Trong miếu, Trần Trường An và ba yêu nghe thấy giọng nói của Lý Phi Hồng từ bên ngoài truyền đến.
Linh Bảo Nhi mới vừa tỉnh lại nghe thấy, tức giận đến ngứa răng: “Sư phụ đại nhân, lão già bên ngoài muốn gϊếŧ ta.”
Trần Trường An xoa đầu Linh Bảo Nhi: “Bổn tọa muốn xem rốt cuộc là người phương nào dám gϊếŧ đồ nhi của ta?”
Trần Trường An đi ra khỏi miếu tiên nhân, Linh Bảo Nhi đã khôi phục trọng thương đi theo bên cạnh Trần Trường, dáng vẻ giận đến ngứa răng.
Có sư phụ đại nhân chống lưng, nàng ấy không sợ Lý Phi Hồng kia.
Ba yêu cũng theo ở phía sau.
Ánh mắt của ba yêu rất lạnh, sát ý lạnh lẽo.
Có người dám can đảm động thủ với đồ đệ của công tử, quả thực là tìm chết!
Lý Phi Hồng đeo kiếm mà đứng, chờ Linh Bảo Nhi thành thật đi từ trong miếu tiên nhân ra.
Mà bởi vì có lĩnh vực vô địch che chắn.
Ông ta thậm chí không phát hiện trong miếu còn có Trần Trường An và ba đại Yêu Vương.
Giờ phút này, trong lòng Lý Phi Hồng đã có tính toán, chờ ông ta gϊếŧ Linh Bảo Nhi xong, sẽ rời khỏi nơi này, sau đó bế quan luyện hóa Thánh Tiên Kiếm.
Ông ta tin tưởng chờ đến khi mình luyện hóa xong Thánh Tiên Kiếm xuất quan, thậm chí có tư cách đi tranh giành vị trí chủ nhân Quý Châu.
Ngay khi Lý Phi Hồng đang nằm mơ giữa ban ngày, Trần Trường An từ trong miếu xuất hiện.
Phía sau có Linh Bảo Nhi và ba đại Yêu Vương đi theo.
“Khó trách chạy trốn tới miếu hoang này, thì ra là có người.”
Lý Phi Hồng cười lạnh, trong lòng có chút kinh ngạc.
Ông ta liếc mắt nhìn Trần Trường An cầm đầu một cái, người này không hề có bất cứ dao động tu vi nào.
Rõ ràng chính là một người bình thường.
Nhưng mà, chờ đến khi Lý Phi Hồng đặt ánh mắt lên người ba đại Yêu Vương phía sau kia.
Nụ cười lạnh trên mặt Lý Phi Hồng lập tức cứng lại.
Yêu uy bàng bạc, pháp lực dao động, là đại Yêu Vương Nguyên Anh Cảnh!
Lại còn không phải chỉ một đại Yêu Vương, mà là ba đại Yêu Vương!
Ba đại Yêu Vương???
Lý Phi Hồng hoàn toàn trợn tròn mắt.
Trong lòng ông ta đã không còn suy nghĩ đi gϊếŧ Linh Bảo Nhi.
Suy nghĩ duy nhất trong lòng ông ta chính là trốn!
Tuy ông ta tự phụ.
Nhưng cũng biết rất rõ thực lực của mình.
Nếu đối mặt với một đại Yêu Vương, ông ta còn có thể chiến một trận.
Nhưng trước mắt chính là ba đại Yêu Vương.
Chỉ dựa vào một mình ông ta, căn bản không phải đối thủ!
Mụ nội nó.
Sao bên người nha đầu này lại có ba đại Yêu Vương, khiến Lý Phi Hồng sợ hãi chết.
Làm ông ta hoảng thần!
Tuy trong tay Lý Phi Hồng có Thánh Tiên Kiếm.
Nhưng ông ta còn chưa luyện hóa được Thánh Tiên Kiếm, căn bản không thể phát huy uy năng của Thánh Tiên Kiếm!
“Hừ, khiến tiểu thư Bảo Nhi bị thương còn dám trốn!”
Trong mắt Xà Tử Nghịch lóe ánh sáng lạnh.
Hắn ta đã sớm lường trước được tình huống này, cho nên cùng Thác Bạt Dã và Hồng Y âm thầm đề phòng Lý Phi Hồng này chạy trốn.
Ngay khi Lý Phi Hồng chuẩn bị chạy trốn, ba tia yêu quang tới gần, vây quanh thành khu vực tam giác. Ở Lý hồng nhạn chuẩn bị đào tẩu thời điểm, ba đạo yêu quang tới gần, hình thành tam giác vây quanh khu vực.
Ngăn chặn ý định chạy trốn của Lý Phi Hồng!
“Đáng chết! Vì sao nơi này có ba đại Yêu Vương!”
Sắc mặt Lý Phi Hồng trở nên âm trầm khó coi, trong lòng lo lắng.
Trần Trường An ngẩng đầu lạnh lùng nhìn Lý Phi Hồng.
Không nghĩ tới lại là một cường giả Nguyên Anh.
“Bảo Nhi, không nghĩ tới ngươi lại chạy trốn khỏi tay một cường giả Nguyên Anh.”
Trần Trường An rất vui mừng.
Linh Bảo Nhi lại áy náy, yếu ớt nói.
“Sư phụ đại nhân, đồ nhi dùng Thánh Tiên Kiếm làm mồi nhử, kiềm chế ông ta, mới có cơ hội chạy trốn.”
“Cũng chỉ là một thanh Thánh Tiên Kiếm mà thôi, sao có thể quan trọng bằng mạng của ngươi.”
Trần Trường An cũng không để ở trong lòng.
Dù sao một thanh kiếm, uy lực cũng chỉ có vậy.
Còn không có tác dụng bằng một đồ đệ.
Đặc biệt là Linh Bảo Nhi chính là đồ đệ đầu tiên mà hắn thu nhận, ý nghĩa phi phàm, nếu cứ như vậy chết ở bên ngoài, sẽ khiến hắn thấy thật đáng tiếc!
Dù sao Trần Trường An cũng đã tính toán bồi dưỡng Linh Bảo Nhi thành một cường giả tuyệt thế!
Mà Linh Bảo Nhi nghe Trần Trường An nói vậy, trong lòng rất cảm động, ôm Trần Trường An.
“Phải phải, ít nhiều cũng nhờ có Thánh Tiên Kiếm của sư phụ đại nhân, nếu không đồ nhi cũng không gặp được người nữa rồi.”
Trần Trường An sờ đầu Linh Bảo Nhi, cười nói: “Không phải đã không còn việc gì rồi sao.”
“Lão già này muốn gϊếŧ ngươi, hiện tại cho ngươi xả giận.”
Tuy Lý Phi Hồng cũng chưa tiến vào trong lĩnh vực vô địch.
Nhưng Trần Trường An cũng không đặt Lý Phi Hồng ở trong mắt.
Dù sao hiện giờ hắn cũng đã có ba đại Yêu Vương.
Huống hồ lại tăng tư chất cho ba đại Yêu Vương.
Mà thực lực mỗi một Yêu Vương, đều không kém Lý Phi Hồng.