Chương 11: Khúc Quân nhức đầu

Khúc Quân đang phân cao thấp với người máy trí năng, tình trạng này đã diễn ra liên tục trong một tuần.

Lúc trước sở dĩ hắn không mua người máy trí năng mà chọn mua người máy cần đưa vào mệnh lệnh vì phải có Quang Não mới có thể sử dụng người máy trí năng, giống như thời đại trước đây của hắn điện thoại thông minh Mì Xào phát triển thêm vòng tay thông minh, hai thứ đó phối hợp với nhau. Là một nhân loại viễn cổ chỉ có thể dùng Đầu Cuối, Khúc Quân không còn gì để nói.

(Editor: Giải thích đoạn trên một chút hen: điện thoại thông minh mì xào thực ra là điện thoại XiaoMi nhưng tác giả ko muốn nói rõ là XiaoMi vì đây là truyện hư cấu mà nên tui để Mì Xào, ai dân công nghệ thì sẽ biết Mì Xào là XiaoMi ha. Mà XiaoMi có phát triển ra một loại Vòng đeo tay XiaoMi Mi Band liên kết với điện thoại Xiaomi. Quang Não ở đây tương tự như Xiaomi Mi Band vậy đó. Ai ko hiểu nữa tui bó tay nga.)

Mà Tiểu Đinh đi rồi, hắn vẫn không tuyển được nhân viên cửa hàng, thời gian ngắn hắn có thể tự mình làm, nhưng hắn còn muốn phát triển cửa hàng bên ngoài hiện thực, công việc hai nơi thì dù hắn không cần ngủ tinh thần cũng vẫn mệt mỏi, huống chi hiện tại hắn chả có ham muốn quá lớn với việc kiếm tiền.

Thân là một cô nhi từ nhỏ đã hiểu lòng người dễ thay đổi, Khúc Quân từng rất yêu tiền, kể cả khi thi lên đại học nguyện vọng đơn giản cũng là kiếm thật nhiều tiền. Nhưng trên đời này thời gian luôn luôn có thể thay đổi mọi thứ, thói quen yêu tiền hình thành hơn hai mươi năm, không dùng tiền == hơn hai trăm năm, dù cho ai hơn một trăm năm không tốn tiền cũng quên tiền tài là cái gỉ.

Hơn nữa Thời Đại Vũ Trụ này, dùng tiền đều bằng tiền ảo, một người từng thích để dành tiền mặt như hắn, dù để dành nhiều cỡ nào đi nữa cũng không thể cầm trong tay, dần dà cũng chỉ cảm thấy đó là một chuỗi con số.

Đành bó tay, tuy thời gian hắn làm thần tiên so với thần tiên khác ngắn hơn rất nhiều, nhưng cách giả bộ nguy hiểm đều chuẩn bị đầy đủ.

Cho nên..... Giáo trình trên mạng chẳng phải nói có thể tự mình cải tạo Đầu Cuối để khống chế hay sao, nói Đầu Cuối khống chế được đâu! Khúc Quân bùng nổ rồi! Cố gắng một tuần, hắn rốt cuộc bỏ qua. Lúc trước bắt chước điện tử khoa học kỹ thuật cũng vì để phòng chuyện ngoài ý muốn xảy ra, còn với người máy trí năng thì thật sự không có nghiên cứu nào, hắn bỗng sực nhớ ra một người có thể dùng.

Khúc Quân vỗ đầu, hắn thực đần mà! hắn không dùng Quang Não được, Hao Thiên Khuyển cũng không, nhưng đứa nhỏ có thể dùng nha! Nhanh chóng lắp ráp người máy trí năng lại, vì là cửa hàng cây cảnh nên Khúc Quân mua hình dáng một bé gái mặc váy dài màu xanh, sau khi trang điểm xong nhìn qua rất đáng yêu.

Khúc Quân tìm đứa nhỏ nói chuyện này, đứa nhỏ kỳ quái liếc nhìn hắn một cái rồi đồng ý, không do dự chút nào. Y nghĩ rằng, tuy chú Khúc có vẻ lạnh nhạt với mình, nhưng là người cứu mình ra khỏi nhà, y lại ăn ở không phải trả tiền, lấy khả năng của mình điều khiển người máy trí năng hoàn toàn không thành vấn đề. Đã như vậy thì nên đồng ý thôi.

Mà... y bỗng thấy được chú Khúc thực ra rất tốt. Chu Mật từ nhỏ đã bị nói là đồ vô dụng, dị năng hệ thuỷ củi mục không nói còn chỉ có cấp D, so với người thường trên đường tốt hơn chút ít, hắn có lòng kiêu ngạo nhưng cũng rất tự ti, vì thế khi một ngày có người nhờ y điều khiển người máy trí năng, trong lòng y thực ra rất cảm động.

Y nghĩ không ngờ còn có người tin tưởng năng lực của mình như vậy, phải biết rằng điều khiển người máy trí năng này chẳng khác nào giao quyền khống chế nguyên cả cửa hàng cây cảnh cho y - một đứa trẻ gần như bị coi thành đồ vô dụng, trong lòng Chu Mật thầm quyết tâm nhất định sẽ làm tốt phần công việc này.

Y nghiêm túc xoa xoa đầu bé gái áo xanh rồi ôm nó theo Khúc Quân lên mạng Vũ Trụ.

Khúc Quân rất vui vẻ, nhìn cửa hàng cây cảnh khai trương một lần nữa, không thèm để ý đứa nhỏ có muốn hay không xoa xoa đầu y:

"Yên tâm, chú Khúc sẽ không để cháu làm không công."

Chu Mật ngại ngùng muốn tránh ra, rốt cuộc vẫn không tránh, y bực bội nói:

"Làm như cháu cần lắm ý!"

Mặc dù đứa nhỏ rất không được tự nhiên, nhưng lúc Khúc Quân nói y đặt một cái tên cho người máy trí năng, y vẫn thực nể mặt đặt, umh, tên Tiểu A đi, rất dễ nhớ.

Logout, thấy Hao Thiên Khuyển lấm lét chạy tới, nhìn trái nhìn phải không thấy đứa nhỏ đâu, nó mới cắn ống quần Khúc Quân giật giật, thần bí hỏi:

"Khúc Quân, cô bé kia là người ngươi tìm để chơi với Chu Mật sao?"

"Nhìn qua hơi ngây thơ nhưng không gần gũi với ta, có phải hay không........."

== Điều gì khiến ngươi ảo tưởng như vậy, Khúc Quân thực chẳng biết nói điều gì cho phải, vì vậy hắn nói thế này:

"Đúng vậy, sau này chuyện chăm sóc Tiểu A sẽ giao cho Chu Mật, ngươi có chuyện gì thì đi hỏi y."

"Thật sự? Hoá ra kêu Tiểu A, tên này hơi lạ?" Nghe được câu trả lời muốn biết, Hao Thiên Khuyển lắc lắc đuôi đủng đỉnh bước đi, đương nhiên là đi về phía phòng khách, Chu Mật đang ở nơi đó giám sát và điều khiển người máy.

Khác với Bách Hoa đang cố gắng khôi phục pháp lực, Hao Thiên Khuyển lại chia đôi một ngày hai mươi bốn giờ ra, một nửa khôi phục pháp lực, một nửa đi theo đứa nhỏ học tập ngôn ngữ Vũ Trụ và một số thứ khác, nên quá trình khôi phục của nó rất chậm.

Nhưng bỗng nhiên Tiểu A xuất hiện, Hao Thiên Khuyển thấy mình không được ưu ái nữa! Tại sao bây giờ đứa nhỏ không ôm nó dạy ngôn ngữ Vũ Trụ, không nói chuyện với nó, tại sao cả này cứ cầm vật gọi Quang Não ấn ấn trên đó, Cục Cưng không vui, nhưng Cục Cưng không nói.

Vì thế Nhị Cẩu Cục Cưng mỗi ngày ở trước mặt đứa nhỏ biến đổi đa dạng con đường tìm chết, người bị hại tuyệt đối là đồ vật trang trí trong biệt thự nhỏ của Khúc Quân. Một con chó phong ấn lực Hồng Hoàng(?) lực phá hoại chắc chắn rất lớn, sau khi trả tiền mua cái thảm thứ ba, Khúc Quân cảm thấy nhức đầu.

"Nhị Cẩu, tuổi ngươi không còn nhỏ nữa!" Ngươi nghĩ tuổi mình bằng một con chó bình thường à, hửm == hình như ngươi đúng là một con chó.

.........

"Ngươi nhìn coi bây giờ đứa nhỏ đều có chuyện để làm, hay ngươi đi khôi phục thực lực đi?" Khúc Quân chậm rãi đào hố.

"............Ta vẫn đang khôi phục mà!"

"Đúng không đó? Nếu chủ nhân ngươi tỉnh lại nhìn thấy ngươi như vậy, hắn chắn chắn sẽ..........."

"Không có đâu, chủ nhân tốt với ta nhất!" Hao Thiên Khuyển rốt cuộc không nhịn được cãi lại.

"Nhưng ngươi nhìn Bách Hoa xem, người ta cố gắng như thế, tuy y tỉnh lại trễ hơn ngươi, nói không chừng lại khôi phục nhanh hơn ngươi, đến lúc đó y đè ngươi ra đánh, không có chủ nhân che chở, ngươi....." Y có lẽ không che chở nổi cho ngươi.

Khuôn mặt Nhị Cẩu đần ra luôn, ngay cả miếng thịt khô ngậm trong miệng cũng chẳng ngon nữa, há miệng ngơ ngác.

Hoảng hốt xong liền xoay vòng tại chỗ, cuối cùng phi về phòng giống như lao ra chiến trường, nó quyết định về sau chừa thời gian ăn cơm ra để chơi đùa.

->_-> Quả nhiên Bách Hoa mới là kẻ thù trời sinh của ngươi! Chủ nhân cũng chẳng có tác dụng, phải để hắn ra đòn sát thủ, Khúc Quân nhìn Nhị Cẩu cuống cuồng chạy đi, bình tĩnh nở nụ cười.

Những ngày kế tiếp có vẻ yên bình hơn, trong biệt thự cũng không xuất tình trạng phá hoại "Của công", Chu Mật hưng phấn mấy ngày rốt cuộc bình tĩnh lại, tuy vẫn luôn chú ý Tiểu A, nhưng y đã khôi phục lại trạng thái mỗi ngày ngoài lên mạng vũ trụ học tập thì sẽ chăm sóc Nhị Cẩu.

Mà Hao Thiên Khuyển không còn mỗi ngày rảnh rỗi cắn thảm trút giận, trên kia trong vườn gieo trông Bách Hoa vừa khôi phục pháp lực vừa giúp hắn chăm sóc các loại cây cỏ, rốt cuộc Khúc Quân cảm thấy cuộc sống đã đi vào quỹ đạo.

Nhưng ba ngày sau, hắn phát hiện ------ Hắn vẫn còn quá ngây thơ ==.