Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 80: Liếʍ cẩu, liếʍ đến hai bàn tay trắng!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tiên tướng khϊếp sợ nghị luận, Trần Trường An, Linh Thanh Sơn, Linh Bảo Nhi đều nghe thấy rõ ràng.

Trần Trường An nở nụ cười.

Đồ quê mùa.

Không phải các ngươi tới từ thượng giới à, chưa thấy tiên địa bao giờ sao?

Cần khϊếp sợ như vậy sao

Linh Thanh Sơn trừng lớn đôi mắt, trong đầu không ngừng vang lên những lời mấy tiên tướng này nói.

“Tiên Địa, Tiên Địa, vậy mà lại là Tiên Địa.”

Hiện giờ Linh Thanh Sơn đã biết, vì sao lại cảm thấy nơi này khác bên ngoài.

Thì ra do nơi này là tiên địa.

Má ơi!

Dưới hạ giới lại có tiên địa!

Đây chính là thánh địa tu luyện tối thượng đấy!

Ông ấy rất tò mò, tu luyện trong tiên địa này, có thể trực tiếp thành tiên hay không?

Không thể không nói, con gái ngoan của ông ấy đúng là đã bái một sư phụ tốt!

Linh Bảo Nhi chớp mắt.

Tiên Địa?

Cái gì Tiên Địa?

Nàng ấy chưa từng nghe nói qua.

Chỉ là trong miệng nói thầm: “Nơi này không phải bảo địa sao? Trước đây một lần Qủy Lâu tông và Ác Long quật muốn tranh đoạt nơi này, không ngờ tiên nhân cũng muốn tranh đoạt, chẳng lẽ bảo địa như vậy rất thưa thớt ở thượng giới sao?”

Tiên tướng nghe thấy Linh Bảo Nhi nói, trong lòng khinh bỉ.

Quả nhiên là đồ quê mùa dưới hạ giới.

Ngay cả tiên địa và tiên bảo cũng không phân biệt được.

Tiên Địa nuôi dưỡng tiên uẩn, là thánh địa tu luyện tối thượng của tiên nhân.

Ở tiên vực Huyền Vũ, gần như mỗi một vị tiên tôn đều có một vùng tiên địa tu luyện.

Vị đại nhân mà bọn họ nguyện ý trung thành kia đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Đương nhiên, bọn họ làm thủ hạ của tiên tôn đại nhân, cũng có tư cách tu luyện trong tiên địa.

Cho nên mới biết được những thứ này.

Mà chuyện khiến bọn họ chấn động.

Không chỉ vì có tiên địa dưới hạ giới!

Quan trọng hơn là.

Cái này mẹ nó.

Sau khi bọn họ tiến vào tiên địa.

Tiên khí vô cùng vô tận tiến vào thân thể bọn họ, dường như mỗi một lỗ chân lông đều được làm lễ rửa tội bằng tiên khí.

Loại cảm giác vui sướиɠ đầm đìa này, khiến cho tiên lực phảng phất mỗi một cái lỗ chân lông đều được đến tiên khí lễ rửa tội.

Hiện giờ bọn họ rất muốn nói một câu.

Mẹ nó.

Đây mới là tiên địa.

Mảnh tiên địa kia của tiên tôn đại nhân quả thực là một đống phân.

Không cần nghĩ cũng biết bọn họ đánh giá vùng tiên địa do Trần Trường An dùng “Tiên đạo vĩnh tồn” hóa thành này cao cỡ nào!

“Mảnh tiên địa này, cần mang về tiên vực Huyết Vũ!”

“Không sai, cần phải mang về!”

Ánh mắt của các tiên tướng đều nóng rực!

Trên vòm trời phía xa.

Cừu Thiên Đồ nghi hoặc.

“Vì sao lão tổ tông và những tiên nhân đó còn chưa động thủ, đang bàn luận cái gì vậy?”

Quá xa, bọn họ nghe không rõ lắm.

Nếu bọn họ biết Phi Tiên Sơn có một mảnh tiên địa, tất nhiên cũng sẽ chấn động!

“Tiên địa đã rất trân quý, không ngờ còn có Trú Nhan tiên thụ, mang về cống hiến cho tiên tôn đại nhân, nhất định tiên tôn đại nhân sẽ rất vui.”

“Ha hả, một đám liếʍ cẩu, sao phải cống hiến tiên địa và Trú Nhan tiên quả cho tiên tôn, giữ lại để tự mình dùng không thơm hơn sao?”

Trần Trường An khinh thường, mở miệng nói.

“Sư phụ đại nhân, liếʍ cẩu là có ý gì?”

Linh Bảo Nhi nghi hoặc.

“Liếʍ cẩu ấy mà, hoặc là liếʍ đến hai bàn tay trắng, hoặc là liếʍ đến có được tất cả, nhưng vi sư cảm thấy, có lẽ bọn họ sẽ liếʍ đến hai bàn tay trắng.”

“Vì sao lại hai bàn tay trắng?”

Trần Trường An nhìn mười hai tiên tướng kia, sát ý trên người kích động, hơi mỉm cười mở miệng nói.

“Vì sao lại liếʍ cẩu đến hai bàn tay trắng, đương nhiên là bởi vì tất cả bọn họ đều sẽ chết ở chỗ này, không ai có thể trốn không thoát.”

Liếʍ cẩu, liếʍ cẩu, liếʍ đến cuối cùng hai bàn tay trắng.

Trần Trường An kiêu ngạo nói, khiến mười hai tiên tướng giận dữ!

“Chỉ bằng một con kiến nho nhỏ dưới hạ giới như ngươi, một bàn tay của bổn tiên cũng có thể bóp chết ngươi, còn muốn gϊếŧ chúng ta!”

“Ngươi có tài đức gì?”

Linh Thanh Sơn nhìn một mình Trần Trường An đối mặt với mười hai tiên tướng này, trong lòng chỉ còn tràn ngập khâm phục và sùng bái với Trần Trường An.

Cũng chỉ có tiền bối dám nói ra lời như vậy.

Mười hai tiên tướng nhìn Trần Trường An chăm chú.

Tuy trên người Trần Trường An cũng không có bất cứ khí tức tu vi nào.

Nhưng dù mười hai tiên tướng này trào phúng, khinh thường Trần Trường An.

Nhưng trong lòng bọn họ, lại không coi thường Trần Trường An.

Có thể đoạt được Thánh Tiên Kiếm, lại nắm giữ bảo địa như thế, còn có Trú Nhan tiên thụ.

Hắn có thể kiêu ngạo như vậy, tất nhiên có con át chủ bài để kiêu ngạo.

Đương nhiên, tuy bọn họ không coi khinh Trần Trường An.

Nhưng cũng tràn ngập tự tin với thực lực của bản thân.

Dù sao bọn họ cũng là tiên tướng của tiên vực Huyền Vũ, thân thể chứa tiên lực.

Sao tu sĩ phàm tục dưới hạ giới có thể so được.

Cho nên trong lòng những tiên tướng đó, Trần Trường An đã là một người chết.
« Chương TrướcChương Tiếp »