Chương 267: Thời gian ngủ bắt đầu

Trước khi cử hành đại hội thu đồ đệ, nên hưởng thụ một chút cuộc sống nhàn nhã của cá mặn.

Đôi tay Trần Trường An kết ấn, vẻ mặt nghiêm túc: “Lâm binh đẩu giả, giai trận liệt tiền hành, triệu hoán, gối ôm tới!”

“Y nha y nha .”

Cái Đuôi Nhỏ bò đến trên người Trần Trường An, đáng yêu ngáp một cái.

Sau đó rúc vào trong lòng ngực Trần Trường An, giống như một con mèo con lười biếng.

“Triệu hoán gối ôm thành công, bồ đề nghe lệnh.”

“Công tử cứ phân phó.”

“Thời gian ngủ, chú ý che nắng, cũng đừng để cho những người khác quấy rầy mộng đẹp của bổn tọa.”

“Tuân mệnh.”

“Được rồi, thời gian ngủ bắt đầu.”

Còn bảy ngày nữa là đến đại hội Trần Trường An thu đồ đệ.

Trong khoảng thời gian này, thiên kiêu đi tới Thập Vạn Đại Sơn và thành Phụng Thiên càng ngày càng nhiều.

Có thể nói là cường giả tụ tập.

Vì đại hội thu đồ đệ lần này, tất cả thiên kiêu đều đang chờ mong.

Mạc Vấn Thiên đi qua trong thành, một thân pháp bảo cực phẩm rực rỡ muôn màu khiến người ta chú ý, nhưng trong lòng hắn ta lại có chút khổ sở.

“Đại hội thu đồ đệ lần này, tu sĩ của đại lục Cửu Châu thật sự rất nhiều, xem ra những tu sĩ này đều muốn trở thành đồ đệ của vị cao nhân tuyệt thế kia, xem ra nếu muốn thắng lợi trên đại hội thu đồ đệ này cũng không dễ dàng như vậy.”

Đương nhiên, tuy rằng biết cũng không dễ dàng.

Nhưng Mạc Vấn Thiên vẫn tràn ngập tin tưởng với bản thân.

Dù sao mình cũng đã nhận được truyền thừa của Hoành Kích tiên nhân kia, được không ít bí bảo.

Tuy những tu sĩ này mạnh, nhưng dựa vào những bí bảo đó, mình cũng dư sức chiến một trận.

Đúng lúc này.

Một uy áp khủng bố tràn ngập thiên địa, kinh động tu sĩ trong thành.

Chỉ thấy một tia linh hồng cắt qua phía chân trời, đi tới thành Phụng Thiên.

Đó là một thiếu niên, tóc dài đỏ đậm, biểu tình lạnh nhạt, khí tức mạnh mẽ và sát ý ngập trời, khiến lòng người chấn động.

Đúng là Cửu hoàng tử Phạt Thiên đến từ Huyết Châu!

Gã ta tốn không ít thời gian.

Hôm nay cuối cùng cũng tới thành Phụng Thiên.

Tu sĩ trong thành khe khẽ nói nhỏ, không ngừng nghị luận.

“Tóc dài đỏ đậm, là sát thần hung danh hiển hách mà Quý Châu nhắc tới gần đây!”

“Vậy mà là hắn!”

Có người hít hà một hơi, hiển nhiên từng nghe nói sự tích về người này.

“Nghe nói sát thần này tới từ Huyết Châu, dọc theo đường đi không biết gϊếŧ bao nhiêu người. Cho dù là cường giả Nguyên Anh, đại năng Hóa Thần chết thảm trong tay hắn cũng không ít, bởi vậy phỏng đoán tên này rất có khả năng là thiên kiêu trên tiên vực chuyển thế trùng tu!”

“Đáng chết, chẳng lẽ tên này cũng tới tham gia đại hội thu đồ đệ?”

“Vô cùng có khả năng, dù sao những tiên nhân chuyển thế trùng tu này cũng là vì tranh đoạt vị trí Thiên Đạo hộ thần, bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ thời cơ tốt này.”

“Haizzz, trên đại hội thu đồ đệ, chúng ta sao có thể so với những thiên kiêu trên tiên vực chuyển thế trùng tu này.”

Có người thở ngắn than dài, có người tràn ngập không cam lòng, đương nhiên cũng có người ý chí chiến đấu sục sôi, muốn tranh đấu một phen với thiên kiêu trên tiên vực.

Mạc Vấn Thiên nghe người xung quanh nghị luận, cũng không sợ, thầm nghĩ.

“Thiên kiêu trên tiên vực thì thế nào, nếu muốn ngăn cản ta trở thành đồ đệ của vị cao nhân tuyệt thế kia, sẽ khiến cho hắn biết tại sao hoa lại màu đỏ.”

Tuy tu vi hắn ta nhỏ yếu, nhưng lại có rất nhiều pháp bảo.

Quan trọng hơn là, hắn ta còn có bí bảo mà Hoành Kích tiên nhân kia để lại.

Một khi sử dụng những bí bảo đó, đừng nói là cái gì Hóa Thần đại năng, dù là Luyện Hư bán tiên, hắn ta cũng có thể chiến một trận.

Phạt Thiên tiến vào trong thành, rõ ràng nhận thấy được sát ý của Mạc Vấn Thiên, híp mắt lại: “Không nhìn thấu tu vi, chẳng lẽ cũng giống ta, đều là thiên kiêu tiên vực chuyển thế trùng tu?”

Phạt Thiên lạnh lùng cười.

Chiến ý trên người bốc lên, sát ý cuồn cuộn, như núi lửa sóng thần, bùng nổ từ trong thân thể gã ta, thổi quét qua thành Phụng Thiên.

Lập tức, sắc mặt vô số tu sĩ trong thành thay đổi.

Sát thần này, hắn muốn làm gì?!

Phải biết từ khi Phạt Thiên chuyển thế trùng tu đến đại lục Cửu Châu, Thánh Võ tiên tôn ngã xuống, gã ta còn chưa từng gặp thiên kiêu tiên vực chuyển thế trùng tu khác.

Hôm nay gặp được Mạc Vấn Thiên.

Nhìn không thấu tu vi, cũng nhận thấy được một khí tức nguy hiểm từ trên người Mạc Vấn Thiên.

Gã ta rất hoài nghi tên này cũng là thiên kiêu trên tiên vực.

Không một chút do dự.

Gã ta trực tiếp lao về phía Mạc Vấn Thiên.

Sát ý khủng bố như sóng lớn vọt tới, lập tức khiến toàn thân Mạc Vấn Thiên lạnh lẽo.

Má nó, không phải chứ?

Sát thần này nhìn như muốn lao qua gϊếŧ mình vậy!

Biển người mênh mang, không phải ta chỉ liếc mắt nhìn ngươi thêm một cái sao, ngươi sao lại muốn gϊếŧ ta???

Ta ném cmn ngươi!