Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cách Vách Địa Cầu Có Ma Vật

Chương 4: Tôi đã cứu cô

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tí tách, tí tách...

Đánh nát chim đầu khổng lồ, nắm tay không ngừng nhỏ máu, nam nhân từng bước một đi tới, ngừng ở trước người Mãn Tình vài bước. Nam nhân ánh mắt đầu tiên là nhìn lướt qua Mãn Tình, hơi hơi kinh ngạc sau đó tiếp tục đánh giá bốn phía một chút, lúc này mới phảng phất có vài phần nắm chắc hỏi: "Người trái đất?"

Vô nghĩa, không phải người trái đất, chẳng lẽ là người sao hoả.

Lúc này, Mãn Tình vẫn là không nhịn xuống ở trong lòng phun tào một câu.

"Anh...... Anh là ai?" Mãn Tình lúc này cũng đã từ trên mặt đất đứng lên.

Cảnh tượng trước mắt thật sự quá mức quỷ dị, Mãn Tình không tự chủ được lui lại mấy bước.

Nam nhân không để ý đến Mãn Tình, hắn cần rời khỏi nơi này, vừa rồi cùng Lợi Xỉ Điểu chiến đấu, hắn đã nhận ra nơi này có một kết giới. Tuy rằng hắn đã lâu không có tới địa cầu, nhưng là quy luật cơ bản hắn vẫn biết.

Linh Ma Giới ở địa cầu có cục giám sát hồn sư, để bảo đảm địa cầu không bị ma vật tập kích. Một khi địa cầu xuất hiện ma vật, cục giám sát liền phái hồn sư lại đây xử lý, mà bước đầu tiên xử lý chính là thiết lập kết giới, phòng ngừa nhân loại bình thường xâm nhập. Cho nên chỉ cần là nơi có kết giới xuất hiện, nhất định có hồn sư. Hắn vốn tưởng rằng cô gái trước mặt chính là hồn sư, bất quá lúc này xem ra đối phương chỉ người thường nhầm đường mà thôi. Như vậy hiện tại tình huống này cũng chỉ có một lời giải thích, đó chính là hồn sư đã sớm tới, chỉ là bởi vì nguyên nhân đặc thù nào đó mà không thể lập tức thanh trừ ma vật, cho nên trước tiên bày ra kết giới ở nơi này. Bất quá đối phương hẳn là sẽ nhanh chạy tới xử lý, cho nên mình cần mau rời khỏi, chỉ là......

Mình cư nhiên đi vào địa cầu? Vẫn là có chút không thể tin được đâu.

"Hi...... Chào anh...... Xin hỏi...... Anh biết ra ngoài như thế nào không?" Cô vừa rồi thừa dịp nam nhân không chú ý, đã sớm lặng lẽ lui tới phương hướng trở về. Chỉ là vừa rồi cô nhẹ nhàng dựa vào vách tường rồi rơi vào nơi này, nhưng bỗng nhiên lúc này tường rắn chắc đến không được, nghiễm nhiên giống vách tường bình thường. Đem cô vây chặt chẽ bên trong ra không được.

"Vậy cô vào bằng cách nào?" Nam nhân rốt cuộc mở miệng nói câu thứ hai.

"Tôi...... Tôi liền như vậy nhẹ nhàng đẩy, sau đó không biết sao vào được." Mãn Tình chỉ vào phương hướng mà mình tới nói.

Nhẹ nhàng đẩy? Tuy nói loại này kết giới ngoại tùng nội khẩn*, nhưng người thường không có hồn lực căn bản không có khả năng tiến vào kết giới, chẳng lẽ......

*Mình không hiểu câu này lắm, ai biết chỉ mình với:(((

Nam nhân lại lần nữa tinh tế đánh giá cô gái trước mặt. Không có, không có một tia hồn lực dao động.

Bỗng nhiên, nam nhân nhận thấy được có ba cổ hồn lực đang ở nhanh chóng tới gần nơi này, là người cục giám sát ở địa cầu. Ý thức được điểm này, nam nhân chợt nắm lấy cánh tay cô gái, mang theo cô chạy tới phía trước, một phen xuyên ra kết giới.

Mãn Tình bỗng nhiên bị nam nhân bắt lấy, vừa định há mồm kêu, kết quả thấy hoa mắt, cô chợt thấy chính mình đang đứng kế bên xe máy Halley, đây là......

"Ra tới?" Mãn Tình vui sướиɠ kêu lên.

"Nhà cô ở phụ cận à." Nam nhân đột nhiên hỏi nói.

"Anh...... Muốn làm gì?" Hỏi nhà tôi làm gì, Mãn Tình không tự chủ được đề phòng.

Nhận thấy được Mãn Tình đề phòng, nam nhân đầu tiên là cười khẽ một chút, ngay sau đó nói ra một câu làm Mãn Tình không cự tuyệt được nói: "Tôi vừa rồi giống như cứu cô."

......

Mười phút sau.

Tiểu khu Long Loan quanh hồ biệt thự, nam nhân một thân huyết y lại không hề tự giác đi ra phòng khách ngồi trên bộ sô pha thuần trắng, Mãn Tình sợ tới mức vội vàng tiến lên đem người ngăn lại:

"Đừng ngồi, đừng ngồi, người anh đầy máu."

Một thân đầy máu, lúc trở về bảo an vệ nhìn mình với ánh mắt kia, Mãn Tình hoài nghi đối phương tính đi báo nguy, ngày mai vẫn là đi giải thích một chút đi, nói mình làm nghệ thuật.

Nam nhân nhìn thoáng qua sô pha thuần trắng, bất quá hắn cũng không cảm thấy xấu hổ, chỉ là quay đầu lại xem xét liếc mắt nhìn nữ chủ nhân nói: "Cô cũng có."

Mãn Tình sửng sốt, xoay người nhìn gương trong phòng khách, đối với cô gái trong gương đầy máu mà thét chói tai, sau đó không quay đầu chạy lên lầu. Mãn Tình chạy lên lại xoay trở về, sau đó ghé vào chỗ ngoặt lầu hai nói với chàng trai người đầy máu: "Bên tay trái anh là phòng tắm, anh cũng đi tắm rửa một cái đi."

Nói xong, Mãn Tình lại dừng một chút, không xác định bổ sung một câu: "Anh sẽ dùng sao?"

Không sai, Mãn Tình không phải thực xác định người này rốt cuộc có phải người địa cầu không, rốt cuộc người địa cầu cũng sẽ không mở màn câu đầu tiên là hỏi cô có phải người địa cầu không.

"Sẽ dùng." Nam nhân mỉm cười, ánh mắt cũng nhu hoà không ít, tuy rằng mặt vẫn đầy máu, nhưng thoạt nhìn không giống lúc nãy nhuệ khí bức người.

"Vậy là tốt rồi, cái kia...... Trong ngăn tủ có áo tắm dài, anh tạm chấp nhận mặc đi." Nói xong Mãn Tình liền không hề để ý tới nam nhân, xoay người tiếp tục chạy lên lầu. Chỉ chốc lát sau, nam nhân liền nghe thấy lầu hai truyền đến tiếng nước.

Thật là tâm không hề phòng bị, xem ra cục giám sát hồn sư đem địa cầu bảo vệ thật tốt.

Nam nhân cảm thán, theo chỗ lúc nãy Mãn Tình chỉ, đơn giản tắm rửa một chút, sau đó bọc áo tắm trắng dài một lần nữa về phòng khách.

Nam nhân bên này đã tắm rửa thật tốt, nhưng là tiếng nước trên lầu hai còn ở tiếp tục, quả nhiên vô luận là thế giới nào, phụ nữ tốc độ tắm rửa vĩnh viễn so với đàn ông chậm nhiều. Nam nhân chán đến chết ở trong phòng khách, sau đó ánh mắt dừng lại ở vách tường kế mặt trái sô pha, nơi đó treo một lớn một nhỏ hai cung tiễn, cùng với một bộ nỏ.

Nam nhân ánh mắt lại chuyển, sau đó ở trên mặt tường khác thấy mấy ảnh chụp, ảnh chụp là cô gái kia, cô ăn mặc quần áo ngắn gọn, đang kéo cung bắn tên, ánh mắt sắc bén, thoạt nhìn có chút khí thế.

Tư thế không tồi.

Nam nhân nhịn xuống thầm khen một câu.

"Tốt!"

Đúng lúc này, trên lầu bỗng nhiên truyền đến một tiếng kêu gọi, nam nhân nghe tiếng quay đầu, một khuôn mặt tuấn mỹ tái nhợt, cứ như vậy đột nhiên không kịp phòng ngừa đâm vào trong tầm mắt Mãn Tình.

Đẹp trai quá!

Tắm hết máu me trên người, tóc dài hơi ướt, nam nhân ngửa đầu đứng ở trong phòng khách, khi ngoái đầu nhìn lại trong mắt còn mang theo tia thưởng thức vừa rồi không thu lại kịp.

Loại diện mạo này, khẳng định không phải là người xấu, Mãn Tình cứ như vậy nông cạn thuyết phục chính mình. Bất quá cô trong lòng rõ ràng hơn chính là, cho dù người này là người xấu, chỉ bằng giá trị vũ lực của đối phương, đối phương muốn làm gì mình thì đã làm rồi, cho nên còn không bằng tin tưởng giá trị nhan sắc.

Xét thấy trong nhà có nam nhân xa lạ, Mãn Tình không có thay áo ngủ, mà là ăn mặc một bộ đồ thể dục chạy xuống lầu.

"Tôi tên là Mãn Tình, Mãn trong vừa lòng, Tình trong thiên tình, bạn bè đều kêu tôi là Mãn Mãn. Anh tên gì?" Mãn Tình tự giới thiệu trước mới bắt đầu hỏi thăm tên đối phương.

"Mãn Mãn?" Nam nhân thấp giọng nỉ non một câu.

Đột ngột, Mãn Tình liền có chút mặt đỏ, thật sự là cô còn chưa từng được chàng trai nào gọi tên thân mật như vậy.

"Tôi tên Viêm Khải." Nam nhân trả lời, "Viêm trong song hoả, Khải trong khởi hành."

"Tôi gọi anh là Viêm Khải nhé."

Nam nhân gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

"Cái kia...... Anh là người địa cầu sao?" Chung quy vẫn là không nhịn xuống, Mãn Tình há mồm hỏi ra tới.

"Cô xác định muốn biết?" Viêm Khải nhướng mày hỏi ngược lại.

Lời này nói, cái gì mà cô xác định muốn biết, loại lời kịch điện ảnh này chính là ép hỏi vai chính ngốc nghếch không hiểu chuyện, sau đó liền nhất định sẽ bị cuốn vào phiền toái a. Mãn Tình đương nhiên không thể phạm loại sai lầm cấp thấp này, vì thế vội vàng lắc đầu nói: "Không có việc gì, không có việc gì, tôi chính là tò mò hỏi một chút, không nói cũng không quan hệ."

Viêm Khải mỉm cười, nhìn biểu tình Mãn Tình giấu đầu lòi đuôi, ý vị thâm trường cười như thiếu điều viết trên khuôn mặt: Cô muốn biết.

Mãn Tình xấu hổ cực kỳ, cô muốn nói sang chuyện khác, chợt, cô liếc mắt một cái quét đến ấn ký đỏ tươi dưới tay áo Viêm Khải, Mãn Tình tức khắc khẩn trương nói: "Cánh tay anh bị thương?"

Viêm Khải nâng nâng tay trái, từ khuỷu tay kéo xuống dưới, một đường hoa ngân dài 12cm quấn quanh trên cánh tay, da thịt nhảy ra, máu tươi không ngừng ra tuôn ra ngoài, bất quá lượng máu không lớn, hẳn là lúc xé rách Lợi Xỉ Điểu bị gai xương hoa làm bị thương.

"Không có việc gì, qua mấy ngày thì tốt rồi." Viêm Khải bình tĩnh trả lời.

"Để tôi bôi thuốc cho anh." Nói, Mãn Tình liền xoay người đi lấy hòm thuốc.

Viêm Khải chưa kịp nói không cần, Mãn Tình đã mang theo hòm thuốc xoay trở về. Bất đắc dĩ, Viêm Khải đành phải phối hợp ngồi ở trên sô pha, làm theo cô gái địa cầu Mãn Mãn, bôi thuốc của người địa cầu.

Nhưng là, hắn bị thương là do ma khí của Lợi Xỉ Điểu gây thương tích, không tinh lọc ma khí thì thuốc trị thương bình thường ngăn máu không được, chỉ có thể chờ ma khí trên miệng vết thương chậm rãi tan đi, mới có thể dần dần khép lại.

"Miệng vết thương rất lớn, bất quá lượng máu chảy ra không nhiều lắm, bôi thuốc hẳn là có thể ngừng." Mãn Tình một bên bôi thuốc cho Viêm Khải, một bên nhắc mãi, "Hiện tại thời tiết nóng, băng bó khả năng thông khí không tốt, tôi xem miệng vết thương của anh cũng không phải đặc biệt thâm, nếu máu ngừng chảy, hẳn là không có việc gì."

"Nếu không ngừng thì sao?"

"Vậy đến bệnh viện, bất quá anh yên tâm, thuốc này rất hiệu quả, khẳng định có thể ngừng." Mãn Tình lời thề son sắt nói.

Ôi......

Một trận mát lạnh bỗng nhiên phất qua cánh tay Viêm Khải, không phải thuốc cầm máu mang đến mát lạnh, mà là từ chỗ sâu miệng vết thương truyền lại mà mát lạnh. Viêm Khải không thể tin tưởng nhìn miệng vết thương trên cánh tay, vừa rồi trên miệng vết thương còn quanh quẩn tia ma khí màu đen, thế nhưng khi thuốc màu trắng bôi xuống, dần dần phai nhạt đi.

"Anh xem, máu đã ngừng chảy." Mãn Tình phát hiện miệng vết thương biến hóa, vui sướиɠ ngẩng đầu lên, sau đó liền đâm vào một đôi con ngươi thâm trầm.

"Đây là thuốc gì?" Viêm Khải nghiêm mặt nói.

"Vân...... Vân Nam Bạch Dược a, ở nơi chúng tôi đặc biệt nổi danh, cầm máu hiệu quả đặc biệt tốt." Mãn Tình vội vàng dời đi tầm mắt, thuận tay đem hòm thuốc Vân Nam Bạch Dược đưa cho Viêm Khải, cho hắn tự xem.

Viêm Khải nhìn hộp thuốc trong tay, lại nhìn thoáng qua nửa bình thuốc đã dùng bên cạnh trên bàn trà, không có nửa điểm hồn lực. Cho nên cái này không phải Tịnh Hồn Sư luyện chế thuốc bôi ma khí, như vậy, tinh lọc ma khí chỉ có thể là......

Viêm Khải nhìn người trước mặt mình, cô gái địa cầu không có nửa điểm tia hồn lực.

Chẳng lẽ, là Tịnh Hồn Sư?
« Chương TrướcChương Tiếp »