Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

(Cải Biên) Tổng Giám Đốc Xin Anh Nhẹ Tay Một Chút

Chương 37: Hôn Nhân Của Họ Để Cô Định Đoạt.

« Chương TrướcChương Tiếp »
Anh chỉ là muốn em một đời bình an, vui vẻ, hạnh phúc...

Em chỉ cần cùng anh sống cuộc sống bình thường, không tranh đoạt, không đau khổ, chúng ta sẽ cùng nhau nuôi dạy con khôn lớn...

Anh nói, “ Hôn nhân của họ để cho cô định đoạt.”

Cô nói, “ Chúng ta li hôn thôi.”

.......

Đến cùng thì tin tức Đàm Dịch Khiêm cùng Đan Nhất Thuần vẫn luôn là đề tài nóng chưa bao giờ giảm nhiệt.

Đến cuối cùng thì tin tức Đàm Dịch Khiê cùng Hạ Tử Du li hôn cũng bị đưa ra ánh sáng.

Đàm Ngôn Tư sau thời gian dưỡng bệnh cũng đã hồi phục về nhà. Con bé vì nghe được chuyện ba mẹ li hôn có chút buồn bã nhưng khi hỏi con bé muốn ở cùng ai Liễu Nhiên đã không suy nghĩ mà chọn Hạ Tử Du.

Tòa cao ốc Đàm thị ở Los Angeles.

Kiều Sở Ngạn đọc được báo liền đung đùng nổi giận xông vào phòng làm việc của Đàm Dịch Khiêm dù cho thư kí cùng trợ lí Dư có ngăn cản.

“ Đàm Dịch Khiêm, cậu đây là tính chơi trò gì?” Robert tức giận quát.

Đàm Dịch Khiêm lạnh lùng đưa mắt nhìn người bạn của anh, giọng nhàn nhã lên tiếng, “ Vậy cậu nghĩ tôi làm gì?”

Robert bị chính sự hờ hững của Đàm Dịch Khiêm chọc giận, “ Đàm Dịch Khiêm, cậu cùng em gái Tiểu Du mới li hôn cậu liền muốn cùng Đan Nhất Thuần kết hôn sao? Cậu làm tôi mở rộng tầm mắt đấy?” Anh không hiểu vì sao Đàm Dịch Khiêm lại làm như vậy, ban đầu chính là Đàm Dịch Khiêm năm lần bảy lượt đến Male vì Hạ Tử Du, sau đó kiên quyết cùng Hạ Tử Du kết hôn, vậy mà mới hai tháng đã li hôn.

Đàm Dịch Khiêm cười âm hiểm, lạnh lùng nói, “ Hạ Tử Du khiến Đan Nhất Thuần xảy thai, người phụ nữ như vậy cậu muốn tôi giữ lại bên mình sao?” Mỗi một câu nói đều sẽ khiến tim anh đau đến khó thở.

Robert không thể tin nhìn Đàm Dịch Khiêm, “ Đan Nhất Thuần xảy thai, là con cậu sao?” Chuyện gì vậy? Đan Nhất Thuần cùng Đàm Dịch Khiê cư nhiên là loại chuyện gì đây? Lén lúc sau lưng Hạ Tử Du nɠɵạı ŧìиɧ sao?

Đàm Dịch Khiêm im lặng không nói, đôi mắt đen sâu thẳm lẳng lặng không chút gợi sóng.

Robert nghiến răng, “ Tôi sẽ không để cậu làm tổn thương em gái Tiểu Du, tôi muốn mang cô ấy rời xa cậu.”



Đàm Dịch Khiêm nhếch môi cười, “ Cậu tính cùng vợ cũ của tôi làm gì thi cần gì nói với tôi.” Giống như mũi dao ảo luôn luôn sẽ khiến tim anh rỉ máu.

Robert không giống ngày thường, hờn hợt tùy hứng nữa, anh giờ đây nghiêm túc lạnh lùng nhìn Đàm Dịch Khiêm, “ Đàm Dịch Khiêm, bao năm làm bạn cùng cậu, tôi không thể ngờ cậu lại là loại người này.” Sau đó cũng không đợi Đàm Dịch Khiêm nói gì, Robert đập cửa bước đi.

Chị Dư bước vào thở dài nhìn biểu cả mệt mỏi của Đàm Dịch Khiêm, chị không nghĩ tình yêu của Đàm Dịch Khiêm và Hạ Tử Du lại nhiều thử thách như vậy.

Lần trước là vì chuyện chị cùng Đan Nhất Thuần tranh chấp khiến cô ta xảy thai, không ngờ bà Đàm cùng tổng giám đốc quy tội thuộc về Hạ Tử Du, nói cô xíu giục chị khiến Đan Nhất Thuần xảy thai. Dù chị có giải thích họ cũng chỉ tin lời của Đan Nhất Thuần, mà Hạ Tử Du vì biết chuyện Đan Nhất Thuần có mang thai con của Đàm Dịch Khiêm liền bị đã kích kiên quyết đòi li hôn.

Chị Dư đặt lên bàn đơn xin từ chức của mình đẩy đến trước mặt Đàm Dịch Khiêm, chị chậm rãi lên tiếng, “ Tổng giám đốc, tôi đã bàn giao xong mọi việc cho cô Đan rồi. Tôi đến chào tạm biệt ngài.” Chị lại càng không ngờ, Đan Nhất Thuần lại là thế chỗ trợ lí của chị.

Đàm Dịch Khiêm ngẩng đầu nhìn chị Dư, “ Tôi sẽ không truy cứu chuyện chị cùng Hạ Tử Du hợp tác khiến Nhất Thuần xảy thai, chị đã cống hiến cho Đàm thị đã lâu, chị nghỉ ngơi được rồi.”

Chị Dư không vui nói, “ Tôi đã nói, Tiểu Du không liên quan đến chuyện này, thậm chí dù tôi có biết Đan Nhất Thuần có thai tôi cũng sẽ không nói cho Tiểu Du biết. Tôi lấy danh nghĩa là dì Dư nói cho cậu biết, Dịch Khiêm, cậu khiến dì Dư thất vọng.” Nói xong chị xaoy người rời đi, vô tình lại liếc thấy Đan Nhất Thuần không biết vào phòng từ lúc nào. Chị Dư không thèm chào hỏi liền lạnh lùng rời đi.

Đan Nhất Thuần dịu dàng, gương mặt áy náy đi đến trước mặt Đàm Dịch Khiêm nhỏ giọng nói, “ Có phải là vì em mà anh để chị Dư nghỉ việc không?”

Đàm Dịch Khiêm đưa mắt nhìn Đan Nhất Thuần, giọng ôn nhu nói, “ Chị t cùng Hạ Tử Du hại em xảy thai, đây là trừng phạt nhỏ cho chị ta rồi.”

Đan Nhất Thuần cảm động, nước mắt trực trào nơi hốc mắt cô ôm cổ Đàm Dịch Khiêm nghẹn ngào, “ Xin lỗi anh Dịch Khiêm, là em không tốt không bảo vệ được con của chúng ta.”

Đàm Dịch Khiêm mím môi không nói.

Nhà trọ Hạ Tử Du thuê ở tạm sau khi dọn ra khỏi biệt thự của Đàm Dịch Khiêm.

Trong nhà ngồi đối diện với cô là Kim Trạch Húc.

“ Anh tìm tôi có việc gì?” Hạ Tử Du không lạnh không nóng hỏi Kim Trạch Húc.

Kim Trạch Húc sâu kín nhìn Hạ Tử Du, chậm rãi lên tiếng, “ Anh đã khuyên em đừng tin tưởng Đàm Dịch Khiêm, em lại kiên quyết cùng anh ta kết hôn, đến cùng thì chịu đau khổ.”

Hạ Tử Du cười đan thương, “ Cứ cho là tôi ngu ngốc đi, Trạch Húc tôi không muốn nghe tên của người đàn ông đó nữa. Anh đến là thăm tôi hay là vẫn muốn oán trách anh ta trước mặt tôi?”

Kim Trạch Húc đen mặt, hắng giọng nói, “ Anh muốn em giúp anh khôi phục lại Trung Viễn, dù sao Trung Viễn cũng là tâm huyết của ba em.”

Hạ Tử Du cười lạnh, “ Ba sao? Ông ta có coi tôi là con gái ông ta sao? Lúc đầu là vì Trung Viễn bỏ rơi tôi và mẹ tôi, về sau lại dùng con gái tôi uy hϊếp Đàm Dịch Khiêm. Anh nghĩ tôi sẽ giúp ông ta sao? Tôi không có khả năng lớn như vậy.”



Kim Trạch Húc căn thẳng nói, “ Ba nuôi không cố ý muốn lợi dụng Liễu Nhiên.”

Hạ Tử Du lắc đầu mệt mỏi, “ Dù là ông ta cố ý hay không cố ý đối với tôi không còn quan hệ. Trạch Húc, tôi rất mệt mỏi anh đừng đem chuyện của Trung Viễn hay chuyện của người đàn ông kia tìm tôi nữa.”

Kim Trạch Húc biết sự kiên định của Hạ Tử Du, anh không tiếp tục nữa mà rời đi.

Đường Hân đang ngồi trong một phòng bao của một nhà hàng khá nổi tiếng ở Los Angeles chờ Kim Trạch Húc.

Nhìn đến tin tức tràn lan khắp nơi khiến Đường Hân tức giận.

Kim Trạch Húc bước vào, anh mở miệng, “ Kế hoạch chúng ta tình thé nào? Không nghĩ tên khốn Đàm Dịch Khiêm lại khiến Tử Du đau khổ như vậy?”

Đường Hân cười lạnh lên tiếng, “ Anh tin Đàm Dịch Khiêm sẽ lấy được Đan Nhất Thuần sao?”

Kim Trạch Húc nhíu mày khó hiểu nhìn Đường Hân, “ Ý cô là gì?”

Đường Hân siết chặt ly rượu trong tay, nghiến răng nói, “ Chính Đan Nhất Thuần tiết lộ thông tin của Hạ Tử Du cho tôi biết.”

Kim Trạch Húc càng mờ mịch,nôn nóng nói, “ Cô nói rõ ràng đi, chuyện này như thế nào? Chúng ta dù có bắt Hạ Tử Du uy hϊếp Đàm Dịch Khiêm thì đã sao? Anh ta tuy bố lấy Đan Nhất Thuần, lại cùng cô ta lén lúc sau lưng Tử Du nɠɵạı ŧìиɧ.”

“ Chúng ta về thành phố Y đi, dùng ba mẹ tôi dụ Hạ Tử Du về thành phố Y, ép Đàm Dịch Khiêm chuyển nhượng Đàm thị cho anh.” Đường Hân cười âm hiểm.

“ Dùng Tử Du, cô ấy cùng Đàm Dịch Khiêm li hôn, cô nghĩ Đàm Dịch Khiêm sẽ làm sao?” Kim Trạch Húc không đồng tình lên tiếng.

Đường Hân không nói, thật ra cô ta cũng không rõ ràng vì hiện tại trong lòng Đàm Dịch Khiêm rốt cuộc là Hạ Tử Du hay là Đan Nhất Thuần mới quan trọng với anh. Cô ta đành đánh cược dùng ông bà Hạ thôi.

Kim Trạch Húc lên tiếng, “ Chuyện của Hạ thị có phải là cô giật dây khiến Hạ thị rơi vào khó khăn không?”

Đường Hân gật đầu, “ Tôi nghĩ như vậy sẽ khiến Hạ Tử Du cầu xin Đàm Dịch Khiêm ra tay giúp đỡ Hạ thị, dù sao ba mẹ tôi cũng từng thương yêu cưng chiều Hạ Tử Du hơn mười năm.”

“ Vậy cô nghĩ, Đàm Dịch Khiêm lần này sẽ vì Hạ Tử Du sao?”

“ Tôi không chắc, nhưng tôi tin Đàm Dịch Khiêm không hề yêu Đan Nhất Thuần.”
« Chương TrướcChương Tiếp »