Thiên An đi nhanh về phía nhà vệ sinh thay quần áo xong mới đi ra ngoài.Phong Thần Vũ đứng dựa vào tường đang đợi cô ra để xỏ dép cho. Thiên An kéo cửa ra đi tới bên cạnh anh mỉm cười,Phong Thần Vũ liền quỳ một chân xuống kéo chân cô đặt lên đùi mình rồi xỏ dép cho cô
- " đừng đi chân đất như vậy chứ! Sẽ bị lạnh chân đấy"
- " Ở đây đều trải thảm rồi mà! Em không sợ bị lạnh chân đâu " Thiên An cúi xuống nhìn Phong Thần Vũ đang xỏ dép cho mình rồi lại ngẩng lên nhìn anh ta từ từ đứng dậy ,Thiên An lên tiếng khen ngợi: " cao thật ấy! Mai sau con anh chắc cũng phải 2m nhỉ? "
Phong Thần Vũ nhìn cô hơi mỉm cười rồi đi ra ngoài: " hôm nay em có muốn đi chơi không? "
Thiên An lắc đầu : " no! Em mệt "
Nói xong cô còn tỏ ra yếu đuối dựa vào người anh.Phong Thần Vũ hết nói nổi kéo cô đi về phía sofa ở chính giữa căn phòng : " An An..."
Thiên An cầm lấy miếng táo trên bàn cắn một miếng rồi ngẩng lên nhìn anh : " sao vậy? "
- " tuần sau anh phải đi sang Trung Đông..tầm tháng sau mới về được.." Giọng anh có phần buồn bã ,Thiên An thì lại có thái độ trái ngược với hắn cô toe toét cười miệng không ngừng chúc anh đi may mắn làm cho Hắn càng buồn hơn đưa tay ra ôm chặt lấy cô vào lòng
- " em không buồn khi anh đi à? "
- " không! Anh đi thì nhớ mua quà cho em nha " Thiên An hơi rướn người rồi hôn nhẹ lên môi Phong Thần Vũ một nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn đậu trên mặt nước không chút du͙© vọиɠ nào nhưng người kia lại ngược lại.Phong Thần Vũ giữ lấy vai cô : " đừng..anh sợ anh không chịu nổi "
Thiên An nghe vậy thì phì cười nắm lấy mu bàn tay của anh rồi xoa xoa.Ngày qua ngày hắn đều ở nhà quấn lấy cô ,cứ lúc nào mà cô đi thì hắn cũng đi theo bám riết lấy cô.
Hôm chủ nhật nọ,ngày mai hắn sẽ sang Trung Đông cô nằm dựa vào vai hắn xoa xoa cánh tay hơi ngẩng lên hỏi : " hôm nay anh định làm gì? "
- " ở nhà với em! "
Thiên An nghe vậy thì lắc đầu : " không được ,ở nhà chán lắm chúng ta đi hẹn hò đi"
Phong Thần Vũ nghe hai từ "hẹn hò" thì có chút khó hiểu liền hỏi lại cô : " hẹn hò là gì? "
- "..."
Thiên An ngồi ở ghế phụ lái chỉ lên tấm bản đồ mình đang cầm trên tay : " đến San Diego đi anh!"
Phong Thần Vũ đeo kính râm khẽ nhướn mày rồi bật định vị ở xe lên sau đó cầm lấy tấm bản đồ trên tay cô : " em dùng cái này để làm gì? Có biết cách dùng không? "
Thiên An cười trừ rồi cầm lấy đồ ăn vặt vừa rồi mình mang lên xe khoe với Phong Thần Vũ: " cái bánh dưa hấu này ngon lắm đó! Anh muốn ăn không? À còn có cái vị dưa gang nè.."
Thiên An ngồi không yên trong chiếc xe Lamborghini, cô một tí lại xoay người sang nói chuyện với tài xế họ Phong nhưng hôm nay Phong Thần Vũ lại kiệm lời đến mức khiến cho Thiên An mất hứng nói chuyện với anh ta
Cô vừa ăn vừa lên mạng tìm hiểu về Trung Đông cô biết qua qua Trung Đông là khu vực có trữ lượng dầu thô lớn nhất, sản xuất và vận chuyển dầu thô nhiều nhất trên thế giới.Khu vực này thường xảy ra tranh chấp với nhau,Thiên An quay sang nhìn Phong Thần Vũ với ánh mắt lo lắng
- " anh sang Ai Cập! Bây giờ ý em là không muốn anh đi sao? " Phong Thần Vũ quay sang nhìn cô rồi mỉm cười.Thiên An biết anh sang Ai Cập thì cũng bớt lo lắng gật gù nói : " Ai Cập có nhiều đồ cổ lắm! Anh mang cho em một ít nhé? "
- " Đồ cổ? Anh đưa em sang chỗ mẹ anh thì sẽ có nhiều hơn đó "
Nghe thấy hai từ " mẹ anh " làm cho Thiên An liên tưởng đến người phụ nữ xinh đẹp ,thùy mị tuy chưa gặp bà ấy nhưng cô dường như có thể tưởng tượng ra gương mặt của Bà Phong
- " Mẹ anh rất đẹp đúng không? "
Phong Thần Vũ lái xe khẽ mỉm cười: " cũng coi như là đẹp "
- " vậy bác ấy rất thùy mị thục nữ các thứ phải không? "
Nghe câu này của Thiên An,Phong Thần Vũ lại nhớ đến cảnh mẹ mình tay cầm súng tay ôm bụng khi mang thai anh em họ thì cũng không biết trả lời sao
Ở nơi nào đó, một người phụ nữ đang ngồi ngắm cảnh đột nhiên hắt xì, người bên cạnh khẽ nhíu mày rồi quay sang hỏi : " em lạnh sao? "
Cô ấy xoa xoa mũi rồi mỉm cười: " hình như có người vừa nhắc đến em thì phải"