Cửu Cửu bị người từ trên trời rơi xuống đè chết, sau đó gây náo loạn dưới âm phủ. Để yên chuyện, Diêm Vương cho cô xuyên vào sách trở thành công chúa. Tuy nhiên, cô lại là cô công chúa sinh ra ở lãnh cung.
Vừa xuất hiện, cô đã bị nữ chính vu oan và bị cha ruột là bạo quân của mình định đánh chết.
Cửu Cửu thầm nghĩ: “Khó trách mười năm sau nước Tây Sở này lại diệt vong, có một tên bạo quân không phân biệt đúng sai thế này, sống lay lắt mười năm đã là trời cao chiếu cố rồi.”
Sau khi nghe được tiếng lòng này, bạo quân đột nhiên không gϊếŧ người bừa bãi nữa.
Khi cô gặp lão vương gia kiêu căng ngạo mạn: “Lão già vô liêm sỉ đã tám mươi tuổi, nạp một tiểu thiếp mười bốn tuổi, còn u mê đầu óc vì sắc đẹp của nàng ta. Tiểu thiếp đòi gì cho nấy. Nhưng lão ta lại không hề biết rằng cả bảy đứa con trai của mình đều sẽ chết thảm dưới tay tiểu thiếp mưu mô đó.”
Khi gặp Thái tử ca ca trời quang trăng sáng: “Ca ca là người ngay thẳng và chính trực, huynh ấy đối xử với Cửu Cửu rất tốt. Đáng tiếc lại không biết nhìn người, kết bạn với tên hoàng tử giả mặt người dạ thú. Cuối cùng huynh rơi vào cảnh bị phế truất ngôi Thái tử và bị giam cầm đến hết đời."
Đối với con gái nuôi của cố hoàng đế suốt ngày gây rắc rối cho mình: “Phu quân của ngươi thoạt nhìn có vẻ rất trung thành với ngươi, nhưng thực ra hắn đêm nào cũng qua lại trong kỹ viện, ngươi sắp chết vì bị hắn lây bệnh hoa liễu rồi, ta cũng không so đo với một người sắp chết như ngươi, ngươi thích nói cái gì thì cứ nói cho thỏa thích đi.”
Vô tình, mọi điều Cửu Cửu nói đều trở thành sự thật.
Những người nghe lời khuyên của Cửu Cửu đều sống trong hạnh phúc mỹ mãn, những người không nghe Cửu Cửu khuyên bảo đều cửa nát nhà tan.
Cuối cùng Cửu Cửu đã trở thành bé con may mắn được mọi người yêu quý.