"Các ngươi thế nào lại gặp kiến ăn thịt?" So sánh hai vấn đề, Minh Hiên quan tâm vấn đề này hơn….
"Lúc tiến vào bọn ta là ở sa mạc, Minh Nguyệt phát hiện một truyền tống trận, vì vậy bốn người bọn ta đi đến đó, kết quả không ngờ vừa đến đối mặt chính là kiến ăn thịt ùn ùn kéo đến, hơn nữa ở đó không có truyền tống trận để rời đi." Minh Khang lòng vẫn còn sợ hãi.
"Kiến ăn thịt theo lý thuyết là không có khả năng xuất hiện ở nơi linh khí dư thừa, nhưng là bây giờ không chỉ xuất hiện, còn chủ động công kích tu sĩ,việc này cổ quái cũng không cần ta nói đi?" Vân Ca nhìn thoáng qua Minh Hiên sắc mặt không phải rất tốt, tuy rằng nàng đã là kết đan kỳ, nhưng chương môn nhân tương lai của Vân Phù Môn đã xác định rồi, cũng không phải nàng, cho nên lúc này đây chuyện này có khả năng nhằm vào Thiếu tông chủ Quy Nhất Tông lớn hơn so với nhằm vào nàng.
Vân Ca thấy biểu tình của Minh Hiên đã biết trong lòng hắn đã có cân nhắc.
"Đại sư huynh, nhất định là nhị sư huynh làm! Chúng ta bốn người cũng là những người ủng hộ trung thành nhất của đại sư huynh, cho nên hắn ngay cả chúng ta cũng muốn cùng nhau loại trừ!" Minh Khang tức giận nói.
"Minh Lãng không có bản lĩnh có thể làm nhiều kiến ăn thịt như vậy vào trong bí cảnh." Sắc mặt của Minh Hiên đã bình thản lại, phân tích nói.
"…." Ha ha ngươi không cảm thấy chính là bởi vì người gọi là Minh Lãng không có bản lĩnh làm nhiều kiến ăn thịt tiến vào, cho nên đây mới là chuyện chuyện đáng sợ sao?
"Linh tu đều không làm được, linh tu không cách nào khiến sinh vật phi linh tính tràn vào với quy môn lớn như vậy, huống chi là sinh vật xung khắc với linh tu như kiến ăn thịt." Vân Ca lạnh nhạt nói: "Có thể làm việc này chỉ có thể là…."
"Yêu tu!" Vân Ca cùng Minh Hiên cùng nói ra.
"Không phải đâu?" Minh Khang cùng ba đệ tử còn lại sắc mặt trắng nhợt, linh tu cùng yêu tu thù hận gần như kéo dài ngàn năm, nếu như không phải là bởi vì một ngàn năm trước, tổ tông của linh tu không chịu thua kém, thì chỉ với thiên phú nghịch thiên của yêu tu, hiện tại khẳng định không có linh tu tồn tại.
"Ngoại trừ yêu tu, ma tu cũng không thể vào được, kiếm tu cũng không tạo ra được trận vượt giới quy mô lớn này." Vân Ca lúc trước đã nghiên cứu qua bối cảnh của thế giới này, nghiên cứu rất kỹ, khi đó vừa tới thế giới này, sau đó phát hiện thế giới tu tiên này so với tu tiên giới trong những tiểu thuyết tu tiên nàng đọc khác biệt rất nhiều, Vân Ca vì giữ mạng, không thể làm gì khác hơn là học không ít những thứ có liên quan đến thế giới này.
"Vậy Phật Tu…." Minh Khang nhìn thấy Vân Ca phân tích đến linh tu, yêu tu, kiếm tu, ma tu, cũng không nói gì đến Phật Tu, vì vậy mở miệng hỏi.
"…." Vân Ca có chút kỳ quái, "lịch sử" của đệ tử Quy Nhất Tông có phải quá kém rồi không?: "Ghi chép duy nhất về Phật Tu chính là thiên phú nghịch thiên, nhưng là đại thiện nhân, sở hữu tinh khiết thiện chi tâm." Ngay cả cụ thể thiên phú là nghịch thiên như thế nào cũng không có ghi chép, cũng không nói Phật Tu là tu luyện như thế nào, nhưng "đại thiện nhân", "tinh khiết thiện chi tâm" thì có nói rõ, cuối cùng còn nhấn mạnh trọng điểm là Phật Tu sẽ không đả thương người, sẽ không động sát niệm, lúc Vân Ca xem qua, chỉ có một loại cách nghĩ, hãm hại a! Đây là các loại miêu tả về thịt Đường Tăng a! Tình tiết trẻ con ôm vàng ròng đi trên đường a! Thảo nào mấy trăm năm trước vị Phật Tu kia chỉ xuất hiện một lần liền không còn có tin tức, tuyệt đối là bị người ta nuốt sống rồi!
"Đại sư tỷ?" Minh Khang cũng biết mình hỏi một câu rất ngu ngốc.
"Vị trí hiện tại của chúng ta, kiến ăn thịt cũng không đuổi đến, đây tuyệt đối không phải là bởi vì chúng ta đã bỏ xa bọn chúng, chúng nó đối với hơi thở mẫn cảm, có thể truy tung vài trăm dặm, nhưng chúng nó không đuổi đến đây, chỉ có thể nói rõ nơi này có sự tồn tại nào đó khiến chúng e ngại!" Minh Hiên cắt đứt lời của Minh Khang, nói với Vân Ca: "Lần này là ta liên lụy ngươi."
Vân Ca trong lòng gật đầu tán thành, đúng vậy! Nàng là một đại đệ tử không có bất kỳ quyền lực gì trong Vân Phù Môn, làm sao cũng không thể là mục tiêu trăm phương ngàn kế nhắc đến của yêu tu, nhất định là ngươi làm liên lụy ta! Nhưng vẫn không thể nói ra miệng lời như vậy, thần kinh của cả sáu người kéo quá căng, đi trên lá vàng xào xạc không biết tên.
Vân Ca cảm giác được hoàn cảnh chung quanh dần phát sinh biến hóa rất nhỏ, sau đó quay đầu lại, những người vốn dĩ đi ở phía sau Vân Ca đều biến mất!
Trong lòng Vân Ca cả kinh, nhưng vẻ mặt một chút cũng không sợ hãi: "Tiền bối có thể đi ra rồi?"
"A, tu vi bình thường, trái lại độ nhạy bén rất cao….." Kèm theo một giọng nam là sáu….. Tu sĩ…… Mặc y phục của các môn phát khác nhau?
"Vậy thì thế nào? Tu vi của tiền bối trái lại rất cao, đáng tiếc đến nơi này, chỉ là Nguyên Anh kỳ mà thôi….." Vân Ca phản ứng rất nhanh, châm chọc nói, biểu tình kia hiển nhiên giống như một người tu vi kết đan kỳ có thể kinh thường Nguyên Anh kỳ!
"Ngươi!" Một nữ tu sĩ trong số đó hiển nhiên tức giận rồi.
"Hoa Kính." Tu sĩ nói chuyện lúc nãy hiển nhiên là người dẫn đầu: "Chính sự quan trọng hơn."
"…." Vân Ca hiện tại đã biết rõ. Thì ra mục tiêu của đối phương thật sự không phải Minh Hiên, mà là nàng. Trong lòng Vân Ca tính toán một lần bản thân từ lúc đến tu tiên giới cho đến nay, rốt cuộc đã làm gì khiến yêu giới chú ý , sau đó phát hiện căn bản một chút nhận được cũng không có, theo lý thuyết, nàng chỉ là một tu sĩ thiên tư hơi cao mà thôi, cho dù còn trẻ thành danh nhưng nàng là một nữ tu sĩ, đại bối cảnh của tu tiên giới này có chút kỳ thị nữ tu sĩ, tuy rằng nàng chưa bao giờ gặp qua, nhưng quả thật là như vậy, lúc trước khi biết đến điều này, nàng còn hung hăng ở trong lòng mắng một lần tác giả viết truyện, nhưng ngẫm lại, nữ cường sảng văn thông thường chính là như vậy, cần chính là uy phong, nên cũng đã nghĩ thông suốt. Nhưng dưới tình huống như vậy, yêu tu tìm đến nàng gây phiền phức, hơn nữa còn thông qua phương thức phức tạp như vậy, là mưu đồ gì?
Trong lòng Vân Ca vòng vo mấy lần , vẫn không nghĩ ra một nguyên nhân nào, trái lại mấy người "tu sĩ" đối diện quan sát Vân Ca không chịu nổi nữa.
Vốn cho là Vân Ca sẽ bởi vì bọn họ vây bắt mà sợ đến chạy trối chết, kết quả thật không ngờ Vân Ca cư nhiên chẳng những không chạy, thậm chí ngay cả nói cũng không nói, chỉ là đứng tại chỗ, tựa hồ đang… Xuất thần….
"Ngươi không trốn?" "tu sĩ" bình thường trong bình thường, ném vào giữa đám người thì sẽ tìm không ra kia, rõ ràng cho thấy hắn là lão đại, hỏi.
"Tuy rằng tu vi của các vị đã đè ép xuống, nhưng vẫn nhìn ra vãn bối là trốn không khỏi." Ha ha, cách một cấp bậc là cách vài ngọn núi a! Huống chi mấy yêu tu này còn là Nguyên Anh kỳ, Vân Ca một chút đều không cảm thấy chạy trốn sẽ hữu dụng.
"Thức thời." Lão đại kia nhìn thấy Vân Ca thức thời như vậy, trong lòng có một chút tán thưởng: "Bản tôn xin hỏi ngươi, bên cạnh ngươi có có một người có cửu âm tuyệt mạch thuần âm chi thể hay không?" Phân thân của Yêu Linh chết đi, linh thức sau cùng truyền về tin tức chỉ có một câu nói: "Vân Ca đại đệ tử Vân Phù Môn…."
Mọi người suy đoán là phân thân của Yêu Linh đã tìm được Phật Tu, nhưng là bởi vì có chút nguyên nhân bị linh tu tiêu diệt, cuối cùng liều mạng dùng hơi thở cuối cùng truyền về tin tức quan trọng này.
Trong nháy mắt lúc nhìn thấy Vân Ca, bọn họ đã biết không thể nào là Vân Ca tiêu diệt phân thân của Yêu Linh, Vân Ca không có năng lực này!
"Không có." Vân Ca không có bất kỳ do dự nào: "Vân Phù Môn sẽ không thu thuần âm chi thể, chuẩn xác mà nói, tất cả môn phái lớn nhỏ của tu tiên giới cũng sẽ không thu thuần âm chi thể làm đệ tử." Vân Ca nói là lời thật, nhưng tiểu đồ nhi nhà nàng chính là ngoại lệ, nguyên nhân không thu thuần âm chi thể rất đơn giản, vì rất dễ tạo ra rối loạn, tu tiên giới đã từng có một môn phái trung đẳng thu thuần âm chi thể làm nội môn đệ tử, nữ nhân kia trái lại không chịu thua kém, chỉ dùng ba mươi năm liền đạt đến trúc cơ, lúc sắp vào kết đan kỳ thì đã xảy ra chuyện, trưởng lão của một đại môn phái coi trọng ích lợi khi song tu với thuần âm chi thể, đặc biệt phái người đến mời, kết quả cũng không phải một mình hắn coi trọng, nữ tu sĩ thuần âm chi thể vỗn đã ít, nên không chỉ có người đến trước cướp đi nữ tu sĩ, còn phá nguyên âm (thân xử nữ) của nàng, sau đó vài đại môn phái cứ như vậy bởi vì một thuần âm chi thể mà kết thù… Cẩu huyết nhất chính là nữ tu sĩ kia vốn đã có ái nhân, cũng chính là chưởng môn trẻ tuổi vừa tiếp nhận chức chưởng môn, sau đó nàng bị ái nhân của mình đưa đến trên giường người khác, nữ tu sĩ kia chịu không nổi đả kích, tự bạo… Sau đó… Môn phái kia cũng bởi vì đấu tranh giữa các đại môn phái mà bị tiêu diệt…. Nói cho cùng là các loại cẩu huyết trời đánh….
Đây cũng là vì sao các môn phái sẽ không thu thuần âm chi thể, vốn dĩ lúc còn chưa biết tiểu đồ nhi không thể dẫn khí nhập thể, lúc đó nàng cũng chỉ mới trúc cơ, không nhìn ra tiểu đồ nhi không thể dẫn khí nhập thể, hơn nữa sau đó Liêm trưởng lão xác định tiểu đồ nhi không thể dẫn khí nhập thể, lại càng không có người chú ý. Điều này sẽ dẫn đến rất nhiều người biết Vân Ca có một đồ đệ phế vật, nhưng cũng không biết đồ đệ phế vật của Vân Ca trên thực tế là cửu âm tuyệt mạch thuần âm chi thể.
"Làm sao có thể?" Nữ tu sĩ tính tình nóng nảy, nghe được đáp án của Vân Ca, trực tiếp xuất thủ.
Khô đằng* khắp trời nhằm vào Vân Ca mà đến, Vân Ca cũng không hoảng loạn, mấy người trước mắt… Sai, là mấy yêu tu, tu vi mặc dù là Nguyên Anh kỳ, nàng chạy nhất định là chạy không thoát, nhưng nếu đánh nhau thì không nhất định sẽ thua, cấm chế của tiểu bí cảnh là cấm Nguyên anh kỳ, có việc này những yêu tu này sẽ có điều cố kỵ, nên Vân Ca hoàn toàn có thể đánh! (không đằng, dây leo khô héo)
Kiếm của Vân Ca vừa ra, linh khí xung quanh Vân Ca tùy ý xoay tròn, kiếm khí ngang dọc, từng đạo kiếm khí như thất luyện cắt vỡ trường không, hóa thành vô số đạo kiếm khí sắc bén, trực tiếp chống lại sự công kích của khô đằng!
"Lướt lướt lướt…." Vân Ca thu hồi kiếm, khô đằng đều đã rơi xuống
"Thật sự có tài." Lão đại bộ dáng nam nhân kia nở nụ cười: "Xem ra ngươi là hoàn toàn biết lai lịch của bọn ta rồi."
Vân Ca cũng không phủ nhận: "Đương nhiên, có thể vượt giới dẫn vào nhiều kiến ăn thịt như vậy, lại cần mượn tiểu bí cảnh diệt trừ linh tu ngoại trừ yêu tu, ta thực sự nghĩ không ra là ai khác."
"Bản tôn rất thưởng thức sự thông minh của ngươi, ngươi thông minh như vậy hẳn là hiểu rõ bọn ta phí hết tâm tư đến nơi này nên sẽ không chấp nhận cự tuyệt, hiện tại hỏi ngươi một lần cuối cùng, ngươi thật sự không biết một người thuần âm chi thể?" Lão đại kia thoạt nhìn quả thật rất thưởng thức Vân Ca, có thể còn trẻ kết đan, ma tu đều làm không được, nhưng yêu tu thì chỗ nào cũng có, ngoại trừ nguyên nhân này, còn có chính là thái độ không màn sống chết của Vân Ca, tu sĩ, đặc biệt nữ tu sĩ khi gặp yêu tu, người nào không phải sợ đến hồn phi phách tán, nhưng người này không có mảy may cảm giác bị hù được, còn một thân ngông nghênh không khỏi khiến kẻ khác ghé mắt nhìn.
"Vậy kết quả có thể khiến kẻ khác thất vọng rồi, chưa từng thấy qua." Vân Ca nhún vai, trong lòng đã lên kế hoạch làm sao chạy trốn, mới vừa rồi lúc gặp mặt không chạy trốn đó là bởi vì những người này lúc đó đang đề phòng nàng chạy trốn, nàng bây giờ ở trong mắt đối phương rõ ràng đã không có ý nghĩ muốn trốn chạy, nên lúc này chạy trốn khả năng thành công sẽ lớn hơn vừa rồi.
"Vậy bản tôn cũng không có cách nào, chỉ có thể dựa vào….." Đối phương cũng nhún vai, vẫn không nói gì, liền phát hiện người trước mắt trong nháy mắt đã biến mất! Đúng vậy! Chính là biến mất!
Vân Ca trực tiếp dùng truyền tống trận ở trên người mà đào thoát, cái này là lúc nàng ở Vân Phù Môn đã tự làm, chỉ có thể truyền tống một người hơn nữa cự ly truyền tống không xa, cho nên lúc Vân Ca gặp phải kiến ăn thịt cũng không có dùng đến, nhưng hiện tại dùng đúng là thích hợp đến không thể thích hợp hơn!
"Làm sao có thể?" Mấy yêu tu hai mặt nhìn nhau!
"Nàng nhất định biết Phật Tu! Một linh tu làm sao có thể ở trong bí cảnh sử dụng truyền tống trận không thuộc về bí cảnh!" Lão đại nghiến răng, hắn thật không ngờ linh tu này cư nhiên còn chưa ra hết thực lực: " Đuổi theo! Nàng nhất định chạy không xa!" Nếu có thể chạy xa, cũng không có vấn đề gì, cả bí cảnh đã bị bọn họ hạ cấm chế, không tin nàng có thể chạy đi nơi nào!