Chương 9

"Lấy cho tôi năm mươi trứng." Trang Giai Như không chút suy nghĩ nói.

"Này! Bà thật là không khách khí!"

Mai Quyên quả thực muốn giơ chân: "Còn năm mươi? Tôi chỉ đặt mua một trăm trứng!"

"Muốn cho tôi một trăm cái cũng không sao." Trang Giai Như nói xong đi vào Hải Lan Viên, thầm nghĩ đứa nhỏ này tuy đẹp, nhưng nhìn thế nào cũng không giống như có thể "biến thân" nha.

Đáng tiếc, nếu không thì chẳng phải đã đạt "tiêu chuẩn" của con trai mình rồi sao?

Lộ Ninh mất thêm vài phút lái xe về tới cư xá Mễ Lan, rồi đưa thức ăn cho mọi người trong cư xá, cuối cùng anh cũng gần xong việc.

Bây giờ chỉ có hai cái trứng lớn muốn hối lộ lãnh đạo, chẳng qua mặc kệ, chờ lúc đi làm rồi tính.

Lộ Ninh về phòng trọ, mang theo một ít thức ăn cho mình như bắp cải, Thứ Lão Nha, trứng gà, trứng ngỗng.

Ngày thường anh không thích mua đồ làm sẵn ở ngoài, trừ lúc đi làm ăn cơm trưa ở cơ quan, những lúc khác anh đều tự nấu nhiều hơn, mỗi lần nấu ít một chút, như lần này, anh chiên Thứ Lão Nha với một ít dầu lạc đun trong nước sôi và trộn với tỏi, một bữa ăn bổ dưỡng đã xong. Hương thơm độc đáo của Thứ Lão Nha ăn kèm với một miếng cá thu đao và trứng cuộn thơm ngon, chưa kể sắc, hương, vị đủ cả.

Anh chụp ảnh và gửi cho nhóm!

Lộ Ninh: Bữa tối của tôi~~

Mễ Lan 2-3-1102 chị Hứa: Haizz! Còn có thể làm rau trộn à, chị đang chuẩn bị chấm tương.

Cư xá 6 Biển Lan Đình dì Mai: Tôi cũng lấy ra chấm tương.

Lộ Ninh: Đều ngon đều ngon, mời cả nhà!

Cư xá Cầu vồng dì Hà: Cậu một đứa con trai so con gái dì nấu ăn còn ngon hơn thật là hâm mộ chết ta.

Lộ Ninh gửi biểu tượng cười ha ha, nhìn thấy dì Trang gia nhập nhóm, lại gửi lời chào sau đó đánh dấu ghi chú cho dì Trang.

Cư xá Mễ Lan 4-7-1701 dì Quan: Tiểu Lộ, cháu có bạn gái chưa, dì biết nhiều cô bé tốt, dì giới thiệu cho cháu một người được không?

Mai Vũ Viên dì Ngô: Tôi thấy nhất định nó có người yêu rồi, đứa bé ngoan như vậy, đặt đâu cũng có người chộp lấy.

Lộ Ninh: Dạ, cảm ơn các thím, các dì nhưng hiện tại con chưa có ý định tìm người yêu đâu ^O^

Khu dân cư Mễ Lan 4-7-1701 dì Quan: Vậy khi nào con muốn tìm người yêu cứ nói cho dì, dì giới thiệu cho con người tốt nhất!

Lộ Ninh: Dạ!

Lộ Ninh nói xong liền để điện thoại sang một bên tập trung ăn cơm, bởi vì tìm người yêu cho mình là chuyện thường, mấy thím này cũng chỉ tán gẫu thôi.

Anh dự định ăn xong sẽ xem ti vi, sau đó tắm rửa, dán mông xong rồi thoải mái ngủ một giấc.

Chắc là còn một tấm màng hông, anh nhớ, lần trước anh đã sử dụng nó...

Chắc là còn có một tấm dán màng mông đi, anh nhớ kỹ lần trước có dùng một..

ahihi!

Lộ Ninh đột nhiên đặt đũa xuống, vội vàng chạy tới kiểm tra ngăn tủ nhỏ trong phòng tắm, thấy không còn một miếng dán nào trong đó.

Đột nhiên anh nhớ tới lần trước khi xé bao bì của miếng màng dán mông, anh đã sơ ý để miếng phim bên trong vào thùng rác, sau đó lại quên mua cái mới!

"Ôi! Mặt nạ hết mất rồi, làm sao bây giờ?"

Lộ Ninh ăn cơm xong, quyết định cầm chìa khóa đi xuống lầu.

Hai mươi phút sau, anh mua hai bịch sữa nguyên chất và một gói khẩu trang giấy dùng một lần, sau khi tắm xong, anh nhúng giấy khẩu trang vào sữa, sau đó dán một cái vào bên trái, để lộ ra ba cái lỗ ở mông trái. Bên phải cũng dán một tấm, nửa bên phải trên mông cũng lộ ra ba cái lỗ nhỏ. Bọt khí liền lại càng không cần phải nói, siêu nhiều!

Khi anh xoay sở để thoát khỏi các bọt khí và cố gắng lấp cái lỗ bằng cái thứ ba thì chuông điện thoại reo.

Là Lương Hách Thành.

"Lộ Ninh, cậu có ở nhà không?" Lương Hách Thành hình như đang ở bên ngoài, Lộ Ninh nghe thấy tiếng xe cộ phát ra từ di động, Lương Hách Thành nói: "Có ở nhà thì đến công ty cho tôi mượn cái chìa khóa. Tôi quên chìa khóa của mình ở nhà rồi."

"Anh có cần gấp không? Nếu anh không cần gấp, anh đợi tôi nửa tiếng được không?" Cái miếng dán này thật vất vả vừa dán lên.

"Cậu..." Lương Hách Thành cười nhẹ: "Không phải cậu đang dán mông chứ?"

"Ai, ai nói như vậy!" Lộ Ninh chết cũng không thừa nhận anh đang dán màng mông: "Anh nếu gấp, tôi hiện tại đưa xuống."

"Không cần. Cư xá nơi cậu ở cảnh sắc không tệ, tôi đi dạo một vòng, dán xong cậu xuống là được."

"Tôi đã nói là tôi không dán mà!"

"Không dán?" Lương Hách Thành ngẩng đầu: "Vậy cậu dám đứng trên ban công cho tôi nhìn sao?"

Lộ Ninh: "..."

Hắn đây coi anh là thằng ngốc mà!

Hai phút đồng hồ sau, Lộ Ninh cầm cái giỏ Trúc, bỏ chìa khóa, còn có đồ vật hối lộ Lương Hách Thành. Anh tìm dây thừng buộc tại giỏ cầm trên tay, đem mấy thứ này chậm rãi từ phòng ngủ trên cửa sổ thả xuống dưới.

Lương Hách Thành bắt lấy cái giỏ, mở ra, bên trong có một chiếc chìa khóa và hai quả trứng to tướng!

"Sao lại đưa cho tôi hai quả trứng đồ chơi?" Lương Hách Thành cầm lên, phát hiện nặng hơn bình thường.

"Ai nói là trứng đồ chơi?" Lộ Ninh cầm điện thoại di động đứng sau bệ cửa sổ phòng ngủ: "Rõ ràng là trứng thật."

"Trứng thật? To như vậy? Cậu đẻ à?"

"Anh mới đẻ trứng! Đây là trứng đà điểu của nhà tôi đẻ, tôi mang cho anh nếm thử."

"Cảm ơn."

"Không có gì. Anh thấy chìa khóa chưa? Nếu anh không có việc gì nữa thì tôi cúp máy đây."

"Ừ! Cúp điện thoại đi." Lương Hách Thành cười cười: "Làm khó cho cậu, trạng thái chân không đứng vững còn cùng tôi nói chuyện phiếm, tôi thật xấu hổ nha!"

Lộ Ninh: "..."

Đáng lẽ nên ném trứng đà điểu xuống! Đập chết gã này!

Lương Hách Thành miệng tiện, Lộ Ninh biết cũng không phải một ngày hai ngày. Có lẽ là bởi vì trước kia anh làm ra vẻ nghiêm túc, cho nên Lương Hách Thành kỳ thật cũng không hay trêu chọc anh, không giống như bây giờ, thỉnh thoảng chỉ cần hắn vui vẻ lại phải đùa giỡn với anh một chút.

Kể từ sau khi nhật ký nhỏ xấu hổ bị gửi nhầm đi, Lương Hách Thành người này không có dáng vẻ cấp trên tí nào, quả thực không khác gì lưu manh!

Khi Lộ Ninh nghĩ đến câu "Ba mươi năm chuyên nghiệp dán màng, đảm bảo không rò rỉ bọt khí, cậu có cần không?", anh lại muốn gϊếŧ Lương Hách Thành.

Cũng không biết lương Hách Thành lúc ấy rốt cuộc mang theo tâm tư gì trả lời cho anh một tin nhắn như vậy, cũng không sợ anh nghĩ lệch lạc.

Hy vọng hai quả trứng đà điểu kia có thể bổ sung tốt cho tiết tháo của Lương Hách Thành!

Mang theo chờ đợi tốt đẹp, Lộ Ninh qua ngày mùng một tháng năm, lần nữa bước vào cửa lớn Khoa học kỹ thuật Húc Thành đại đa số thời gian anh và Lương Hách Thành đều làm việc ở đây.

"Chào Trợ Lý Lộ!"

"Chào mọi người!" Lộ Ninh cười chào hỏi mọi người, đẩy cửa phòng làm việc ra, thừa dịp Lương Hách Thành chưa tới trước tiên an bài tốt chuyện phải xử lý trong ngày, sau đó cho cá trong phòng làm việc của Lương Hách Thành ăn.

"Trợ Lý Lộ." Quan Duyệt thấy cửa mở, trực tiếp đứng ở cửa kêu một tiếng: "Hôm nay bên Tiến Hoa có thể ký hợp đồng. Đến lúc đó anh có đi không?"

"Ừm, trưa nay tôi cùng Lương tổng đi. Cô nhớ chuẩn bị kĩ hợp đồng."

"Vâng! Anh yên tâm, chút nữa tôi sẽ gửi nó cho anh." Quan Duyệt đã làm xong hợp đồng trong kỳ nghỉ. Lúc trước là sắp đến kì nghỉ ngày mùng một tháng năm, chủ nhiệm Trần nghỉ sớm hơn bọn họ, không kịp kí hợp đồng. Hiện tại chủ nhiệm Trần cũng đã quay lại làm việc.