra một Khối thịnh vượng chung tự do bằng chính đôi tay của mình."

"Đây là thời điểm để viết nên lịch sử. Lịch sử này không phải được viết bởi tôi, hay những người đứng đầu mỗi hành tinh, mà bởi tất cả các bạn."

“ Chọn hy vọng và từ bỏ sự cai trị thối nát của đế chế. Chúng ta đã chọn cách đoàn kết, tập hợp sức mạnh của những người xa lạ và những người bình thường. Chúng ta cùng nhau bắt đầu một cuộc cách mạng mới. "

"Ở vùng đất hoàn toàn mới này, tôi sẽ là một lãnh sự như vậy"

"Trao quyền bình đẳng cho mọi công dân và xóa bỏ sự phân biệt đối xử và định kiến. Để mọi người có đủ cơm ăn áo mặc , ốm đau được chăm sóc, phụng dưỡng khi về già. Liên bang mới bắt đầu từ thời điểm này. "

“Ở đây, chúng ta được tái sinh, chúng ta thực hiện ước mơ của mình và con cháu của chúng ta sẽ sống trên một hành tinh an toàn và tốt đẹp hơn.”

Tiếp theo là thời gian bỏ phiếu của người dân, cần có thời gian để kiểm phiếu nên Du An và những người khác đã về ăn trước

Moge không biết từ lúc nào đã lẫn vào phái đoàn của Thái Tài Tinh, lặng lẽ đến gần Du An: “Cho chúng tôi đi cùng với.”

Du An chớp mắt, gần đây, vì cuộc bầu cử, họ đã dành một khu vực đặc biệt trong căn cứ cho các phái đoàn đến từ các hành tinh khác nhau. Các bữa ăn được cung cấp đồng đều. Cô không thể không hỏi: "Là do các phái đoàn không có có đủ thức ăn à?"

Moge mặt dày nói: "Tôi nghe nói đồ ăn trong nhà ăn của mấy cô ngon hơn, tôi nhờ cấp dưới giúp tôi đóng gói đồ ăn cho phái đoàn.”

Du An giật giật khóe miệng, cô liếc nhìn những người xung quanh, những người đã tiết lộ bí mật về nhà ăn của họ,

Một dị tộc cúi đầu áy náy,

Moge vội vàng nói: “Phiếu bầu của chúng tôi đều dành cho cô hết để tôi ăn một bữa chắc là không quá đáng nhỉ? "

Du An không khỏi thở dài trong lòng, hóa ra mấy tên dị tộc này không chỉ bán chim Bắc Sơn mà còn bắn cả thức ăn trong phòng bếp nữa.

Cô nói với Moge: "Đi thôi, Lange hôm nay phụ trách nhà bếp, vì vậy coi như anh lời to rồi."

Vào buổi chiều, kết quả kiểm phiếu được đưa ra.

Du An được bầu làm Chủ tịch Liên bang lần thứ nhất với số phiếu áp đảo.

Những dị tộc vỡ òa trong tiếng reo hò, với niềm tự hào vô song trên khuôn mặt.

Du An lại lên sân khấu, đọc to lời tuyên thệ nhậm chức và nhắc lại cam kết dẫn dắt Liên bang đến một tương lai mới và đặt lợi ích của người dân lên hàng đầu.

Đêm đó, Thái Tài Tinh đã tổ chức một bữa tối hoành tráng để chào mừng sự ra đời của Chủ tịch Liên bang đầu tiên.

Du An đứng ở trung tâm của phòng tiệc, tay cầm một chiếc ly cao, trong đó có một loại thức uống đặc biệt của Lange trông giống như rượu vang nhưng không chứa một chút cồn nào.

Xung quanh là những người đến từ các phái đoàn hành tinh khác nhau, hết bài phát biểu chúc mừng này đến bài phát biểu chúc mừng khác khiến Du An choáng váng.

Điều đã giải cứu Du An là một báo cáo khẩn cấp từ Trung Ương Tinh của đế chế.

Quốc hội và quân đội thống nhất tập hợp tất cả các lực lượng trong đế chế và chuẩn bị tuyên chiến với Liên bang.

Tin tức vừa ra, Moge là người đầu tiên mở miệng nói: "Chúng ta đánh thì đánh, chỉ sợ bọn họ không dám đánh thôi. Trước đây đơn độc chiến đấu, chúng ta có thể đẩy lui đám đó, hiện tại chúng ta liên hợp lại liền đánh cho đám người đó không ngóc đầu lên nổi."

Du An trông có vẻ bình tĩnh, Liên bang và Đế quốc chắc chắn sẽ có một trận chiến, nhưng thời gian đến sớm hơn cô dự kiến.

Xem ra, Liên bang thành lập đã để cho Đế quốc đỏ mắt, mới sốt ruột xuất binh. Du An nói: "Moge nói đúng, trong trận chiến đầu tiên giữa Liên bang và Đế quốc, chúng ta không chỉ phải thắng, mà còn phải thắng áp đảo."