Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch

Chương 24: Cá Mặn Không Có Ước Mơ, Cạnh Tranh Công Bằng! (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hồng Y khinh thường: “Một ngưu ma tục tằng như ngươi, muốn nàng ấy, ngươi có thể dạy nàng ấy cái gì?”

“Công pháp tu luyện của yêu hồ nhất tộc ta mới thích hợp với nàng ấy nhất.”

Còn Xà Tử Nghịch kia, hắn ta không nói chuyện, chỉ hóa thành một đạo yêu quang, xông thẳng vào miếu tiên nhân.

“Xà Tử Nghịch, đồ đê tiện nhà ngươi!”

Hồng Y và Thác Bạt Dã giận dữ, biết Xà Tử Nghịch muốn nhanh chân đến trước, mang nàng ấy đi!

Tuyệt thế thiên kiêu như thế, một khi bồi dưỡng, nhất định sẽ trở thành đại năng một phương, giá trị còn lớn hơn tiên bảo.

Bọn họ tuyệt đối không thể để Xà Tử Nghịch mang nàng ấy đi!

Xà Tử Nghịch còn chưa tới miếu tiên nhân, đã bị hai đại Yêu Vương Thác Bạc Dã và hồng Y ngăn lại!

“Xà Tử Nghịch, ngươi có biết xấu hổ không!” Hồng Y giận dữ.

Xà Tử Nghịch cười hì hì, lưỡi rắn trong miệng phun ra.

“Có thể lấy được nữ tử này, dù không biết xấu hổ thì sao?”

Thác Bạt Dã ồ ồ nói: “Ta cũng không cho rằng nàng ấy sẽ bái một con rắn làm sư phụ.”

“Thác Bạt Dã, ta là trăn, không phải rắn, nói nữa chẳng lẽ ngươi không phải một con trâu rừng? Hồng Y còn không phải một con hồ ly?”

Hồng Y trừng hắn ta một cái, hai đại Yêu Vương, sao có thể nói chuyện dung tục như vậy?

Thác Bạt Dã trầm giọng nói: “Hồng Y, Xà Tử Nghịch, ba người chúng ta cũng đã mấy trăm năm chưa đấu với nhau, một khi đã vậy, chúng ta cạnh tranh công bằng, ai mạnh thì có tư cách thu nàng ấy làm đồ đệ, các ngươi cảm thấy như thế nào?”

“Được.”

“Được, ý kiến hay.”

Hồng Y và Xà Tử Nghịch đồng ý.

Lúc này, Hồng Y, Xà Tử Nghịch, và Thác Bạt Dã kia không thu liễm khí tức, khiến Linh Bảo Nhi đang tu luyện phát hiện ra rồi.

Nàng ấy ngẩng đầu, thấy ba đại Yêu Vương đang đứng thẳng trên hư không giằng co!



Khí tức khủng bố, pháp lực vô biên lan ra, khiến hư không không ngừng chấn động.

“Là yêu ma!”

Linh Bảo Nhi kinh hãi.

Ò!!!

Một tiếng trâu kêu, một cặp sừng trâu xé trời, Thác Bạc Dã kia hóa thành một con trâu yêu!

Trâu yêu vô cùng khổng lồ, nhìn như một ngọn núi đen nhánh.

Sau đó đấu đá lung tung, công kích hai người Hồng Y và Xà Tử Nghịch.

Hồng Y và Xà Tử Nghịch đương nhiên không cam lòng yếu thế.

Kim quang bùng lên, Xà Tử Nghịch hóa thân thành cự mãng màu vàng.

Trong đôi mắt đẹp của Hồng Y có ánh sáng đỏ, sau đó biến hóa cửu vĩ yêu hồ.

Ba đại Yêu Vương đều là cường giả Nguyên Anh Cảnh, thực lực vô cùng khủng bố, trực tiếp đánh một trận, khiến cho đất rung núi chuyển!

Làm cả tòa Phi Tiên Sơn đều chấn động trong trận chiến của ba đại Yêu Vương.

Trong miếu tiên nhân, Trần Trường An đang vui vẻ ăn thịt hổ cảm nhận được, hắn còn tưởng rằng động đất, vội vàng chạy ra khỏi miếu tiên nhân.

Sau đó, hắn liền nhìn thấy ba con quái vật khổng lồ đang đại chiến trong núi!

“Má ơi, ba con đại yêu ma!”

Một con trâu yêu, một con trăn yêu, một con hồ yêu, thân hình bọn họ khổng lồ, giống như ba tòa núi nhỏ.

Trần Trường An còn chưa từng nhìn thấy yêu ma khổng lồ như vậy, cả người đều sợ ngây người.

“Sư phụ đại nhân, trên Phi Tiên Sơn xuất hiện ba đại yêu ma.”

Linh Bảo Nhi vội đi vào bên cạnh Trần Trường An.

Mặc dù tu vi nàng ấy đã đột phá Kim Đan Cảnh, nhưng từ dao động pháp lực khủng bố mà ba đại yêu ma kia bộc phát ra lúc chiến đấu, cũng khiến nàng ấy kinh hãi.



Nàng ấy biết rõ dù là bản thân mình hiện giờ cũng không phải đối thủ của ba đại yêu ma kia.

Trần Trường An thu hồi biểu tình kinh ngạc đến ngây người, khôi phục dáng vẻ vân đạm phong khinh.

“Không cần hoảng, chỉ là ba con tiểu yêu mà thôi.”

“Dạ dạ.”

Không ngờ yêu ma tản mát ra dao động pháp lực khủng bố như vậy lại chỉ là tiểu yêu trong miệng sư phụ đại nhân mà thôi.

Linh Bảo Nhi rất sùng bái sư phụ đại nhân nhà nàng ấy.

Thậm chí ở trong lòng Linh Bảo Nhi, hình tượng của Trần Trường An bất tri bất giác đã là sự tồn tại vô địch.

Ở bên cạnh Trần Trường An, nàng ấy vô cùng thả lỏng, càng không chút sợ hãi.

Sau đó, Linh Bảo Nhi thấy sau khi Trần Trường An ăn thịt hổ, khóe miệng dính đầy dầu mỡ, vội vàng lấy khăn tay cẩn thận lau cho Trần Trường An.

hưng mà nàng ấy thấp hơn Trần Trường An một đoạn, phải nhón chân lên mới có thể làm được.

Sau khi lau sạch, khóe miệng vương mùi.

Trần Trường An cũng có chút xấu hổ.

Còn đâu hình tượng của hắn.

Đương nhiên, hắn cũng rất vừa lòng với Linh Bảo Nhi.

Tuy tuổi Bảo Nhi còn nhỏ, nhưng lại rất tri kỷ.

Vừa biết nấu cơm, vừa biết chăm sóc người, nhận đồ đệ này cũng không tệ lắm.

“Sư phụ đại nhân, ba đại yêu ma này đang làm gì thế?”

Trần Trường An chẳng hề để ý: “Không cần quan tâm bọn họ làm cái gì, chỉ cần không gây phiền toái cho chúng ta, vậy không liên quan gì với chúng ta.”

“Vậy nếu ba đại yêu ma này muốn gây phiền toái cho chúng ta thì sao?”

“Canh rắn, lẩu thịt bò, còn cả hồ ly nướng, có lẽ cũng không tệ lắm.” Trần Trường An liếʍ đầu lưỡi.
« Chương TrướcChương Tiếp »