Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

(Cải Biên) Tổng Giám Đốc Xin Anh Nhẹ Tay Một Chút

Chương 38: Anh Đối Với Cô Mà Nói, Giờ Đây Cũng Chỉ Là Người Xa Lạ.

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thành phố Y.

Hạ Tử Du nghe tin ông bà Hạ bị bắt cóc liền trở về thành phố Y. Kiều Sở Ngạn vì không tin Đàm Dịch Khiêm là người như vật cho nên quyết ở lại Mĩ không rời đi, anh lại lo lắng cho Hạ Tử Du, mấy ngày liên đều chăm sóc cho mẹ con cô, sau đó biết tin của ông bà Hạ liền cùng Hạ Tử Du quay về thành phố Y.

Hạ gia.

Hạ Tử Du lo lắng chạy vào Hạ gia gặp dì Lưu, quản gia của Hạ gia bấy lâu, “ Dì Lưu, chuyện ba mẹ con là như thế nào? Đường Hân đâu?”

Dì Lưu cũng lo lắng đứng ngồi không yên, vì không liên lạc được với Đường Hân cho nên mới gọi cho Hạ Tử Du. “ Tiểu thư, tôi không liên lạc được với Đường Hân tiểu thư cho nên mới phiền tiểu thư.”

Hạ Tử Du lắc đầu lên tiếng, “ Dì Lưu, dù sao hơn mười năm qua ba mẹ cũng là người nuôi dưỡng con, con về đây cũng không có gì sai, dì nhanh nói cho con biết bọn bắt cóc muốn gì?”

Dì Lưu nhìn Kiều Sở Ngạn đang ôm Liễu Nhiên, bà khó xử ngập ngừng. Hạ Tử Du hiểu ý liền lên tiếng, “ Anh ấy là Robert bạn con, dì Lưu nhanh nói con biết đi.”

Dì Lưu mở miệng, “ Bọn chúng nói muốn con đến chỗ hẹn thế cho ông bà chủ.”

Hạ Tử Du cùng Robert kinh ngạc, Robert liền nghi ngờ lên tiếng, “ Tại sao lại là Tiểu Du?”

Dì Lưu lắc đầu, “ Tôi không rõ lắm, họ nói nếu muốn ông bà chủ sống thì gọi cô Hạ tiểu thư.”

Hạ Tử Du liền đồng ý, khiến Robert tức giận, “ Em không được đi.” Robert sợ Liễu Nhiên nghe liền nhờ Dì Lưu trông Liễu Nhiên, anh kéo cô ra sân vườn.

Hạ Tử Du im lặng suy nghĩ, cô không rõ ý đồ của bọn bắt cóc là gì, tiền chuộc họ không cần lại yêu cầu cô đến thay chỗ ông bà Hạ, chỉ có một khả năng là dùng cô uy hϊếp Đàm Dịch Khiêm.

“ Anh sẽ gọi cho Dịch Khiêm, cậu ta nhất định không thể để em lao vào nguy hiểm.” Robert rút điện thoại từ túi quần ra bấm số liền bị Hạ Tử Du cản lại.

“ Robert, anh đừng như vậy, chuyện này cùng Đàm Dịch Khiêm không có liên quan, đối với em mà nói, anh ta bây giờ chỉ là người xa lạ trong cuộc đời em mà thôi.” Cô lớn tiếng nói.

Robert không ngờ Hạ Tử Du kích động như vậy khi anh nhắc đến Đàm Dịch Khiêm.

Hạ Tử Du kiên định nói, “ Đừng nhắc đến tên người đàn ông ghê tởm kia trước mặt em, em hận vì mình ngu ngốc mới tin tưởng anh ta cùng Đan Nhất Thuần không có quan hệ gì.”

Robert thấy được trong mắt Hạ Tử Du chỉ còn là sự chán ghét, ghê tởm, anh đau lòng ôm Hạ Tử Du vào lòng, anh nói, “ Xin lỗi, anh không biết nhắc đến cậu ta khiến em tổn thương như vậy.”



Hạ Tử Du im lặng, tim đau nhức nhối.

Đến cuối cùng dĩ nhiên là Robert không cho Hạ Tử Du đi, nhưng tính mạng của ông bà Hạ rất uan trọng đối với Hạ Tử Du, cô đưa tay sờ bụng mình “ Con yêu, mẹ xin lỗi vì lại làm con chịu khổ cùng mẹ, nhưng ông bà ngoại gặp nguy hiểm mẹ không thể làm gì khác. Con có thể kiên trì cùng mẹ cứu ông bà ngoại được không?”

Los Angeles, văn phòng làm việc của Đàm Dịch Khiêm.

Cảnh Nghiêu vẻ mặt căng thẳng đi vào, “ Tổng giám đốc, phu nhân đã trở vê thành phố Y.”

Đàm Dịch Khiêm nhíu máy hỏi, “ Cô ấy trở về thành phố Y làm gì?”

Cảnh Nghiêu đến cạnh tai nói nhỏ với Đàm Dịch Khiêm, nghe xong sắc mặt anh âm u, lạnh lùng đến đáng sợ.

“ Chuẩn bị kế hoạch đi, liên lạc cho chị Dư.” Đàm Dịch Khiêm ra lệnh.

Đan Nhất Thuần thấy Cảnh Nghiêu bước vào văn phòng của Đàm Dịch Khiêm liền gọi điện thoại cho Đường Hân.

Thành phố Y.

Nhân lúc Robert không để ý, Hạ Tử Du liền lén trốn đi, trước khi đi cô nhắn hai tin nhắn, một là Robert nhờ anh chăm sóc bảo vệ Liễu Nhiên, hai là Hứa Thiên Anh cũng là Hứa Hân Hy nói địa chỉ mà Hạ Tử Du đến gặp bọn bắt cóc.

Tại một ngôi nhà hoang tại vùng ngoại ô thành phố Y. Hạ Tử Du bị hai người đàn ông mang vào bên trong.

Hạ Tử Du đưa mắt tìm ông bà Hạ, thấy hai người đang bị trói ở trên ghế, cô lo lắng chạy đến. “ Ba mẹ.”

Ông bà Hạ đưa mắt nhìn Hạ Tử Du, “ Con...Tiểu Du, sao con lại ngốc như vậy, tại sao lại đến đây?” Bà Hạ nức nở đau lòng lên tiếng.

Hạ Tử Du nước mắt chảy dài lắc đầu, cô đưa mắt nhìn ông Hạ, cô biết ông có tiền sử huyết áp cao cô đưa mắt nhìn bọn bắt cóc, “ Ba tôi có tiền sử bệnh huyết áp, tôi có thể cho ông ấy uống thuốc không?” Cô sớm đã chuẩn bị thuốc mang theo.

Bọn bắt cóc đưa mắt nhìn nhau, một tên trong số đó lên tiếng, “ Đừng có giở trò, cô tới là cũng đồng nghĩa chôn chung cùng hai người già.”

Hạ Tử Du sợ hãi trong lòng, nhưng hai năm trong tù và năm năm trải quan bao nhiêu khó khăn ép cô phải bình tĩnh, “ Tôi muốn gặp người chủ mưu của các người.”

Một tên liền lấy điện thoại gọi cho người chủ mưu, Hạ Tử Du lắng tai nghe, nhưng không rõ ràng chỉ nghe người đàn ông kia gọi người kia là cô Đường. Hạ Tử Du lén lúc họ không chú ý liền cho ông Hạ uống thuốc.

Họ cùng nhau bàn tán gì đó, một tên lên tiếng, “ Các người ngoan ngoãn ở đây, khi nào chủ nhân tôi có lệnh mới xử lí các người.”



Hạ Tử Du đứng lên, “ Tôi đã đến đây, vì sao các người còn không giữ lời hứa thả họ ra?”

“ Khốn kiếp.” Một tên tính nhẫn nại không tốt, lên tiếng chửi thề liền tiến đến đáng Hạ Tử Du một cái tát, lực đạo của hắn lớn khiến Hạ Tử Du ngã nhào trên đấtm Hạ Tử Du theo phản xạ bảo vệ bụng mình.

“ Mày nghĩ mày là ai hả?” Tên đó hướng cô muốn đánh nhưng bị đồng bọn ngăn cản.

“ Tử Du, con có sao không?” Bà Hạ hốt hoảng lo lắng, khóc nấc hỏi.

Hạ Tử Du ôm bụng, tay vừa nãy chống dưới nền đất để giảm lực ở bụng liền bị thương, bụng cô có chút đau đớn.

“ Khốn kiếp, đồ đần, Húc ca nói không được động thủ, mày có điên không?” Tên cầm đầu tức giận mắng.

Hạ Tử Du chú ý đến người mà tên kia nhắc, “ Húc ca.” Người mà cô biết ngoài Kim Trạch Húc ra thì còn ai.

Los Angeles, Đàm Dịch Khiêm nhìn bức hình trong tay Đường Hân liền không khỏi nhíu mày.

Kim Trạch Húc nhìn Hạ Tử Du trong hình bị thương liền liếc mắt tức giận, “ Tôi nói cô không được đυ.ng vào Tử Du kia mà.”

Đường Hân cười lạnh, “ Tôi hận cô ta thấu xương vì sao tôi không thể ra tay với cô ta?”

“ Cô.”

Đàm Dịch Khiêm lạnh lùng lên tiếng, “ Đường Hân, tôi không ngời cô dùng chính ba mẹ ruột của mình ép Hạ Tử Du đến thay họ.” Phải, kế hoạch của anh nằm ngoài dự liệu Đường Hân lại dùng ba ẹ ruột mình ép Hạ Tử Du về thành phố Y.

Đường Hân cười lớn, “ Họ vốn dĩ không xe tôi là con gái, cái bóng của Hạ Tử Du luôn bám theo họ, người mà họ nhớ nhung hằng ngày là Hạ Tử Du chứ không phải tôi. Địa vị của tôi ở Hạ thị cũng vì Hạ Tử Du mà không được chào đón, nếu đã vậy thì tôi khiến họ phải hối hận.”

Đàm Dịch Khiêm càng bình tĩnh, giọng trầm trầm của anh vang lên, “ Cho nên nói cô là độc ác muốn hại chết ba mẹ ruột mình sao?”

Đường Hân điên cuồng lắc đầu, “ Dịch Khiêm, là do anh ép em. Anh nói sẽ lấy em, anh hứa sẽ yêu thương em nhưng thật chất tâm tư anh đều đặt ở Hạ Tử Du, anh đều cùng cô ta kết hôn.”

Đam Dịch Khiêm điềm tĩnh nói, “ Tôi và Hạ Tử Du không hợp nhau nên mới li hôn, cô còn bắt Hạ Tử Du làm gì?” Không ai biết trong lòng anh bất an như thế nào, cô cư nhiên không nói với anh một lời lại tự ý quay trở về thành phố Y.

“ Anh đến đây hôm nay cũng chính minh Hạ Tử Du đối với anh vẫn còn giá trị.” Đường Hân nghiến răng nói.
« Chương TrướcChương Tiếp »