Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 72: Vả mặt Thiên Yêu cổ hồ nhất tộc!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hiện giờ Bảo Nhi còn nhỏ, sau này trưởng thành, trên phương diện dung mạo, cũng sẽ không kém Bạch Nguyệt.

Nhưng khí chất thì, khóe miệng Trần Trường An giật giật, nghĩ tới hai hàng dấu răng trên cánh tay.

Nhìn thế nào cũng thấy sau này Bảo Nhi sau trưởng thành cũng không phải đèn cạn dầu.

Bạch Nguyệt chắp tay, cung kính mở miệng: “Tiểu nữ Bạch Nguyệt, vấn an tiền bối.”

“Sư phụ đại nhân, nàng ta có phải cũng tới đoạt Thánh Tiên Kiếm hay không?”

Trần Trường An trợn mắt liếc Linh Bảo Nhi.

“Bảo Nhi, trong óc ngươi là cá mặn sao? Những tu sĩ, đại yêu tới đoạt kiếm đó, ai mà không ăn nói bừa bãi ngông cuồng, nào có ai mang thái độ như nàng ta tới đoạt kiếm.”

“Sư phụ đại nhân, người thật lợi hại, chuyện này cũng nhìn ra được.”

Trần Trường An đắc ý trong lòng, hờ hững nói: “Sư phụ đại nhân nhà ngươi không chỉ biết nàng ta không phải tới đoạt kiếm, mà còn biết nàng ta từ đâu tới.”

“Oa.”

Đôi mắt nhỏ của Linh Bảo Nhi sáng như sao: “Sư phụ đại nhân, đồ nhi rất sùng bái người.”

Bạch Nguyệt nghe hai sư đồ nói chuyện, vẻ mặt cổ quái.

Luôn cảm thấy đã từng nghe thấy giọng nói của Trần Trường An ở đâu đó.

Nhưng nghĩ mãi cũng không nhớ ra được.

Ngay khi Bạch Nguyệt đang suy tư.

Trần Trường An nói: “Bạch Nguyệt, ngươi đến từ Thiên Yêu cổ hồ nhất tộc, đến Phi Tiên Sơn của bổn tọa, là bởi vì chuyện của Hồng Y và Cái Đuôi Nhỏ.”

Bạch Nguyệt kinh ngạc.

Tiền bối quả nhiên cao thâm khó đoán.

Mình còn chưa nói gì đã bị hắn nói toạc hết ra.

Đương nhiên, Bạch Nguyệt đối với Trần Trường An vẫn không kiêu ngạo không siểm nịnh như cũ.

Nhưng Trần Trường An trước mắt, là tiền bối tu vi cao thâm, vốn dĩ nên tràn ngập kính ý với hắn.

Mà khi Hồng Y kêu Bạch Nguyệt tới đây, đã dặn dò mấy trăm lần nhất định nàng ta không được chọc giận công tử.

Công tử rất mạnh, giơ tay là có thể gϊếŧ chết Nguyên Anh, chọc giận công tử, dù là Bạch Nguyệt, cũng chỉ có một con đường chết.

Bạch Nguyệt cung kính: “Tiền bối cao thâm, Bạch Nguyệt quả thật tới vì chuyện của các nàng ấy.”

“Vì sao các nàng ấy chưa về?”

Trần Trường An hỏi.

Bạch Nguyệt trầm mặc một hồi, mới nói: “Chuyện của Hồng Y và Cái Đuôi Nhỏ, trước khi nói, còn mong công tử thứ lỗi, chớ tức giận.”

Trần Trường An nhíu mày.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

“Hồng Y mang theo Cái Đuôi Nhỏ trở về Thiên Yêu cổ hồ cầu lấy công pháp yêu tu, nhưng bà ngoại không muốn truyền thụ công pháp yêu tu cho người ngoài, tuy nhiên sau khi thấy tư chất thiên phú của Cái Đuôi Nhỏ, muốn giữ Cái Đuôi Nhỏ lại tộc Thiên Yêu cổ hồ, Hồng Y không còn cách nào, chỉ có thể kêu ta tới gặp người.”

“A, chẳng lẽ Hồng Y tỷ tỷ và Cái Đuôi Nhỏ đều bị giữ lại tộc Thiên Yêu cổ hồ không về được?”

Linh Bảo Nhi nghe xong, khuôn mặt nhỏ ủy khuất, mắt trông mong nhìn Trần Trường An.

“Sư phụ đại nhân, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?”

Mà Trần Trường An nghe Bạch Nguyệt nói, mày nhăn lại, lạnh lùng nói.

“Nói như vậy, Hồng Y và Cái Đuôi Nhỏ đã bị cầm tù ở tộc Thiên Yêu cổ hồ.”

Bạch Nguyệt không thể nề hà, gật đầu.

Nói đến cùng, chuyện này là do Thiên Yêu cổ hồ làm không đúng.

Nhưng tư chất của Cái Đuôi Nhỏ rất cao, nếu toàn lực bồi dưỡng, tất nhiên sẽ phi thăng thành tiên!

Cho nên, Thiên Yêu cổ hồ nhất tộc mới có thể làm ra chuyện như vậy.

Dù là Bạch Nguyệt, cũng cảm thấy kinh ngạc cảm thán không thôi với tư chất của Cái Đuôi Nhỏ.

Nhưng mà, khi Bạch Nguyệt gặp được Linh Bảo Nhi bên cạnh Trần Trường An.

Bé gái nho nhỏ, cả người phi phàm.

Chỉ sợ tư chất cũng tuyệt đối không yếu hơn Cái Đuôi Nhỏ.

Quan trọng hơn là, khi Bạch Nguyệt tới miếu tiên nhân này.

Rõ ràng có thể cảm nhận được chỗ kinh người của nơi đây.

Dường như ẩn chưa tiên uẩn đáng sợ nhất trong thế gian này, chảy xuôi trong toàn bộ thiên địa.

Ở Thiên Yêu cổ hồ nhất tộc cũng có bảo địa tuyệt hảo.

Nhưng Bạch Nguyệt biết rõ, dù là bảo địa tuyệt hảo nhất của Thiên Yêu cổ hồ nhất tộc, cũng không cách nào so được với vùng đất này.

Nếu Bạch Nguyệt biết nơi đây chính là một vùng tiên địa, không biết sẽ có cảm tưởng thế nào.

“Tiền bối, không biết người có tính toán gì không?” Bạch Nguyệt hỏi.

Trong mắt Bạch Nguyệt, Trần Trường An trước mắt rất mạnh, thực lực sâu không lường được, càng khiến cho người ta nhìn không ra.

Nhất định có biện pháp cứu Hồng Y và Cái Đuôi Nhỏ về từ Thiên Yêu cổ hồ nhất tộc.

Tuy rằng Bạch Nguyệt là Thiên Yêu cổ hồ nhất tộc, nhưng nàng ta cũng cho rằng chuyện này Thiên Yêu cổ hồ nhất tộc làm không đúng.

Cho nên lựa chọn đứng bên phía Hồng Y, nên mới đến Phi Tiên Sơn tìm Trần Trường An cầu cứu.

Trần Trường An vẫn trầm mặc, không biết nên trả lời Bạch Nguyệt như thế nào.

Có tính toán gì không.

Tính rau trộn.

Ta rất mạnh, nhưng chỉ khi ở trong lĩnh vực vô địch.

Đi ra ngoài yếu cỡ nào, ngay cả con thổ mãng cũng có thể bắt nạt.

Tất cả những chuyện này, Bạch Nguyệt ngươi nhìn đi.
« Chương TrướcChương Tiếp »