Giang Nam Nguyệt xuyên sách, trở thành vật hy sinh ốm yếu trong tiểu thuyết cổ đại vạn người mê của khứa tác giả nào đó.
Người khác chỉ si tình một người, còn nàng lại si tình đến bốn người.
Đừng hỏi tại sao, hỏi thì chính là: Lả lơi ong bướm.
Thế tử, quốc sư, trạng nguyên lang, tiểu tướng quân, tất cả đều là đối tượng nàng si tình theo đuổi.
Nàng quấn lấy thế tử: "Ta còn sống chàng cũng còn sống, thiên hạ nào có chuyện trùng hợp đến vậy, rõ ràng là chàng thầm yêu ta!"
Thế tử: ?
Nàng lật mái ngói trong phủ quốc sư: "Đại nhân, người ta lỡ ăn mất cá ngài nuôi rồi, đại nhân sẽ không trách ta chứ?"
Quốc sư: "..."
Nàng đón tiểu tướng quân trở về thành, lã chã rơi lệ nhìn nữ chính xinh đẹp tuyệt trần bên cạnh hắn:
"Sinh ra đi, ở cữ ta hầu hạ, họ đứa nhỏ theo ta."
Tướng quân: ?
Nàng tìm đến trạng nguyên lang: "Thái độ của ca ca như vậy, nhưng thật ra là muội muội ta không phải, bảo ca ca trả lời một câu, sao lại để muội chờ đến chết thế này?"
Trạng nguyên: "…"
Đương nhiên, những người này đều là bề tôi dưới váy của nữ chính vạn người mê.
Nàng đóng vai kẻ si tình, yêu cuồng yêu dại, thậm chí đập đầu nát tường vì họ, ngoài mặt như yêu chết đi sống lại, nhưng thực chất chửi rủa họ thậm tệ trong lòng.
Chỉ chờ hoàn thành cốt truyện, tích đủ giá trị chán ghét của họ, nàng sẽ có thể trở về, tận hưởng cuộc sống.
Nhưng ai có thể giải thích cho nàng, vì sao nữ chính vạn người mê dịu dàng ngọt ngào của nàng lại toàn cơ bắp cuồn cuộn, say mê nuôi gà nuôi vịt thế kia?!
Còn vì sao nhân vật bạo quân có giá trị võ lực cao nhất trong truyện nhưng điên loạn chỉ muốn kéo cả thế giới xuống địa ngục, lại có thể đọc được suy nghĩ của nàng?
Rõ ràng nàng đang cố gắng tích điểm chán ghét, vậy mà chẳng hiểu sao lại thành công chúa, còn trở thành khách quý trong phủ quốc sư, phủ trạng nguyên, phủ tướng quân vậy???