Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cách Cách Đến Rồi (Cách Cách Lai Liễu)

Chương 78

« Chương TrướcChương Tiếp »
Miêu Tư Lý hoàn toàn không có hứng thú tiếp đón người anh họ từ trên trời rơi xuống, nên sau khi đến phía Cố Cách Cách, giới thiệu hai bên với nhau xong, liền ném Lâm Văn Hiên cho Cố Vân và Khâu Lộc Minh, còn mình thì kéo Cố Cách Cách lên lầu, tuy nàng không sống ở đây, nhưng Miêu Nhã vẫn dọn dẹp một phòng dành cho nàng.

Đóng cửa lại, hai người cuối cùng cũng có thời gian riêng bên nhau.

Miêu Tư Lý có rất nhiều lời muốn nói, nhưng câu đầu tiên lại là: "Vừa nãy chị nhảy thật đẹp."

Cố Cách Cách cười nói: "Cảm ơn lời khen, thật ra chị muốn nhảy với em nhất."

Miêu Tư Lý cúi đầu nhìn bộ lễ phục trên người, khẽ thở dài.

Cố Cách Cách nhéo nhéo khuôn mặt uể oải của nàng, hỏi "Làm sao vậy?"

Miêu Tư Lý có chút buồn nói: "Em mặc váy."

Cố Cách Cách kéo nàng quay một vòng, lễ phục mà Miêu Tư Lý mặc là một chiếc váy dài trắng cắt ngang ngực chấm đất, là do chính tay nàng chọn, thiết kế duyên dáng nhẹ nhàng, làm nổi bật lên dáng người cao gầy hoàn mỹ của Miêu Tư Lý. Cố Cách Cách ôm cổ nàng, nói: "Chị thích nhất bộ dạng của em bây giờ, vừa xinh đẹp vừa mê người, tràn đầy hương vị nữ nhân."

Miêu Tư Lý lập tức vui vẻ lại, ôm chặt lấy eo của nàng, nhẹ nói: "Trước đây mỗi khi chị tức giận đều hung tợn nói không thích con gái, làm em lo lắng khổ sở không thôi. Nếu như chị không thích em điểm khác em còn có thể sửa, nhưng nếu chị không thích em là nữ nhân thì thật em không có biện pháp nào."

Cố Cách Cách lắc lắc đầu: "Chị thích em chỉ vì em là Miêu Tư Lý, bất kể là em của năm năm trước hay năm năm sau, chị đều rất thích. Em không cần thay đổi gì cả, nếu em quá tốt đến không có chút khuyết điểm sẽ làm chị áp lực hơn."

Miêu Tư Lý cong miệng, đáng thương nói: "Chị toàn là như vậy, cho nên mới khiến em áp lực mỗi ngày."

Đôi lông mi dài như bị ướt nước của Cố Cách Cách nhìn nàng ôn nhu: "Chị thật sự tốt như vậy sao?"

Miêu Tư Lý nhìn đôi mắt vì ướt hơi nước mà phá lệ động lòng người của Cố Cách Cách mà say lòng, tận lực gật đầu.

"Chính là chị lại chẳng có chút dũng cảm, nếu không phải vì em, duyên phận của chúng ta đã kết thúc từ năm năm trước rồi." Cố Cách Cách mỗi lần nghĩ đến điều đó, đều cảm thấy cần phải quý trọng lúc này gấp đôi, yêu thương gấp đôi người trước mắt.

Nhắc tới việc này, lại khiến Miêu Tư Lý xúc động, nếu không phải mẹ nàng nói cho nàng biết, chỉ sợ đến bây giờ nàng cũng không chân chính hiểu biết rõ về con người Cao Ngôn, cũng cảm thấy chán nản vì những hiểu lầm không đáng có giữa nàng và Cố Cách Cách. Hóa ra nguyên nhân năm năm ly biệt chính bởi vì nàng, chỉ thiếu chút nữa nàng đã chính tay vứt bỏ đi hạnh phúc. Chẳng những lặp lại rất nhiều lần che chở Cao Ngôn trước Cố Cách Cách, còn từng nghĩ Cố Cách Cách không thấu tính, nàng quả thực là đáng chết a! Nhìn Cố Cách Cách, hỏi: "Vì sao không nói sớm cho em biết?"

"Ân?" Cố Cách Cách nghi hoặc nhíu mày, rồi sau đó lập tức giãn ra, "Nga, em biết rồi, là dì nói cho em biết?"

"Vì sao chị tình nguyệt nói cho mẹ em biết, mà không nói cho em?" Miêu Tư Lý ngoài miệng nói lời oán hận, nhưng trên mặt lại chỉ có vẻ đau lòng, xoa tóc Cố Cách Cách, hôn lên trán của nàng, "Thực xin lỗi, để chị chịu nhiều ủy khuất như vậy, còn về em và Cao Ngôn…"

Cố Cách Cách vươn ngón tay để trên môi nàng, ngăn lại lời nàng muốn nói: "Em không cần xin lỗi, chị nói cho mẹ em biết chỉ vì chị thật sự không giải quyết được, còn không nói cho em vì không muốn em khổ sở trong lòng, giống như bây giờ vậy. Bất quá dì lại nói cho em biết, chứng tỏ bà ấy tin em hơn chị tin, em đã trưởng thành đến có thể gánh vác được tất cả."

Miêu Tư Lý thâm tình nói: "Còn có thể bảo hộ chị."

"Cao Ngôn đã nói gì? Vừa nãy thấy em cùng cô ta nói chuyện một thời gian khá dài, cô ta chịu buông tay sao?" Cố Cách Cách không thể không lo lắng hỏi.

"Không cần để ý đến cô ta, em chỉ lo chị sẽ để ý, để ý em và cô ấy…" Miêu Tư Lý dừng một chút, rồi nói, "Đối với chuyện đêm hôm đó, em thật sự không có chút ấn tượng nào, em thậm chí còn từng hoài nghi liệu có phải đã xảy ra thật không. Bất quá nếu Cao Ngôn có thể mang cái đó ra áp chế chị, vậy đúng là thật, em không sợ cô ta cho cho toàn bộ thế giới biết, chỉ sợ sau này chị ghét bỏ em, không quan tâm em… "

Cố Cách Cách cắn cánh môi của Miêu Tư Lý, nuốt lời cuối cùng của nàng vào miệng, sau đó buông lỏng, nhẹ phả hơi thở lên cánh môi thơm, kiên định nói: "Vĩnh viễn không."

Miêu Tư Lý giống như nhận được nàng ủng hộ, nghiêm túc nói: "Em đáp ứng chị, tuyệt sẽ không để việc này xảy ra nữa, em cũng không phải con hát bán da bán thịt, làm sao có thể làm đối tượng mua vui trong mắt mọi người. Cao Ngôn có bao nhiêu kĩ năng em đều biết, nếu cô ta bất nhân cũng đừng trách em bất nghĩa, hơn nữa em sẽ còn tiên hạ thủ vi cường, tránh hậu quả về sau." Ai cũng có ba phần tuyệt, trước kia là nhường nàng thôi, giờ đây tuyệt đối không nương tay nữa, bởi vì Cao Ngôn đã chạm đến mấu chốt của nàng.(*: Xuống tay trước trước tốt hơn.)

Cố Cách Cách lập tức bị khí thế sắc bén trên người nàng thuyết phục, nàng yêu nhất khi Miêu Tư Lý cường thế như vậy, giống như một kỵ sĩ dũng cảm, tay nắm bội kiếm che trước mặt nàng, đưa nàng vượt qua mọi chông gai. Giờ khắc này nàng cam nguyện chỉ làm nữ nhân sau lưng Miêu Tư Lý, đứng dưới ánh sáng của nàng mà cảm thấy hạnh phúc không thôi. Bất quá đối mặt các nàng lại chính là Cao Ngôn, một người không biết xấu hổ thậm chí không cần đến da mặt, nàng không thể chỉ để Miêu Tư Lý chống chọi một mình. Cố Cách Cách cầm tay nàng, ôn nhu nói: "Không sợ đối thủ giống như thần, chỉ sợ chiến hữu giống heo, chị giúp em."

Tuy Miêu Tư Lý cảm thấy làm một mình dám chắc hơn, nhưng vẫn không chút do dự gật đầu, nàng vĩnh viễn thích cảm giác Cố Cách Cách đứng bên cạnh mình, nhưng lại có rất nhiều việc không thể để cả hai cùng đối mặt, như là…

"Chị có cách nào xóa đi ý niệm tranh đoạt với người Lục gia trong đầu mẹ em không?" Miêu Tư Lý vô cùng phiền muộn hỏi, nàng có thể hạ quyết tâm phân rõ giới hạn với Cao Ngôn, nhưng Miêu Nhã là mẹ nàng, cho dù yêu cầu của bà ấy có vô lý bao nhiêu, nàng cũng không thể hoàn toàn cự tuyệt.

"Với cô cô kia của em?" Cố Cách Cách rất nhanh liền nghĩ đến trọng điểm, Miêu Tư Lý từng nói với nàng, tiệc rượu này vốn là bữa tiệc để nhận người thân. Kết quả người thân có nhận, nhưng không phải nhận hai mẹ con Miêu Nhã, mà là em gái hai mươi mấy năm không gặp của Lục Liên Thủy. Lục Phương Hoa không những mang theo lực lượng hùng hậu trở về gia nhập liên minh MUMU, mà còn được Lục Liên Thủy trực tiếp bổ nhiệm thành đồng chủ tịch, còn con trai Lâm Văn Hiên của bà thì đảm nhiệm chức vị Phó tổng giám đốc, điều này hiển nhiên lay động đến địa vị của Miêu Nhã, hơn nữa còn không phải chỉ ở công ty, mà thậm chí còn là quyền thừa kế của Miêu Tư Lý thiên kim Lục gia. Cố Cách Cách không quên ước định bí mật giữa nàng và Miêu Nhã, nàng có thể ở cùng một chỗ với Miêu Tư Lý nhưng nhất định phải giúp Miêu Tư Lý lấy được đồ thuộc về mình, đây cũng là một trong những nguyên nhân nàng khuyên Miêu Tư Lý không cần đối lập với cha. Tuy đã đáp ứng Miêu Tư Lý sau này sẽ nói với nàng bất cứ việc gì, nhưng chuyện này thì vẫn phải che giấu, mà còn không được để lộ dấu vết ra.

"Đúng vậy, mẹ em thậm chí còn nói, không tiếc bức em kết hôn sinh con, chỉ vì giành được quyền thừa kế."

Cố Cách Cách giật mình: "Bà ấy thật sự nói như vậy?"

Miêu Tư Lý gật gật đầu: "Em thật sự không thể hiểu nổi, những thứ chết cũng không mang theo, bà ấy tranh giành để làm gì. Em chỉ hy vọng có thể cùng chị và bà ấy có một cuộc sống đơn giản, thế là đủ rồi."

"Mỗi người đều có theo đuổi không giống nhau, như em nói vậy, mẹ em không danh không phận đi theo ba em hơn hai mươi năm, đây cũng là điều không phải ai cũng chịu được. Về điểm ấy chị còn rất bội phục bà." Cố Cách Cách tò mò hỏi, "Bà ấy có yêu ba em không?"

Miêu Tư Lý cau mày nói: "Em cũng không biết, nhưng giống như không có tình yêu thì cũng có cảm tình. Nhiều năm như vậy nhìn mẹ em không giống như một người có ý chí sắt không hiểu tình yêu là gì. Dù chẳng biết bà suy nghĩ thế nào, nhưng việc này có chết em cũng không đáp ứng." Sau đó ôn nhu hỏi, "Cố Cách Cách, nếu có một ngày em thật sự không có gì, chị còn nguyện ý ở một chỗ với em không?"

Cố Cách Cách kéo khóe miệng: "Sao em lại không có gì, chẳng phải còn có chị sao? Còn một cái đầu thông minh nữa."

"Đúng nha, em còn muốn nuôi chị mà! Sao có thể nói lời ủ rũ như vậy." Miêu Tư Lý lập tức hăng hái, son sắt thề, "Cố Cách Cách, em sẽ là phiếu cơm dài hạn của chị, sẽ vẫn hữu hiệu đến hơn hai mươi năm sau."

Trong mắt Cố Cách Cách tràn đầy ý cười, còn sờ sờ đầu nàng nói: "Được rồi, nhìn em có thành ý như vậy, chị sẽ cố nhận đi."

Miêu Tư Lý cất cao giọng, nghiêm trang trả lời: "Cảm ơn bà xã chuẩn tấu."

Đây là lần đầu Cố Cách Cách nghe thấy nàng gọi mình "Bà xã", lập tức nâng mặt, sẳng giọng nói: "Ai là bà xã của em, ngay cả mẹ em cũng biết em chính là tiểu thụ… Ngô."

Miêu Tư Lý bá đạo trực tiếp bịt miệng nàng, hôn đến khi sắp hít thở không thông mới buông ra, hung ác nói: "Cho chị thêm một cơ hội, phải hay là không?"

Từ "Không" còn chưa được Cố Cách Cách thốt ra khỏi miệng, nhưng từ hình dáng phát âm đã bị Miêu Tư Lý ngăn lại bằng nụ hôn, cứ lặp đi lặp lại vài lần như thế, cuối cùng Cố Cách Cách đầu hàng. Trong mắt đều là thẹn thùng, đỏ mặt, nói một câu nhỏ đến gần như không thể nghe: "Phải."

Miêu Tư Lý lập tức vui vẻ ra mặt, tràn đầy tự đắc, nghĩ thầm: Nhóc con, em còn không trị được chị sao! Sau đó không trêu đùa nữa, mà nâng mặt Cố Cách Cách ôn nhu hôn nàng.

Nếu như không có người thất lễ gõ cửa, các nàng giờ đã có thể làm một số việc trẻ con không nên…

Miêu Tư Lý buông Cố Cách Cách ra, bước tới mở cửa, thấy Diệp Man Điệp đang đứng phía ngoài.

Ánh mắt Diệp Man Điệp đầu tiên dừng ở trên đôi môi hơi sưng đỏ của Miêu Tư Lý, sau đó nhìn thấy Cố Cách Cách tóc có chút rối loạn đứng sau, lập tức hiểu ra mình đến không phải lúc.

"Tìm em có việc gì?" Miêu Tư Lý hỏi.

Diệp Man Điệp nhẹ lắc đầu: "Không có việc gì, chỉ là định xem em có nhà hay không, không quấy rầy hai người."

Miêu Tư Lý đóng cửa lại, hướng Cố Cách Cách nhún vai: "Chị ấy nói là đi ngang qua."

Nhưng Cố Cách Cách không có bỏ qua sự mất mát ánh trong mắt Diệp Man Điệp lúc xoay người, cười hỏi: "Miêu Tư Lý, em thật là vạn người mê, chị dâu em giống như đối với em có ý tứ."

Miêu Tư Lý liếc nàng: "Sao cũng được." Sau đó ôm nàng tiếp tục việc chưa làm xong…

Diệp Man Điệp đứng trên bậc thang lầu, nhìn một lượt quanh đại sảnh, sau khi thấy Cố Vân đang một mình uống rượu trong góc, liền bước tới phía nàng.
« Chương TrướcChương Tiếp »