Chương 10
Như các huynh đệ đồng da^ʍ đã biết, tối qua e thao thức đợi gái rep, buồn ngủ vãi nồi ra mà vẫn phải cố đọc ma thổi kèn cho tỉnh ngủ thôi thì người có tâm thì ắt giời không phụ. Tầm hơn 11 rưỡi gái pm em:
Ngủ chưa c?
T đợi c mà, sao dám ngủ
Ui, thế có chuyện gì thế
T định nói chuyện này quan trọng lắm, nhưng hiện tại chả hiểu sao tự nhiên xìu hết cả gan lại rồi
Thì cứ nói xem nào. Nghe nguy hiểm thế.
Thì...mà t nói c k đc cười nhé?
Ừm.
Thực ra, ...cũng chả có gì nguy hiểm đâu, chẳng qua chuyện này nó hơi tế nhị, đâm ra khó mở lời thôi
Kinh kinh. Nói đi, t nghe đây.
Với lại, nói rõ là t k có ý gì hay mưu đồ bất chính gì đâu đấy. (bg nghĩ lại thấy e rau dền quá các thím ạ)
Yep
T ve vãn c nhé?
No, thanks.
...(rơm rớm rồi đấy)
Làm bạn không tốt hơn à?
Thực ra, t chưa bao giờ tin t sẽ tán đc c đâu, cơ mà dạo này t nhiều áp lực quá, t cần 1 mục tiêu hữu hình để cân bằng với cái siêu hình t đang phải làm.
...
Còn một đoạn nữa e sẽ type vào ngày mai, e với gái vẫn đang cò cưa, chưa thấy ánh sáng hay bóng tối gì hết, nhưng hiện tại e vừa nhận được hung tin. Mama đại tổng quản gọi cho e lúc 5h chiều:
Em: dạ
Mẹ em: con giời con phật của mẹ đang đâu đấy (thực ra là mày đang đâu đấy))
Con đang chuẩn bị đi ăn
Ừ, thế tối nay làm gì?
Ăn xong con qua thằng bạn đàm đạo văn chương rồi về thôi
Ừ, về sớm, 10h mẹ về đến nhà.
Wtf
T đang ra sân bay rồi, bay chuyến 7h, tầm 10h có mặt ở nhà.
Sao tự nhiên ra đột xuất thế? Mới vào hôm cn mà?
T không ra để mày phá nhà à
Thôi thế nhé, tối về nói chuyện
Dự là có biến các thím ạ. Giờ mà vừa tạch kèo với gái, vừa bị ăn thánh chỉ cấm k yêu đương gái già là e đi tu luôn các thím ạ. Hoang mang vỡ cả nồi
Tiện đây, e xin phép có vài lời cho review dài thêm tí xíu. Hôm qua có bác nói là e cocc này nọ. Vầng, e công nhận, có thể ngoài xã hội, e là con ông nọ cháu ông kia thật, nhưng thiết tưởng e đã không quản ngại vất vả type câu chuyện của mình lên đây, thứ nhất là để ăn xin chút niềm tin và hy vọng, nhờ các bác cố vấn cho e thành công trong cuộc chơi đầy cám dỗ và gian khó này, thứ 2 cũng là để các bác thưởng lãm, dù văn e có thể như cc với 1 số người. Nhưng, thiết tưởng đã là box tâm sự, thì ai chả như ai, e có làm bố tướng hay thằng ăn xin ngoài đời mà không có họ hàng gì với thím tủ lạnh thì cũng chỉ là thằng culi thôi mà, có 1 số thím có cần thiết phải cô lập em như thế không?
Và, e cũng chả sung sướиɠ gì khi sống trong nhung lụa cả đâu. Đời ai chả có cái sướиɠ cái khổ. E không dám lạm bàn người khác, chỉ nói riêng mình e thôi, các bác nếu là e, sẽ cảm thấy như nào khi mọi thành công hay nỗ lực cố gắng của bản thân đều bị gán ghép bằng cái danh từ cậy cơ, cái tôi của bản thân bị lu mờ bởi cái bóng của gia đình? Như thể e là 1 loser không bằng ý, dù e cũng chưa phải winer.
Chào thân ái và quyết thắng, các thím phù hộ cho e đi, e cảm thấy 1 đêm không yên ả sắp đến rồi.