Chương 11

Phòng Ngự Thư.

Chiêu Ninh Đế nghe lời Cửu Cửu, làm giả tin tức quân sự để Ngụy Tần đánh cắp, sau đó lệnh cho quân mai phục và phục kích Nam Quốc.

Sau nhiều năm đánh nhau với Nam Quốc.

Bây giờ đã biết Ngụy Tần là mật thám quan trọng, còn lợi dụng nàng ta truyền tin giả, lần này nhất định bắt được Nam Quốc.

Quả nhiên, bảy ngày sau, có tin tức quân sự khẩn cấp truyền về từ tiền tuyến, Tây Sở phục kích thành công, đại thắng, tổn thất không quá hai ngàn, còn bắt binh tướng lãnh quan trọng của Nam Quốc làm tù binh, Nam Quốc tổn thất nặng nề.

Tiếp theo, Nam Quốc sẽ phái sứ thần đến hòa đàm và dâng đất đền tiền cho Tây Sở.

“Thật tốt quá, thật tốt quá.”

Chiêu Ninh Đế vui mừng khôn xiết.

Tên nhóc con này quả thật là may mắn trời ban cho Tây Sở!

Vài võ tướng trước mặt liên tục khen ngợi tán dương: “Hoàng Thượng anh minh, tìm được mật thám và lợi dụng để truyền tin giả, chuyển bại thành thắng.”

【Tất cả đều là công lao của Cửu Cửu.】

Chiêu Ninh Đế nghĩ thầm.

Hắn muốn gặp Cửu Cửu nhưng bị quốc sư ngăn cản. Quốc sư đã cầu kiến từ hôm qua nhưng chưa gặp được, hôm nay lại đến.

Chiêu Ninh Đế thấy quốc sư, người thường ẩn mình không xuất hiện, giờ lại ra mặt, chắc chắn là có việc lớn, Chiêu Ninh Đế chú ý lắng nghe.

Quả nhiên, quốc sư nói: “Hoàng Thượng, thần sắp chết!”

Chiêu Ninh Đế: “…”

“Quốc sư, sao lại nói điều không may này?”

Chiêu Ninh Đế nhắc, “Lời này không thể nói bậy, ngươi nhất định sống lâu trăm tuổi.”

“Không, thần nói thật.”

Quốc sư nói: “Thần vội đến cầu kiến là vì việc này. Trước khi thần chết, thần muốn dặn dò Hoàng Thượng một ít việc.”

“Gần đây thần có xem xét thiên văn, phát hiện mười năm sau Tây Sở sẽ gặp họa mất nước.”

Quốc sư nghiêm trọng nói: “Nhưng việc này có thể giải quyết được, người đó chính là hoàng tử thứ mười tám. Về sau bất luận xảy ra chuyện gì, Hoàng Thượng nhất định phải tin tưởng hoàng tử thứ mười tám, bảo vệ ngài ấy.”

Chiêu Ninh Đế tất nhiên ghi nhớ chuyện này, gật đầu: “Trẫm nhớ kỹ.”

“Trẫm cũng có một việc muốn hỏi ngươi.”

Chiêu Ninh Đế do dự mãi rồi nói: “Quốc sư, trẫm có nhiều con trai như vậy, nhưng lại không có nổi một đứa con gái nào, liệu đây có phải do số mệnh không?”

Điều này làm Chiêu Ninh Đế rất không cam lòng.

Tại sao hắn lại xui xẻo đến vậy?

Sinh toàn con trai.

Quốc sư không trả lời, chỉ nói: “Thiên cơ không thể tiết lộ.”

Nói xong quốc sư rời đi, ngày hôm sau truyền tin quốc sư đã chết.

---

Chiêu Ninh Đế hạ lệnh an táng quốc sư, nhớ lời dặn của quốc sư, liền đi đến Thu Thủy Cư, thăm Lý Phi và Cửu Cửu.

Chiêu Ninh Đế không biết quốc sư chết do tuổi thọ đã hết hay là do tiết lộ thiên cơ về việc Tây Sở mất nước mà bị trời phạt.

Việc Tây Sở mất nước sau 10 năm nữa không phải là chuyện nhỏ, hắn biết cũng chỉ để trong lòng, nói ra sẽ vi phạm ý trời, sẽ bị trời phạt.

Nếu quốc sư thật sự đã bị trời phạt.

Hắn sẽ hối hận suốt đời.

Hối hận vì không coi trọng hoàng tử thứ mười tám sớm hơn, quốc sư có lẽ sẽ không mạo hiểm lấy cái chết để bẩm báo chuyện này cho hắn.

Nghĩ vậy, Chiêu Ninh Đế thở dài, tâm trạng càng tệ, cả người như bao phủ bởi một tầng khói mù.