Chương 8.1 : Chinh phục vương gia tàn nhẫn (15)

Edit : Trâm

Beta : Ly

____

Thừa Hòa Điện.

Cố Thiệu Ngôn đang vẽ tranh. Bất đồng với bộ dáng tùy ý, tiêu sái khi viết chữ, khi anh vẽ tranh, mỗi một bút anh đều nghiêm túc suy tư một hồi mới hạ bút, vẽ xong còn phải cẩn thận, kiểm tra lại một cách tinh tế.

Sau khi vẽ xong, anh mới nhàn nhạt nói: “Cho nàng vào đi.”

Ngoài điện, thị vệ lúc này mới không lại ngăn cản nữa, cho người đi vào.

Cố Thiệu Ngôn ngẩng đầu, nhìn mỹ nhân chậm rãi đi tới, chiếc váy vàng nhạt phết lên đất, trên tai đeo một chuỗi ngọc bạc càng giúp nàng trở nên duyên dáng, mày liễu cong cong, môi đỏ căng mọng. Tuy nàng là hoàng hậu nhưng không hề có vẻ kiêu ngạo, không có ăn mặc diêm dúa, màu mè, mà chỉ đơn giản, điềm đạm, xinh đẹp.

Anh ở trong lòng cảm thán. Không hổ là nữ nhân mà Cố Dương Khanh tâm tâm niệm niệm, nhưng chẳng hiểu sao nàng lại nhào vào lòng nguyên chủ, chẳng lẽ do hào quang vai chính khó có thể kháng cự lại như vậy sao.

Nhϊếp Vũ Hà ôn nhu hành lễ, sau đó nhẹ giọng nói: “Thần thϊếp bái kiến bệ hạ, bệ hạ vạn phúc kim an.”

Cố Thiệu Ngôn đi xuống bậc thang,giả tạo đỡ một cái “Trẫm đã nói rồi, thân thể ngươi yếu đuối, không cần phải hành lễ.”

Nhϊếp Vũ Hà hơi hơi mỉm cười, “ Hành lễ không thể bỏ.”

Cố Thiệu Ngôn cũng không nói thêm cái gì, nắm tay nàng đi đến một bên giường ngồi xuống.

"Hôm nay nàng tới đây là có chuyện gì sao?”

“Không có việc gì thì không thể tới tìm bệ hạ sao? Trước kia chính bệ hạ đã nói khi nào thϊếp muốn, liền có thể tới.” Nhϊếp Vũ Hà nghiêng đầu đối với Cố Thiệu Ngôn cười nói.

“Đó là do nàng ôn nhu hiểu chuyện, không giống như nha đầu Mẫn Hân kia, trẫm cũng không dám để nàng ta tùy ý tới.” Cố Thiệu Ngôn biết nàng tới tìm mình tất nhiên là có việc, nhưng chỉ nói theo đối phương, không có chủ động vạch trần.

"…… Thiệu Ngôn, người đã rất lâu rồi không có đi xem Mẫn Hân, nàng ta rất nhớ ngươi…… Ta cũng ...” Nàng nói tới đây thì hơi ngửa đầu nhìn về phía anh , nói không nên lời nhìn thấy mà thương.

Cố Thiệu Ngôn đỡ vai đối phương, đem khoảng cách của hai người kéo xa ra một chút. Hòa nhã nói: “Vũ Hà, là trẫm phụ nàng .”

Nhϊếp Vũ Hà cắn môi dưới không nói, nhưng sắc mặt đã bắt đầu trắng bệch.

“Trẫm đã từng nói trong lòng chỉ có một mình nàng nhưng rồi lại liên tiếp trêu chọc rất nhiều nữ tử khác. Nói nguyện cùng nàng chu du khắp thiên hạ ngắm nhìn giang sơn, nhưng lại đem nàng trói buộc tại nơi hậu cung thâm sâu này. Bản thân nàng có thể tự do bay lượn về phía chân trời, trẫm lại bẻ gãy hai cánh của nàng . Là trẫm phụ nàng . ”

Nhϊếp Vũ Hà lắc đầu, nước mắt cũng đã rơi xuống.

“Nàng là một cô nương tốt.”

Đây là lời Cố Thiệu Ngôn thật lòng nói. Trừ bỏ Nhϊếp Vũ Hà, còn có rất nhiều nữ tử, bản thân nhận được sự ca ngợi của người đời, cuối cùng lại bị giam lại ở chốn thâm cung. Các nàng vì Cố Thiệu Ngôn mà ủy khuất cầu toàn, nhưng thật sự đáng giá sao? Mặc dù không phải vì nhiệm vụ, anh cũng sẽ cho các nàng rời đi. Hậu cung này của nguyên chủ, đều là nữ tử tài mạo song toàn, nhưng khi bước chân vào nơi hậu cung này lại dần trở nên kiêu ngạo, chanh chua, ngày ngày chạy đi tranh giành tình cảm, thật sự đáng tiếc. Lấy gia thế của các nàng, mặc dù từng làm người trong cung, nhưng sẽ có nhiều thanh niên tài giỏi, tuấn tú nguyện ý cưới về làm chính thê.

Nhϊếp Vũ Hà là một cô nương tốt, cũng là một người thông minh. Cho nên khi nhìn thấy tia ôn nhu mà không thấy du͙© vọиɠ cùng mê luyến kia trong mắt Cố Thiệu Ngôn, nàng liền biết đã kết thúc.

Khi rời đi, nàng còn nhìn lại bức tranh trên bàn, là một người, nhưng là một nam nhân.

Phong thái yểu điệu, khí độ bất phàm.

Nàng thu mắt lại, chậm rãi đi ra đại điện thâm sâu này.

******

Chu Mẫn Hân tuy rằng kiêu mạn*, nhưng nàng không ngốc, nghiêm trị người phía dưới dám đem chuyện ở Thượng Hoa cung nói ra, nhưng vẫn là giấy không thể gói được lửa, việc này vẫn bị truyền ra ngoài. Trong lúc nhất thời xôn xao, mọi người bắt đầu nghị luận sôi nổi.

*Kiêu mạn: tự cao, khinh miệt người khác

Việc Cố Dương Khanh bức vua thoái vị trong lòng mọi người đều biết rõ ràng, chỉ là Cố Thiệu Ngôn không nói, bọn họ liền làm như không biết. Vốn dĩ cái đám đại thần đó còn nói sao Cố Thiệu Ngôn sẽ dễ dàng như vậy buông tha Cố Dương Khanh, nguyên lai là giam cầm đối phương ở chốn thâm cung, tuy rằng bọn họ phần lớn đều là fan não tàn của Cố Thiệu Ngôn, nhưng hiện tại bọn họ vẫn nghĩ chiêu của Cố Thiệu Ngôn không có lợi. Không sai, bọn họ đương nhiên sẽ không tin rằng Cố Thiệu Ngôn thích Cố Dương Khanh, mà đó chỉ là thủ đoạn làm nhục của Cố Thiệu Ngôn đối với Cố Dương Khanh mà thôi.