Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 67: Hoa trong gương, trăng trong nước, phân thân ra ngoài đi bộ!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tiếp đó, Trần Trường An xem xét công năng mới “Hoa trong gương, trăng trong nước”.

Về công năng mới “Hoa trong gương, trăng trong nước”, khiến Trần Trường An biết rõ nó có tác dụng như thế nào.

Đã khiến Trần Trường An vô cùng vui mừng.

“Ha ha, thì ra là năng lực như này, chơi được.”

Về “Hoa trong gương, trăng trong nước”, giống như hoa trong gương, trăng trong nước, tiêu hao một số lượng giá trị lĩnh vực nhất định, là có thể tạo ra phân thân.

Sự mạnh yếu của phân thân, không liên quan tới tu vi của chủ thể.

Chỉ quan tâm người sử dụng tiêu hao bao nhiêu giá trị lĩnh vực, là có thể có được tu vi kiểu đó.

Hoa trong gương, trăng trong nước, năng lượng hao hết, hoặc là gặp công kích hủy diệt, sẽ trực tiếp tiêu tan.

Trước mắt, phân thân tạo ra từ hoa trong gương, trăng trong nước, nhiều nhất chỉ có thể duy trì một ngày.

Nhưng cũng tiêu hao rất nhiều giá trị lĩnh vực.

Giống như, tạo ra một phân thân không có bất cứ tu vi gì giống hắn thông qua “Hoa trong gương, trăng trong nước” đã cần tiêu hao 500 điểm giá trị lĩnh vực.

Trần Trường An cũng không khỏi kinh ngạc cảm thán.

Dùng thứ này có chút quý.

Cho dù hắn có nhiều giá trị lĩnh vực hơn nữa, chỉ sợ vẫn không thể gánh được sự tiêu hao của “Hoa trong gương, trăng trong nước” này.

Nhưng Trần Trường An vấn rất vừa lòng với “Hoa trong gương, trăng trong nước”.

Tuy hắn là một con cá mặn, có thể ở nhà cả đời.

Nhưng nếu có cơ hội đi ra ngoài nhìn ngắm.

Hắn vẫn sẽ đi ra ngoài xem.

Hiện tại xem ra, mình cũng có cơ hội này.

Phân thân dù sao cũng cùng một nhịp thở với bản thể.

Hắn hoàn toàn có thể khống chế phân thân ra ngoài, cũng không cần lo lắng cho an nguy của mình.

“Được rồi, hiện giờ ngày tháng cũng dần tốt lên rồi.”

Trần Trường An cười ha hả.

Bây giờ hắn còn 3400 giá trị lĩnh vực.

Có nên tiêu hao 500 giá trị lĩnh vực để tạo ra phân thân thông qua “Hoa trong gương, trăng trong nước” để chơi hay không.

500 giá trị lĩnh vực đấy.

Trần Trường An có chút rối rắm.

“Không phải chỉ là 500 giá trị lĩnh vực sao, đại gia ta không thiếu chút này.”

Nói làm là làm.

Trần Trường An động tâm, sử dụng công năng “Hoa trong gương, trăng trong nước”.

Ở trước mặt hắn, một mặt gương hiện lên, trơn bóng như trăng sáng, có nước chảy nhỏ giọt.

Trong gương, hiện ra ảnh ngược của Trần Trường An.

Trần Trường An tò mò nhìn.

“Bộp” một tiếng.

“Trần Trường An” trong gương cử động.

Sau đó xuất hiện trước mặt Trần Trường An.

Đây là phân thân của Trần Trường An, giống hắn như đúc, ý thức tương đồng.

Biểu tình của hắn rất cổ quái.

Bởi vì hiện tại, hắn đang thông qua thị giác của phân thân để nhìn chính mình.

“Cảm thấy thật kỳ quái, hai người đều là ta.”

Trần Trường An đột nhiên muốn nghịch một chút.

Bản thể nằm về ghế nghỉ ngơi, phân thân chắp tay sau lưng đi bộ trong viện.

Rất nhanh, Trần Trường An đã đi tới nơi Linh Bảo Nhi tu luyện.

Linh Bảo Nhi cảm nhận được Trần Trường An đã đến, mở mắt ra, tò mò nhìn hắn.

“Sư phụ đại nhân, có chuyện gì sao?”

“Trên người ta còn thơm không?” Trần Trường An cười nói.

Linh Bảo Nhi ngửi ngửi, sau đó kinh ngạc: “Sư phụ đại nhân, mùi hương trên người của người đâu, sao lại không thấy nữa?”

Trần Trường An cười đắc ý.

Sau đó chỉ vào bản thể đang nghỉ ngơi trong viện.

Bản thể vẫy tay, chào hỏi Linh Bảo Nhi.

Linh Bảo Nhi mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt kinh ngạc.

“Sao lại có hai sư phụ đại nhân chứ?”

“Đây là phân thân ta tạo ra.” Trần Trường An cười nói.

Linh Bảo Nhi bừng tỉnh.

“Sư phụ đại nhân thật là lợi hại, đây là lần đầu đồ nhi nghe nói đến phân thân.”

Sau đó Linh Bảo Nhi chọc ngón tay ở trên người Trần Trường An.

“A, hình như thực sự giống nhau.”

Trần Trường An trợn trắng mắt liếc một cái.

“Nếu không ngươi nghĩ sao, được rồi, ngươi tiếp tục tu luyện đi, vi sư ra ngoài đi bộ một chút.”

“Sư phụ đại nhân, đồ nhi muốn đi bộ với người.”

Linh Bảo Nhi ôm một cánh tay Trần Trường An.

“Bảo Nhi, vi sư đã quên nói với ngươi, chỗ mà ngươi đang ở đã được vi sư cái tạo thành một vùng tiên địa.”

“Tiên địa?”

Linh Bảo Nhi chớp mắt, nghi hoặc khó hiểu.

Trần Trường An trầm ngâm, sau đó nói: “Ngươi có thể hiểu là Tiên giới, cũng chính là nơi mà tiên nhân trên thượng giới sinh hoạt.”

Linh Bảo Nhi trừng lớn mắt.

“Sư phụ đại nhân, ngươi nói đây là nơi tiên nhân trên thượng giới sinh hoạt?”

Trần Trường An gật đầu, cười véo khuôn mặt nhỏ bóng loáng của Linh Bảo Nhi.

“Đồ nhi ngoan à, đây là chuyện mà tu sĩ ở đại lục Cửu Châu không hưởng thụ được, ngươi ngẫm lại xem, tu luyện ở tiên địa, thành tiên cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, đừng làm mất mặt sư phụ đại nhân nhà ngươi, cố gắng tu luyện, tranh thủ sớm ngày thành tiên.”

“Tu luyện ở trong tiên địa, lợi ích đó ngươi không cách nào tưởng tượng được, phải biết quý trọng.”

Linh Bảo Nhi buông tay Trần Trường An ra, khuôn mặt nhỏ vô cùng hưng phấn, gật đầu nói.

“Sư phụ đại nhân, vậy đồ nhi cố gắng tu luyện, lần sau ra ngoài chơi với sư phụ đại nhân sau.”
« Chương TrướcChương Tiếp »