Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 277: Những thiên kiêu tiên vực đó chẳng lẽ là quái vật?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Không gϊếŧ tên này, mình cũng không còn mặt mũi thừa nhận bản thân là Cửu hoàng tử tiên vực!

Cho nên, Mạc Vấn Thiên này cần phải chết!

Trong Thập Vạn Đại Sơn, Mạc Vấn Thiên còn đang điên cuồng chạy trốn.

Phạt Thiên phía sau đuổi theo không bỏ, khiến Mạc Vấn Thiên tức đến chửi má nó dọc đường đi.

Đúng là mẹ nó muốn gϊếŧ Phạt Thiên.

Tục ngữ nói rất hay.

Làm người lưu một đường, ngày sau còn gặp lại.

Sát thần Phạt Thiên này sao lại tàn nhẫn như vậy?

Nhất định phải gϊếŧ hắn ta?

Lòng dạ hẹp hòi, cứt chó.

Ta nhổ vào.

Mạc Vấn Thiên vừa mắng to Phạt Thiên, vừa liều mạng chạy trốn.

Rất nhanh, Mạc Vấn Thiên chạy tới một vách đá cao vạn trượng.

“Ta má má má má, không phải chứ???”

Khóe miệng Mạc Vấn Thiên giật giật.

Từng một lần vận may tốt, nhảy xuống khỏi vách đá vạn trượng được truyền thừa của Hoành Kích tiên nhân.

Mẹ nó, lần này lại xuất hiện vách đá vạn trượng, Mạc Vấn Thiên không cho rằng mình còn có vận may tốt như vậy.

“Làm sao bây giờ? Cảm giác lần này thật sự muốn chết.”

Phía sau, sát khí lạnh băng đã đến.

Phạt Thiên cầm tiên đao màu vàng trong tay, đi từng bước một tới.

“Con kiến, lần này xem ngươi trốn chỗ nào!”

Mạc Vấn Thiên mắng ta.

“Đường đường là thiên kiêu tiên vực lại đuổi gϊếŧ một tu sĩ dưới hạ giới, ngươi còn cần mặt mũi không, ta nhổ vào, con rùa đen đáng chết nhà ngươi, ngươi ra cửa sẽ bị thiên lôi đánh xuống, luyện công tẩu hỏa nhập ma, về sau sinh con không c̠úc̠ Ꮒσα, phi phi phi, dù tiểu gia nhảy vực chết, cũng không muốn bị ngươi gϊếŧ chết.”

Mạc Vấn Thiên mắng xong, không chút do dự, nhảy xuống vách đá vạn trượng.

Phạt Thiên kia bùng nổ tức giận, nào từng có ai can đảm mắng gã ta như vậy, muốn nhảy vực chết sao, đừng mơ!

Phạt Thiên tức giận, lao xuống vách đá, tốc độ cực nhanh.

Trực tiếp bắt được Mạc Vấn Thiên nhảy vực.

Lại thấy Mạc Vấn Thiên lần này bị Phạt Thiên bắt lấy, không kinh hoảng sợ hãi, ngược lại cợt nhả, làm cái mặt quỷ.

“Ha ha ha ha ha, con rùa đen đáng chết nhà ngươi, muốn bắt tiểu gia, lại đi tu luyện một ngàn năm đi!”

Nói xong, trong thân thể Mạc Vấn Thiên bùng nổ một cỗ lực lượng khủng bố tuyệt luân, nổ tung ầm ầm!

Phạt Thiên kêu lên, lần này khó có thể tránh né, bị cỗ lực lượng khủng bố tuyệt luân làm bị thương nặng.

“Thế nhưng là con rối, đáng chết!”

Trên người Phạt Thiên có máu tươi chảy xuống, mặt mày vặn vẹo, âm trầm dữ tợn, gã ta nghiến răng nghiến lợi, giận không thể át.

Gã ta đường đường là Cửu hoàng tử của tiên vực Huyền Vũ, thế nhưng bị con kiến nho nhỏ dưới hạ giới trêu đùa!!

Trong một khách điếm ở thành Phụng Thiên, Mạc Vấn Thiên uống một ly nước trái cây linh khí mờ mịt, vắt chéo hai chân, cảm nhận linh khí trong nước trái cây hóa thành lực lượng tinh thuần nhất dung nhập vào trong thân thể hắn ta.

Cả người Mạc Vấn Thiên thoải mái.

“Ly nước trái cây này không hổ giá trị một linh thạch cực phẩm, hoàn toàn có thể so với một linh đan tu luyện, cảm giác uống xong ly nước trái cây chứa linh khí này, đột phá Luyện Khí nhị giai không phải mộng tưởng.”

“Sau khi quay về, nhất định phải mang một ít về cho Như Hoa muội muội, để nàng ấy cũng hưởng thụ nước trái cây linh khí giá trị xa xỉ này một chút.”

Không thể không nói, từ nhỏ đến lớn, suốt mười sáu năm hắn ta chưa từng rời thành Hóa Long.

Lần này rời khỏi thành Hóa Long đi tới thành Phụng Thiên bái sư, hoàn toàn có thể nói là một lần rèn luyện, khiến hắn ta thấy được sự xuất sắc của thế giới bên ngoài.

Quả nhiên, là nam nhân không thể cả đời ở một chỗ.

Đột nhiên, Mạc Vấn Thiên cảm ứng được cái gì, một ngụm uống cạn nước trái cây linh khí, ợ một cái, vẻ mặt buồn bực.

“Má, con rối bí bảo tự bạo lại không thể gϊếŧ tên kia!”

“Những thiên kiêu tiên vực đó chẳng lẽ là quái vật???”

Cũng may lần này Mạc Vấn Thiên thông minh, dùng con rối bí bảo đi trêu chọc Phạt Thiên.

Nếu bản thể đi, lần này xác định chơi xong rồi.

Nhưng hiện giờ, sau khi Phạt Thiên vị Mạc Vấn Thiên trêu chọc, đã hoàn toàn ghi hận Mạc Vấn Thiên.

Mạc Vấn Thiên cảm thấy vô cùng khó giải quyết, hắn ta gãi gãi tóc, lẩm bẩm nói.

“Thiên kiêu tiên vực thật sự quá mạnh, dường như không đánh được. Vậy còn đòi chỉnh người thế nào? Nếu không bỏ qua đại hội thu đồ đệ lần này, có những bí bảo tài phú mà Hoành Kích tiên nhân, dứt khoát quay về thành Hóa Long, mang theo Như Hoa muội muội tìm một thành để an gia, sinh rất nhiều nhóc con béo mập, nhân sinh muốn bao nhiêu tiêu sái liền có bấy nhiêu tiêu sái.”

Nhưng rất nhanh, Mạc Vấn Thiên đã phủ định suy nghĩ này.

Trong khoảng thời gian này, hắn ta đã hoàn toàn thấy rõ sự hung hiểm của thế giới bên ngoài.

Yêu ma hoành hành, quỷ quái tàn sát bừa bãi, động một tí chính là ma tu tàn sát dân trong thành.

Đặc biệt là mình hiện giờ còn trêu chọc Phạt Thiên, một khi Phạt Thiên trổ hết tài năng ở đại hội thu đồ đệ, được đỉnh Cửu Châu, trở thành Thiên Đạo hộ thần.
« Chương TrướcChương Tiếp »