Chương 10: Bị Đại sư huynh trêu chọc mặt đỏ tim run

Sở Viện vốn có chút tức giận, ai ngờ Bạch Liên lại tìm tới trong viện Tiêu Tử Diễm, đi đến bên cạnh Lăng Quân Mặc níu góc áo hắn, mặt mũi tràn đầy áy náy nói: “Biểu ca, ta biết sai, ta về sau sốn cùng Sở cô nương thật tốt , ta hoàn toàn không ủy khuất, chỉ cần biểu ca cùng Sở cô nương vui vẻ là được rồi, đồ ăn ta đã hâm nóng, biểu ca trở về, có thể ăn.”

Bây giờ trong lòng Lăng Quân Mặc phiền muộn, không nghe rõ Bạch Liên đến cùng nhỏ giọng nói cái gì, nói với Đại sư huynh: “Trong viện ta không có thừa sương phòng, nên đưa Sở cô nương trước tiên an trí đếtrong trạch việnn Đại sư huynh, làm phiền Đại sư huynh phí tâm.”

“Không sao, viện này vắng vẻ, nhiều người liền thêm phần nhân khí, rất tốt.” Tiêu Tử Diễm ấm giọng trả lời.

Lăng Quân Mặc liền trực tiếp quay người rời đi, ngay cả chào hỏi cũng không nói với Sở Viện, trong lòng Sở Viện cũng có oán khí, trong lời nói Bạch Liên Hoa kia ngoài sáng trong tối nói, giống như mình bắt nạt nàng, Lăng Quân Mặc một câu nói cũng không phản bác!

Đúng! Nàng bắt nạt nàng ta, nhưng Bạch Liên tự tìm tới chịu đánh, không thể oán nàng nha!!

Làm người tức giận nhất chính là trước khi Bạch Liên đi, còn quay đầu khıêυ khí©h trừng nàng một mắt, Sở Viện tức giận trực tiếp ngay trước mặt Tiêu Tử Diễm , oán hận nói: “Phi! Kĩ nữ trà xanh!!”

Tiêu Tử Diễm cười nói: “Sao? Điêu trùng tiểu kỹ* này cũng có thể làm ngươi cáu sao? Đúng, còn chưa biết ngươi tên gì?”

*Điêu trùng tiểu kỹ, tức tài chỉ đủ để vẽ được con giun, tài cán nhỏ mọn.

“Ta không phải tức giận nàng, mà là Lăng Quân Mặc !!” Sở Viện đang bực bội, ngẩng đầu nhìn thấy nụ cười như gió xuân của Tiêu Tử Diễm, phiền não gì đều tan thành mây khói, lập tức ngốc nghếch cười theo, ngọt ngào hỏi: “Ta gọi Sở Viện, Tiêu đại ca có thể gọi ta Viên Viên, lúc vừa ra đời mẹ ta kể con mắt ta tròn trịa, khuôn mặt nhỏ cũng tròn trịa rất đáng yêu, cho nên đặt nhũ danh là Viên Viên.”

Sở Viện mặc dù nhận rõ Tiêu Tử Diễm không phải idol La Tân của nàng, nhưng lại không tự giác sẽ đối xử với hắn như idol của mình, chuyện của bản thân đều nghĩ một mạch nói với hắn, muốn cho hắn hiểu rõ mình hơn một chút.

Tiêu Tử Diễm cong môi khẽ cười, hơi hơi cúi người duỗi ngón tay ra, nhẹ nhàng vuốt trên chóp mũi xinh xắn của Sở Viện một cái, ôn nhu nói: “Bây giờ cũng rất đáng yêu.”

Chờ Tiêu Tử Diễm vào phòng, Sở Viện mới lấy lại tinh thần, trời ạ nàng vừa mới bị đại sư huynh trêu ghẹo sao?!!

Nàng xuyên đến nơi đây tốn tâm trêu chọc người khác, bây giờ đột nhiên bị trêu chọc, nhất thời có chút hưng phấn kích động và chưa kịp thích ứng!!

Sở Viện vội vàng chạy chậm6 đi theo Tiêu Tử Diễm vào phòng, hắn không giống Nhị sư huynh cao ngạo lạnh lùng tránh xa người ngàn dặm, cũng khéo hiểu lòng người hơn Lăng Quân Mặc, khi Sở Viện nói, muốn đi gặp sư phụ bọn hắn một chút, nói nàng muốn bái sư học nghệ, ở lại núi Thanh Loan, Tiêu Tử Diễm không chê cười nàng không biết trời cao đất rộng, cũng không mù quáng cổ vũ, chỉ nói sắc trời đã tối, sư phụ luôn luôn ngủ sớm, không bằng để sáng sớm ngày mai đi, hiệu quả hơn nhiều.

Lại còn nói cho nàng biết, trên núi này ban đêm mặc dù lạnh, nhưng vào ban ngày lại khô nóng, nói sư phụ hắn đến giữa hè thích uống trà nguội, nhưng pha xong thêm đá, luôn cảm thấy vị trà bị giảm, đặt ở trong hầm băng ướp lạnh, trà cũng không còn thuần hương, nếu Sở Viện có thể nghĩ cách giúp sư phụ vẹn toàn đôi bên, khiến sư phụ vừa cao hứng, sẽ thu Sở Viện làm đồ đệ.

Bởi vì sư phụ thu đồ từ trước đến nay đều dựa vào hợp ý, có duyên hợp mắt, có cơ sở võ công hay không, không mấy để ý.

“Tiêu đại ca sáng sớm ngày mai có thể mang ta đi hầm băng một chuyến không? Ta hình như có cách có thể thử xem.” Sở Viện vui vẻ nói, nàng lướt TikTok, giống như tìm thấy cách làm trà đá, không nghĩ tới ở đây có thể dùng đến.

“Được, sáng sớm ngày mai ta dẫn ngươi đi.” Tiêu Tử Diễm trả lời rất dứt khoát.

Khi hai người dùng bữa, Sở Viện cuối cùng thấy được sinh hoạt của nhà giàu nhất kinh đô xa hoa lãng phí như thế nào, dụng cụ ăn uống không phải đồ thủy tinh chính là đồ bằng vàng bằng bạc, cơm nước không cần quá phong phú, nhưng tất cả rau quả sơn trân tươi mới nhất không nói, mà thịt cũng vừa săn, bao gồm đầu bếp của hắn cũng là từ kinh đô mang tới, hắn nói là đầu bếp hạng ba dưới chân núi nấu đồ ăn, thực sự không vào được miệng.

Nhờ phúc Tiêu Tử Diễm, Sở Viện cũng được nếm thử món ngon thực sự, trong đó có một món ăn cực kỳ ngon, thịt nhai dai dai co dãn, Sở Viện vừa ăn vừa hỏi: “Tiêu đại ca, món ăn này là cái gì, ăn thật ngon?”

Tiêu Tử Diễm dừng đũa, giống như cười lại không phải cười nhìn Sở Viện nói: “Thịt tiên* hươu kho tàu.” (* dươиɠ ѵậŧ của hươu)

Khuôn mặt Sở Viện lập tức nóng bừng như lửa đốt, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, không phải vì tên món ăn này, mà là ánh mắt cùng cách nói chuyện của Tiêu Tử Diễm, đều có cảm giác mập mờ.

Kỳ thực, thành thật mà nói, trước khi Sở Viện xuyên qua, chưa từng yêu đương, trêu chọc Lăng Quân Mặc và Nhị sư huynh của hắn cũng là nhắm mắt làm, nhưng bị Tiêu Tử Diễm như có như không thỉnh thoảng trêu chọc thế này, làm nàng có chút thẹn thùng.

Trọng yếu nhất gương mặt này của hắn, còn giống idol nàng như đúc, phải biết trước khi xuyên qua, mỗi đêm nàng đều tưởng tượng ra bộ dáng của hắn tự an ủi, trong mộng càng thường xuyên hoan ái cùng hắn, cho nên chỉ cần hắn trêu ghẹo nàng, nàng liền nhớ tới những hình ảnh kia, có thể không xấu hổ sao.

“Đùa ngươi, chỉ là thịt nai.” Tiêu Tử Diễm gặp Sở Viện đỏ mặt thành như vậy, nên nói thật, nhưng tiếp tục chầm chậm nói: “Tuy nhiên thịt này, dù là nam hay nữ cũng nên ăn ít mới tốt, dù sao......”

Lúc này Sở Viện lại ra vẻ ngây thơ hỏi: “Tiêu đại ca, thịt nai ăn nhiều sẽ như thế nào?”

Không thể lúc nào cũng bị hắn trêu chọc, nàng cũng phải nông nô xoay người làm chủ nhân, trêu chọc lại hắn.

Tiêu Tử Diễm đã hai mươi sáu, lớn hơn Sở Viện chín tuổi, mặc dù không đến mức xem nàng như trẻ con, nhưng cũng coi là tiểu muội muội kinh nghiệm sống chưa nhiều, thấy nàng hỏi như hỏi những câu hỏi bình thường, liền muốn tiếp tục trêu chọc nàng.

Thế là hạ giọng nói: “Ăn nhiều, ban đêm lại biến thành nai tinh, ăn thịt ngươi.”

Tiêu Tử Diễm một lời hai nghĩa, hắn vốn cho rằng ý tứ ở trong đó, Sở Viện chưa chắc có thể nghe ra, nào đoán được khuôn mặt nhỏ của Sở Viện xích lại gần, cười duyên nói: “Tốt, vậy buổi tối ta chờ Tiêu đại ca.”

Thừa dịp Tiêu Tử Diễm chưa kịp phản ứng, Sở Viện tiếp tục nói: “Tiêu đại ca, ta ăn no rồi, muốn đi tắm rửa, phòng tắm ở nơi nào?”

Lúc nói Sở Viện những lời này, trên mặt còn hơi ửng đỏ, bộ dáng thiếu nữ thẹn thùng hiển thị rõ ràng không thể nghi ngờ.

“Được, ta trước sai người nấu nước nóng cho ngươi.” Tiêu Tử Diễm lúc này giọng nói có chút khàn khàn.

Chính hắn cũng không dám tin tưởng, hắn lại bị tiểu nha đầu hắn nghĩ đơn thuần khôn khéo trêu chọc khiến hạ thân xao động không thôi.

“ Được, ta chờ.” Sở Viện cố ý đem âm cuối kéo dài, như có như không nói một chữ "ngươi", nghe giống như ta chờ ngươi, ở trong lòng Sở Viện thầm nghĩ: Ai không biết nói một lời hai nghĩa.

Buổi tối sau khi đánh răng rửa mặt xong, Tiêu Tử Diễm sai người dọn dẹp sương phòng xong cho Sở Viện ở, hậu viện cách chỗ hắn ngủ không xa.

“Viên Viên, ngươi nhìn, gian phòng trước mặt chính là chỗ ta ngủ, ban đêm nếu ngươi có chuyện, đi thẳng đến đến cửa sổ trước mặt kia gọi ta một tiếng là được.” Tiêu Tử Diễm dẫn Sở Viện, đi đến cạnh cửa sổ chỉ vào gian phòng trước mặt, ấm giọng nói.