Sáng sớm, ánh nắng vàng chiếu xuyên qua ô cửa kính xám, xuyên qua khe hẹp trên rèm cửa, chiếu xuống những bức tường loang lổ.
Trong chiếc gương khuyết một góc trên tường, mơ hồ phản chiếu một bóng người đang mặc quần áo.
Du An mặc lại chiếc áo sơ mi trắng đã ủi hôm trước, đứng trước gương chỉnh lại cổ áo.
Trên khuôn mặt bình thường không có biểu cảm gì, chỉ có một tia nắng phản chiếu qua gương làm dịu đi đường quai hàm sắc sảo.
Cô nhếch miệng nhìn chính mình trong gương, vẻ mặt bình tĩnh bị phá vỡ, giống như ném một viên đá xuống mặt hồ, tạo nên gợn sóng.
Vì vậy, con ngươi màu xám nhạt cũng nhuốm chút ấm áp, không còn lạnh lẽo như trước.
Hôm nay cô ấy sẽ tham dự vòng phỏng vấn cuối cùng của Tinh ngục Scola.
Sau hai mươi năm phấn đấu, Du An cuối cùng đã trở thành một trong ba ứng cử viên cuối cùng giành vị trí đầu tiên trong bài kiểm tra viết.
Từ nay cô có thể ôm bát cơm sắt này và nằm thẳng hay không phụ thuộc vào ngày hôm nay.
Trong phòng phỏng vấn yên tĩnh và trống trải, có một dãy những người phỏng vấn mặc đồng phục giống nhau, chỉ có những chiếc huy chương lấp lánh ánh bạc quanh cổ áo cho thấy vị trí và cấp bậc khác nhau của họ.
Tiếng lật trang sột soạt và âm thanh yếu ớt của đầu bút lướt trên mặt giấy là những âm thanh duy nhất trong phòng.
Quá trình phỏng vấn diễn ra thuận lợi ngoài dự kiến, tất cả các câu hỏi đều nằm trong phạm vi chuẩn bị của Du An, cho đến câu hỏi cuối cùng: "Bạn đến từ một ngôi sao cấp E, Thái Tài Tinh"
"Vâng”
" Chỉ có bà cháu nương tựa vào nhau "
“Đúng vậy."
"Phỏng vấn hôm nay kết thúc tại đây, trở về chờ thông báo đi."
Lời nói lạnh lùng của người phỏng vấn báo hiệu phỏng vấn đã kết thúc.
Du An đứng dậy đi ra khỏi phòng phỏng vấn, vẻ mặt vốn bình tĩnh có hơi dao động.
Cô đã được vào phòng phỏng vấn cuối cùng cho vị trí cai ngục từ hàng nghìn người ứng tuyển.
Bát cơm sắt tầm thường, tuy rằng phúc lợi đều tốt, nhưng những người tốt nghiệp có gia cảnh tốt rất coi thường vị trí này.
Điều này có nghĩa là những ứng viên sinh ra đã ngậm thìa vàng sẽ không cần vị trí này, chỉ cần cô biểu hiện xuất sắc, về cơ bản là chắc chắn sẽ được tuyển, cô sẽ có thể sống một cuộc sống như cá muối, dù sao cũng không lo thiếu tiền.
Nhưng hiện tại, có vẻ như có việc phát sinh ngoài dự liệu.
Tiếng giày da nện trên nền đá cẩm thạch nhẵn nhụi vang lên từ xa đến gần, ứng viên tiếp theo được trợ lý phỏng vấn dẫn đường đi về phía bên này.
Ánh mắt của Du An không chút dấu vết liếc nhìn ứng viên, bộ âu phục tối màu với chất liệu vải cao cấp được ủi phẳng phiu, không một nếp nhăn, thoạt nhìn tạo cho người ta một hiệu ứng thị giác đắt giá.
Cằm hơi hếch lên, mắt không nheo lại, có vẻ lãnh đạm tự nhiên. Khi đi ngang qua cô, anh thậm chí còn không thèm liếc cô một cái.
Một mùi nước hoa thoang thoảng thoảng qua, đồng tử của Du An hơi co rụt lại.
Đây là mùi hương mới đặt làm riêng của V House trong tháng này, cô đã ngửi thấy nó từ con trai của một bá tước trong buổi lễ tốt nghiệp.
Du An trong lòng tràn đầy hỗn loạn, nhưng ngoài mặt lại rất bình tĩnh, không dừng bước đi tới quầy lễ tân: “Xin chào, tôi có thể vào phòng chờ nghỉ ngơi một chút được không?”Nhân viên lễ tân ở quầy lễ tân liếc nhìn khuôn mặt tái nhợt không còn một tia máu của cô, thản nhiên nói: “Được, nhưng đừng ở đây quá lâu."
"Cảm ơn." Du An rất tự nhiên cầm cốc giấy dùng một lần, lấy một cốc nước từ bình nước bên cạnh, ngồi xuống phòng chờ gần cửa.
Cửa phòng chờ mở hé, có thể nghe rõ tiếng bước chân và tiếng thì thầm nhỏ nhẹ của nhân viên đi qua bên ngoài.
Cô cần thêm thông tin để xác định điều gì đã xảy ra với cuộc phỏng vấn.
Không biết Du An đã uống hết nước trong cốc từ khi nào, cô vuốt ve bề mặt cốc giấy, kiên nhẫn chờ đợi.
Hai nhân viên cầm giấy tờ đi ngang qua cửa: "Cuộc phỏng vấn hôm nay sắp kết thúc."
"Còn một người nữa. "
“Vị lái chiếc xe bay huyền thoại Galaxy 2000 mới nhất? Người đó có địa vị gì? Mà được trưởng phòng tự mình đón."
"Tớ nghe nói là…”
thanh âm bên ngoài đột nhiên trầm xuống, Du An ghé lỗ tai, vẫn là nghe không được nửa câu sau
"Tinh ngục Scola có gì tốt sao? Người tới ứng cử toàn người máu mặt. Ngoại trừ người thứ nhất, thoạt nhìn rất bình thường. "
“Cậu không xem qua lý lịch của cô ấy, là học viên tốt nghiệp xuất sắc khoa học chính trị hoàng gia, lý lịch rất đẹp, khảo hạch cũng đứng thứ nhất, cao hơn nhiều so với người thứ hai."
“Lý lịch có đẹp đẽ đến đâu, sinh ra là thường dân cũng vô dụng." Tiếng nói chuyện dần nhỏ lại, Du An thản nhiên ném chiếc cốc giấy rỗng vào thùng rác, lặng lẽ rời đi
Về nhà, Du An lên Tinh võng và bắt đầu tìm kiếm thông tin về Tinh ngục Scola.
Tinh ngục Scola được xây dựng lần đầu tiên vào năm 1851 theo lịch sao và được mở rộng và tu sửa vào năm 1903 theo lịch sao. Nó có hệ thống bảo vệ an ninh tiên tiến nhất hệ thống và được quản lý nghiêm ngặt nhất bởi đế chế
Ngoài những tài liệu giới thiệu cơ bản nhất, không có gì đặc biệt. Du An mở một chiếc cúc kim loại ở trên cùng của đường viền cổ áo và thở dài.
Xem ra, cuộc phỏng vấn lần này không có hy vọng rồi. May sao, cô vẫn còn vài cuộc hẹn phỏng vấn nữa. Mặc dù lợi ích không tốt bằng Tinh ngục Scola, nhưng không còn lựa chọn nào khác cả. Sáng sớm hôm sau, Du An theo thói quen nhấp vào thông báo của đế quốc trên thiết bị đầu cuối cá nhân của mình trong khi ăn sáng.
Tin tức đầu tiên là Bộ Giáo dục của Đế quốc đã tổ chức một cuộc họp nghiên cứu về tiến độ tìm việc làm của sinh viên tốt nghiệp khóa 938.
Du An tình cờ liếc nhìn nó và chuyển sang bài viết tiếp theo: Phân tích ngắn gọn trong số mười ngành công nghiệp bát cơm vàng hàng đầu trong Đế chế.
Du An tùy tiện ném tin tức này vào thư mục yêu thích.
Bài báo 3: Vào lúc 10 giờ tối qua, một chiếc xe bay hiệu Galaxy 2000 mới nhất đã bị rơi ở quận Hành Đông và chủ sở hữu đã chết tại chỗ. Trong những năm gần đây, tỷ lệ tai nạn của xe bay tăng cao hàng năm, gây ra những cuộc thảo luận sôi nổi trong dư luận
Mấy chữ quen thuộc lập tức khiến cho Du An chú ý [xe bay hiệu Galaxy 2000], là trùng hợp thôi sao? Mẫu xe bay Galaxy 2000 là mẫu xe mới ra mắt, bởi vì nguyên nhân giá cả quá cao, hiếm có người có thể sở hữu nó.
Du An lắc đầu, cho dù ứng viên ngày hôm qua có chuyện gì xảy ra thì cô cũng không có được vị trí này, hôm nay cô còn có buổi phỏng vấn với bộ giao thông vận tải nên phải đến sớm một chút.
Khi cô ra khỏi sở giao thông, thiết bị đầu cuối cá nhân của Du An nhấp nháy.
Cô bấm vào thông báo thông tin mới, là thông báo kết quả tuyển sinh của tinh ngục Scola, bức ảnh của người đăng ký chính là ứng viên mà cô đã gặp ở hành lang ngày hôm qua.
"Poleto"
Đôi đồng tử màu xám nhạt của Du An phản chiếu các ký tự in màu đen.
"Didi" ID người gọi bật lên trên giao diện.
Du An nhấn nút liên lạc.
"Du An, tối nay có lễ kỷ niệm, cậu nhất định phải đến"
“Fina, gần đây tôi còn phải chuẩn bị vài cuộc phỏng vấn"
Sự nhiệt tình của Fina đối với Du An có chút quá khích, cô định lịch sự từ chối, nhưng giọng nói của Fina lại đầy phấn khích gián đoạn.
"Du An, hãy nghe tớ nói, nhân vật chính của bữa tiệc ăn mừng hôm nay đã xuất sắc vượt qua kỳ thi của nhà tù Scola. Không phải cậu cũng dự định đăng ký kỳ thi cai ngục sao, chỉ là đến đây để rút kinh nghiệm thôi. Nhân tiện, bạn định tham gia kỳ thi vào Tinh ngục nào?"
Lời nói lên đến miệng của Du An được nuốt xuống, cô không tự chủ mà siết chặt lòng bàn tay “Người bạn nói đó, tên là gì?”
“Poleto, Poleto Confam, là người từ trường đại học bên cạnh."
Fina đầu dây bên kia vẫn còn huyên thuyên: "Cuối cùng tôi cũng nhận được thư mời. Cơ hội hiếm có, bạn không được bỏ lỡ"
"Bạn đồng ý nhé"
“Ừ.”
“Tám giờ tối, ở khách sạn Bologna.”
“Được, hẹn gặp lại ở đó.”
Khách sạn Bologna nằm ở khu Hành Đông, nơi đất đai đắt đỏ. Khi Du An đến đây sau ba chuyến xe, bầu trời đã tối đen.
Ánh sáng rực rỡ của các ngôi sao lần lượt được thắp sáng từ xa đến gần, chiếu sáng bầu trời đêm.
Những tòa nhà tráng lệ đầy cảm giác tương lai được thắp sáng rực rỡ, những người thuộc tầng lớp thượng lưu và cấp cao trong trang phục trang trọng bước xuống những chiếc xe bay đắt tiền và chậm rãi bước về phía cổng khách sạn.
“Du An, lối này.”
Ở lối vào khách sạn, Fina mặc một chiếc váy đỏ và đang vẫy tay với Du An.
Du An nhanh chóng băng qua đường và tiến lại gần nhưng bị Fina giữ chặt cánh tay.
“Gọi cậu ra ngoài một lần cũng không dễ.”
“Người tên Poleto, làm sao bạn lại biết?” Du An đi theo Fina vào khách sạn Bologna, dưới ánh đèn đột nhiên sáng lên, đôi mắt xám nhạt của cô trợn tròn không tự nhiên.
"Trước đây có một hội bạn bè thời đại học. Tôi muốn đưa bạn đi cùng và bạn đã từ chối đó." Du An cố gắng nhớ lại nhưng cô đã từ chối Fina quá nhiều lần nên cô không có ấn tượng gì cả.
Cả hai cùng nhau bước vào sảnh lễ kỷ niệm, một lúc sau, Fina bị mọi người vây quanh và lôi đi.
Du An nhìn lướt qua những gương mặt xa lạ ở hiện trường, tìm một góc ngồi xuống, đợi nhân vật chính xuất hiện.
Hơn nửa giờ sau, Fina có chút say sưa chen ra khỏi đám đông, đến bên cạnh Du An.
“Tại sao lại ở trong góc này, chờ Poletto tới, tớ dẫn cậu đi chào hỏi?”
Đang nói, ngoài cửa truyền đến một trận hoan hô.
Khuôn mặt mà Du An vừa nhìn thấy ngày hôm qua xuất hiện trong đám đông, mang theo một chút kiêu ngạo cùng đắc ý.
“Là Poletto.”
Fina kéo Du An đứng dậy, muốn đi vào giữa đám người.
“Chờ một chút, hiện tại có rất nhiều người.” Du An trấn an vỗ vỗ Fina tay.
Fina cay đắng nhìn Du An.
Du An nhìn Poletto, người đang mặc một bộ vest cao cấp màu xanh đậm, tự do đi lại trong hội trường với một ly rượu, giống như một người thành đạt.
“Fina, cậu nhận được thiệp mời lúc nào?” Du An tùy ý hỏi.
"Chà, chiều nay, có chuyện gì vậy?"
"Mấy giờ?"
"Tại sao bạn lại hỏi điều này?" Fina vừa nói vừa mở thiết bị đầu cuối cá nhân để kiểm tra thời gian nhận được thư mời điện tử, "Bốn giờ chiều .” Du An hơi nheo mắt lại, thời gian công bố kết quả trúng tuyển của nhà tù Scola là 3 giờ chiều.
Thời gian chênh lệch một giờ, bảo dài cũng không dài bảo ngắn cũng không ngắn.
“Nếu muốn tổ chức tiệc mừng ở khách sạn Bologna, có thể đặt ngay lúc đó hay không?”
Fina nhìn cô một cách kỳ quái, “Cậu đang nghĩ gì vậy, loại địa điểm này đương nhiên phải đặt trước, cho dù là ít nhất cũng phải trước một ngày."
Nghi ngờ trong lòng Du An ngày càng nhiều, tiệc mừng của Poletto này dường như đã được sắp đặt trước.
Hắn đã sớm biết kết quả tuyển sinh, hay nói cách khác là đã biết trước một đối thủ mạnh khác sẽ bị loại trừ, cách đó không xa truyền đến một tiếng nổ lớn, kèm theo đó là tiếng hét chói tai. Du An chợt hoàn hồn, nhìn về hướng phát ra âm thanh.
"Du, Du An" Giọng Fina run run, cô run rẩy nắm lấy cánh tay của Du An
Trên tấm thảm nhung dày màu đỏ tươi, một vũng chất lỏng đỏ thẫm chậm rãi tràn ra ngoài, nhấn chìm những mảnh thủy tinh vương vãi khắp nơi.
Chiếc đèn chùm pha lê khổng lồ từ trần nhà vỡ tung, vừa lúc đập trúng đỉnh đầu một người, lúc này mặt mũi đã bê bết máu, nhìn không rõ mặt.
Chỉ có bộ đồ cao cấp màu xanh đậm nhuốm máu mới tiết lộ danh tính của nạn nhân,
Nhân vật chính của lễ kỷ niệm này, Poleto Corfam.