- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- HE
- Cai Ngục Cô Chỉ Muốn Làm Cá Muối Thôi (Tinh Tế)
- Chương 110
Cai Ngục Cô Chỉ Muốn Làm Cá Muối Thôi (Tinh Tế)
Chương 110
Ngày hôm sau, Nghị viên Harriet thực sự sửng sốt khi nhận được tin có một dị tộc đến xin tiếp tế.
“Sao đã đòi Nhóm vật tư thứ hai rồi? mới chiến đấu không lâu thôi mà.”
Đối mặt với câu hỏi của Harriet, Tóc xanh không có lương tâm nói: “Chiến tuyến quá kịch liệt, vũ khí tiêu hao rất nhiều. Nếu không thể cung cấp kịp thời, thua cũng đừng trách chúng tôi. "
Nghị viên Harriet nghiến răng nghiến lợi, nghĩ đến trước đó đã tốn bao nhiêu là tiền của, vũ khí đạn dược, bọn họ không thẻ thua được.
Trong cuộc chiến chống lại ngôi sao thực dân này, chỉ được phép chiến thắng không được phép thất bại.
Đang suy nghĩ miên man, nghị viên Harriet mơ hồ nghe thấy trong máy liên lạc truyền đến một tiếng nổ vang, xem ra tình hình chiến đấu quả thực rất căng thẳng.
Hắn trầm giọng nói: “Hai ngày sau tôi sẽ phái người đưa quân tư.”
Tóc xanh cúp điện thoại, không khỏi vỗ vỗ ngực. Anh không quen nói dối cho lắm.
Tóc xanh bước ra khỏi văn phòng và nhìn thấy Du An đang đốt pháo hoa ở một bãi đất trống cách đó không xa.
"Ầm" một tiếng pháo hoa nhanh chóng bay lên không trung, giữa không trung nổ tung, tán loạn từng đạo tia sáng rơi xuống.
Đó là điều Nghị viên Harriet vừa nghe.
Tóc xanh đi tới trước mặt Du An, “Sao tự nhiên cô lại đốt cái này?”
Du An vỗ tay, “Tìm được trong nhà kho ở Thái Tài Tinh đấy, không biết đã để bao lâu rồi, tôi muốn đốt thử xem có dùng được không."
Trong thời gian ở trên Hành tinh thuộc địa 074, mối quan hệ giữa dị tộc và người dân địa phương ngày càng trở nên thân thiết.
Du An và Moge cũng đang làm quen với nhau từng ngày, và giờ họ đang có một mối quan hệ có thể dùng bữa cùng nhau.
Tất nhiên, nguyên nhân chính có thể là tay nghề của Lange quá tốt nên đã chinh phục dạ dày của mấy người ở hành tinh thuộc địa.
Vào ngày này, Du An một lần nữa mời Moge đến trại của họ để ăn thịt nướng, vốn là đặc sản của Lange làm.
Một chiếc bếp được nhóm lên, những tia lửa nhảy nhót trong không khí, những miếng thịt đã được tẩm ướp đầy đủ gia vị được trải đều trên tấm lưới sắt nóng hổi,
có in những dấu vết giống như tấm lưới, tiếng dầu xèo xèo không ngừng vang lên.
Du An kéo Moge và những người khác ngồi lên bàn ăn cạnh lò nướng, trên mặt nở nụ cười yêu cầu bọn họ dọn chút đồ khai vị trước.
Mùi thơm của thịt nướng không ngừng kí©h thí©ɧ vị giác, Moge không chút lưu tình nhai nuốt.
Những dị tộc này quá xảo quyệt, họ luôn chọn nói về những điều trong bữa ăn, cố gắng can thiệp vào suy nghĩ của anh ta bằng những món ăn ngon.
Nhưng hắn cùng thuộc hạ cứ cắm đầu vào ăn cơm, bọn họ lâu lắm rồi không được ăn đồ ăn ngon, căn bản không cách nào kháng cự sự cám dỗ của đồ ăn.
Trong khoảng thời gian này, Du An đã nhân cơ hội cùng nhau ăn tối để lần lượt ký kết nhiều hợp đồng mua khoáng sản với Moge.
Không biết hôm nay lại nói chuyện hợp tác gì
Khi Moge đang suy nghĩ, mắt anh không ngừng hướng về phía vỉ nướng.
Miếng thịt kia hình như đã chín một nửa, lật nó lại nướng vài phút để nó cháy xém tạo ra hương vị thêm ngon,
Moge ném một viên đậu phộng vào miệng, cố gắng kìm chế nước bọt không ngừng tuôn ra.
Đĩa thịt nướng đầu tiên bưng lên bàn, mùi thơm nồng ập vào mặt, mọi người lần lượt gắp đũa.
Không thể nhịn được nữa, anh ta cầm lá xà lách cuộn lại, gắp miếng thịt nhét vào miệng, vẻ mặt đắc ý.
Du An kiên nhẫn đợi Moge và những người khác ăn no 80% mới từ từ đề xuất ý định đến lần này.
“Tôi hy vọng có thể cùng mấy người thành lập liên minh, cùng nhau chống lại đế quốc.”
Mogg lau đi khóe miệng vết dầu, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
“Lấy dị tộc năng lực, coi như không có chúng tôi làm đồng minh, mấy người cũng không cần sợ hãi đế quốc uy hϊếp.”
Du An kéo khóe môi, “Dị tộc xác thực có rất nhiều đặc thù năng lực, có lẽ chúng tôi có thể lấy một chọi mười, nhưng nếu có một ngày nào đó, chúng tôi phải đối mặt với kẻ thù đông gấp trăm, gấp nghìn lần thì sao có thể đánh nổi.”
“Dị tộc số lượng quá ít, nhất là so với đế quốc mấy trăm triệu dân số.” Du An thẳng thắn nói.
Mogg lông mày động đậy một lần.
Du An nói tiếp: “Quân đội hiện tại của đế quốc quả thực không tốt, nhưng nếu quốc hội và quân đội thực sự có thể đưa ra quyết định chấn chỉnh quân sự và xây dựng lại quân đội hùng mạnh thuộc về đế quốc, thì đó chỉ là vấn đề thời gian. "
Moge bị thuyết phục bởi lời lẽ của cô .
Họ đã đẩy lùi quân đội một lần, nhưng liệu họ có thể đảm bảo giành chiến thắng lần thứ hai và thứ ba hay không ?
Du An nhìn vẻ mặt của anh, dùng đầu ngón tay gõ lên mặt bàn.
"Cho nên tôi hy vọng trước khi đế quốc còn có thời gian xây dựng quân đội hùng hậu, sớm một chút liền thành lập một liên minh hợp tác.”
" Chỉ có chúng ta sẽ không ngừng lớn mạnh, mới không sợ hãi đế quốc."
Đột nhiên Moge cảm thấy tim mình đạp liên hồi.
Ý tưởng ban đầu của anh ta chỉ là để có đủ thức ăn để ăn, vì vậy anh ấy đã kéo một nhóm anh em nổi dậy chống lại sự cai trị của đế quốc.
Dần dần, ngày càng có nhiều người tham gia cùng họ, và đội của họ ngày càng lớn hơn, họ thực sự đã đuổi quân đội ra khỏi hành tinh thuộc địa của mình.
Để 074 trở nên độc lập đã là điều mà trước đây anh không thể tưởng tượng được.
Bây giờ, Du An xuất hiện cùng với một nhóm dị tộc. Tương lai mà cô nói đến rộng lớn và tráng lệ hơn những gì anh tưởng tượng.
Một ngôi sao thuộc địa có thể yếu thế khi đối mặt với một đế chế khổng lồ.
Nhưng khi vô số ngôi sao thuộc địa liên kết với nhau, họ sẽ tạo thành một liên minh mới, thậm chí là một quốc gia mới có thể cạnh tranh với đế quốc
Moge suy nghĩ một chút và trao đổi ánh mắt với các anh em của mình.
Tất cả đều nhìn thấy sự khao khát trong mắt nhau.
Du An nhìn Moge và những người khác ánh mắt càng ngày càng sáng, liền biết hành trình xâm chiếm tinh cầu của cô đã thành công hơn phân nửa.
Moge hít sâu một hơi, ánh mắt hừng hực nhìn Du An, “Tôi đồng ý.”
Du An lộ ra một nụ cười, cầm chén trà lên, ra hiệu với hắn.
Đám người Moge lần lượt nâng cốc lên, mấy cái tách trà va chạm vào nhau giữa không trung, phát ra thanh âm lanh lảnh.
Hình dáng ban đầu của Liên bang được sinh ra trong bữa tiệc thịt nướng đêm đó.
Sau bữa tối, Du An đưa những dị tộc cốt lõi lên kế hoạch tiếp theo với Moge và những người khác.
Cô mở ra bản đồ phân bố của các ngôi sao thuộc địa trên bàn hội nghị, "Chúng ta cần phải nhanh chóng và chính xác nhất có thể thu hút nhiều ngôi sao thuộc địa trước khi đế quốc phản ứng."
Moge nhìn những ngôi sao thuộc địa gần ngôi sao thuộc địa số 074, vươn tay chỉ, gật đầu, “Những hành tinh thuộc địa này trước đây cùng chúng tôi có một số liên hệ, tôi có thể phái người đi thuyết phục bọn họ.”
Du An gật đầu, “Vậy chuyện này giao cho anh.”
Cô khoanh tròn những hành tinh thuộc địa khác trên bản đồ, “Chúng tôi sẽ phụ trách ở đây."
Du An và Moge hành động nhanh chóng, một vài chiếc máy bay nhỏ kín đáo lặng lẽ rời khỏi Tinh Cảng trong bóng tối và bay về phía Hành tinh thuộc địa gần đó.
Một tuần sau, Du An gặp đại diện từ các hành tinh thuộc địa khác trên 074.
Đại diện của các ngôi sao thuộc địa tham gia liên minh đã cử người đến các ngôi sao thuộc địa khác để vận động hành lang một lần nữa sau cuộc họp này.
Khi đế chế không biết gì, liên minh của các dị tộc và các ngôi sao thuộc địa ngày càng lớn mạnh.
Một mạng lưới các ngôi sao thuộc địa được dệt nên xung quanh vùng ngoại vi của đế chế, mang theo sức mạnh phi thường ngoan cường.
Trong thời gian này, Nghị viên Harriet lần lượt gửi nhiều đợt hàng tiếp tế ra tiền tuyến.
Du An đã đáp lại một vài "tin tốt" giả cho ông ta.
Hôm nay đã chiếm được một khu mỏ, ngày mai có bao nhiêu tù binh bị bắt….
Nghị viên Harriet thỉnh thoảng nhìn vào các báo cáo trên chiến trưởng, và cuối cùng cảm thấy rằng các khoản phân bổ và quân nhu trước đó rất đáng đồng tiền bát gạo.
Ông ta thậm chí còn khoe khoang trước chủ tịch Quốc hội, "Sẽ không lâu nữa là chúng ta có thể thu phục được Thực dân tinh 074 rồi."
Tuy nhiên, ba ngày đã trôi qua kể từ báo cáo trận chiến cuối cùng. Tuy nhiên, tin vui mới vẫn chưa đến.
Nghị viên Harriet cảm thấy hơi khó chịu.
Ông bấm số máy liên lạc, muốn hỏi thăm tình hình tiền tuyến, nhưng chỉ nghe thấy âm thanh bận rộn từ máy liên lạc.
Ông ấy đã bị chặn.
Nghị viên Harriet hoảng hốt, mở cuốn sổ địa chỉ, lướt ngón tay qua số của Chủ tịch quốc hội vài lần và khẽ run lên.
Ông ta có nên báo cáo ngay lập tức, nói rằng họ đã bị mấy tên dị tộc này lừa?
Nghị viên Harriet có chút do dự. Chẳng lẽ vị trí nghị viên này của công ta sắp mất rồi sao?
Lúc Harriet còn đang phân vân, cấp dưới của hắn chạy tới: “Ủy viên, mau đọc tin tức đi.”
Nghị viên Harriet trong lòng đập thình thịch, “Tin tức gì?”
Thư ký nhanh chóng mở màn hình chiếu trong văn phòng lên, trên điều khiển từ xa nhanh chóng ấn vài lần, tin tức mới nhất liền đưa tin. xuất hiện trên màn hình.
Các thủ lĩnh của một số ngôi sao thuộc địa đã đứng cùng nhau và trịnh trọng tuyên bố trước ống kính rằng [Các ngôi sao thuộc địa sẽ hoàn toàn thoát khỏi sự thống trị của đế chế và không còn nhận mình thuộc về đế quốc nữa.]
[Đế quốc không nguyện ý cho bọn họ bình đẳng công quyền cùng địa vị, bọn họ sẽ tự mình tạo ra.]
Du An mỉm cười đứng giữa nhóm lãnh đạo và tuyên bố: "Từ hôm nay, Cộng hòa Liên bang Tự do được thành lập."
[ Ở Liên bang, tất cả mọi người sinh ra đều bình đẳng và tự do. Chúng tôi không phân biệt người bình thường người và dị tộc. Công dân không được chia thành nhiều hạng cao thấp.]
[ Ở đây, bạn không cần phải bị người khác kỳ thị hay khinh miệt. Bạn sẽ có được những quyền công dân xứng đáng",
Nghị viên Harriet tức giận đánh rơi chiếc máy liên lạc trên tay.
Ông nhìn chằm chằm với một đôi mắt đỏ ngầu với khuôn mặt hung dữ, "Làm sao họ dám?"
Trong giây tiếp theo, thiết bị liên lạc rơi trên mặt đất nhấp nháy hai lần và một cuộc gọi mới được kết nối.
Nghị viên Harriet liếc nhìn máy liên lạc, vội vàng cúi người nhặt lên, há hốc mồm nói: “Chủ tịch, tôi đã xem tin tức.”
Cùng lúc đó, thuộc địa số 074.
Du An đang ăn mừng việc thành lập liên bang mới với một nhóm các nhà lãnh đạo ngôi sao thuộc địa.
Những tràng pháo hoa đã chuẩn bị từ sớm lần lượt nổ tung trên bầu trời đêm, những chùm pháo hoa nhiều màu sắc nhảy lên không trung, màu sắc rực rỡ mà đẹp đẽ, như báo trước một tương lai mới vô cùng tươi sáng.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- HE
- Cai Ngục Cô Chỉ Muốn Làm Cá Muối Thôi (Tinh Tế)
- Chương 110