Chương 42: Cheongdamdong Alice (1)

Tiểu Bạch mang theo nghi vấn đến văn phòng Cha Seung Jo, thấy bên trong truyền ra tiếng trò chuyện, cô gõ cửa tiến

vào

phòng.

"Hee Joong, em về rồi à..." Cha Seung Jo thấy Tiểu Bạch xuất hiện, đi tới bên người kéo tay cô, chỉ sang người trên ghế sa lông, "Đây là bạn chí cốt của anh Heo Dong Wook, nghề nghiệp bác sĩ."

Heo Dong Wook thấy Tiểu Bạch, đứng lên, lễ phép thăm hỏi, "Chào em..."

Tiểu Bạch nhìn người đàn ông trước mặt, thân hình cao lớn, quần áo chỉnh chu, khí chất ôn hòa, cũng cười nói, "Chào anh, tôi là Shin Hee Joong."

"Vừa rồi anh còn giới thiệu hai người đấy, không nghĩ em trở lại sớm vậy." Cha Seung Jo rấ vui vẻ.

"Thật trùng hợp quá, em không quấy rầy hai anh chứ..." Tiểu Bạch nói.

"Đương nhiên không có, làm sao có thể." Cha Seung Jo vội vàng đáp lại.

"Buổi tối muốn cùng nhau ăn cơm sao?" Tiểu Bạch nhìn Heo Dong Wook hỏi.

"À... Không được, buổi tối anh còn có chuyện, hai người cứ ăn đi, anh không quấy rầy." Heo Dong Wook rất có ánh mắt từ chối.

"Không sao, hai người ăn cũng rất tẻ nhạt..." Tiểu Bạch nói.

"Thật sự không được." Heo Dong Wook cầm áo khoác, "Anh phải đi đây."

“Tôi tiễn cậu..." Cha Seung Jo đem Heo Dong Wook đưa ra ngoài cửa, hai người nói đơn giản vài câu, Heo Dong Wook liền rời đi.

Cha Seung Jo

vào

cửa chỉ thấy Tiểu Bạch bỡn cợt nhìn mình, kỳ quái hỏi, "Làm sao nhìn anh như vậy?"

"Hóa ra đây chính là quân sư của anh à..." Tiểu Bạch vẻ mặt anh bị bắt rồi nhá.

"Quân sư gì chứ... Là bạn tốt, bạn tốt." Cha Seung Jo sờ sờ sau gáy, cười khan.

Tiểu Bạch thấy dáng dấp hắn căng thẳng như vậy, cười cười không có vạch trần, "Anh ấy cứ đi như vậy không sao sao? Anh cũng không giữ người

ta

lại."

"Không cần để ý đến tên đó, anh

ta

có khi đi nơi nào rồi, bọn mình cũng lên đường đi, trời tối rồi."

"Được thôi."

... ...... ...... .......

Tiểu Bạch cùng Cha Seung Jo rời công ty, lái xe đến siêu thị, hai người dắt tay đứng trước kệ hàng, "Thích cái này không?" Tiểu Bạch cầm lấy một lon tương hỏi.

"Có thể..." Cha Seung Jo gật gù.

"Bữa tối anh muốn ăn gì?" Tiểu Bạch vẫn cố chấp vấn đề ăn uống.

"Chắc Hee Joong cũng không quen làm cơm, tùy ý là được rồi."

"Ai nói em không biết nấu cơm." Tiểu Bạch trừng trừng Cha Seung Jo, "Mặc dù không tới trình độ bếp trưởng,

các

món ăn bình thường em vẫn nấu được đấy.

"

"Vậy anh muốn ăn mỳ Ý... Và canh nấm là được rồi." Cha Seung Jo suy nghĩ một chút nói.

"OK. Vậy chúng

ta

đi chọn nguyên liệu đi." Tiểu Bạch nghe xong, gật đầu muốn khoe khoang trình độ nấu ăn của mình.

Nguyên liệu nấu ăn chọn xong rất nhanh, Tiểu Bạch và Cha Seung Jo mang để lên xe, xuất phát tới nhà Cha Seung Jo.

Cha Seung Jo ngụ ở tiểu khu xa hoa, sau khi bảo vệ xác nhận thân phận, xe lái

vào

tiểu khu an tĩnh.

Vào

cửa, Cha Seung Jo đem cho Tiểu Bạch đôi dép lê, cười híp mắt nói, "Hoan nghênh tham quan..."

Tiểu Bạch

vào

cửa chính là phòng khách rộng rãi, bày biện ghế sô pha đơn giản, bên cạnh có một quầy bar, trưng bày nhiều loại rượu ngon. Tiểu Bạc đến gần nhìn kĩ một chút, phát hiện phần lớn là rượu Tây,

các

quốc gia đều có, hơn nữa tuổi thọ cũng không thấp.

"Bên trái là phòng ngủ cùng phòng thay quần áo, bên phải là phòng đọc sách." Cha Seung Jo dẫn Tiểu Bạch giới thiệu.

Tiểu Bạch gật gù, tùy tiện đi

vào

phòng quần áo, thấy quần áo Cha Seung Jo không phải rất nhiều, có điều quần áo trong, áo khoác, quần, đồng hồ đeo tay đều phân loại sắp đặt rất tốt, trên mắc áo còn treo một áo gió, thắt lưng da đặt trên bàn.

"Rất chỉnh tề." Tiểu Bạch cho ra bình luận.

"Cảm tạ khích lệ." Cha Seung Jo hài

lòng

cười nói.

"Như vậy bắt đầu làm cơm thôi, em đói lắm rồi." Tiểu Bạch đi dạo xong, tới nhà bếp chuẩn bị làm cơm.

"Để anh phụ em." Cha Seung Jo cũng theo phía sau, xung phong nhận việc.

Mì Ý không phức tạp, Tiểu Bạch đem nguyên liệu nấu ăn cùng gia vị chuẩn bị kỹ càng, trước tiên đem mì

vào

nồi luộc, trong lúc luộc tiện làm xong nước sốt, sau đó vớt mì ra, dùng nước làm lạnh, rồi quấy với dầu ô liu, nước sốt.

"Thơm quá..." Cha Seung Jo đứng một bên, thấy Tiểu Bạch đại công cáo thành, đặt cằm lên bả vai cô làm nũng.

"Nếu để công ty thấy được cái bộ dạng này của anh, bọn họ chắc chắn sẽ bị hù chết." Tay Tiểu Bạch hoạt động liên tục, giật giật vai cười nói.

"Anh mặc kệ, chỉ cần Hee Joong ở đây bên cạnh anh, người khác nhìn thế nào anh cũng không thèm để ý." Cha Seung Jo thông báo.

"Được rồi." Tiểu Bạch đẩy Cha Seung Jo đang dính sát

vào

mình, "Đem mì bưng ra..."

"Tuân mệnh..." Cha Seung Jo nhận lấy cái đĩa, cẩn thận đi ra ngoài.

Tiểu Bạch lại bưng theo canh nấm đã nấu xong theo phía sau, hai người ngồi

vào

chỗ của mình, Tiểu Bạch nói, "Bây giờ đến thử xem."

"Anh sẽ ăn thật ngon." Cha Seung Jo chắp tay trước ngực, cười nói.

"Phải ăn no đó." Tiểu Bạch đưa qua bộ đồ ăn.

"Anh nhất định sẽ ăn sạch sẽ." Cha Seung Jo cúi đầu liền ăn một miệng lớn mì, khẩu vị xem ra rất tốt.

"Chậm một chút." Thấy hắn như vậy, Tiểu Bạch cười oán giận một câu, cũng cúi đầu bắt đầu ăn.

... ...... ...... ...... ...... ...... ....