Bên kia Đổng thị trở lại hậu viện, vừa vặn chạm mặt Trĩ Nương , nhìn Trĩ Nương lộ ra ý vị thâm trường cười cười, Trĩ Nương cũng không né tránh, vài lần giao thủ Đổng thị cũng đã nhìn thấu nàng, hai người thành nước với lửa, không phải ngươi chết thì là ta mất mạng, nàng không thèm để ý, xé rách mặt là chuyện sớm hay muộn, Đổng thị sẽ không vì nàng nghe lời mà buông tha nàng.
“Trĩ Nương thực giỏi, cư nhiên còn có vài phần thủ đoạn, ngày xưa mẫu thân nhìn lầm ngươi rồi.”
Ánh mắt Đổng thị âm độc, Trĩ Nương không tránh thậm chí trên mặt còn mang theo thẹn thùng khi nghe khích lệ, “Tạ ơn mẫu thân khích lệ, Trĩ Nương có thể có ngày hôm nay, đều là nhờ mẫu thân ngày thường dạy dỗ tốt, không có mẫu thân đốc thúc, Trĩ Nương chắc chỉ biết hối tiếc tự oán, một chút việc nhỏ liền đòi chết đòi sống, thực xin lỗi mẫu thân cùng phụ thân dạy bảo, cũng thực xin lỗi chính mình đã tới thế gian này một chuyến.”
“Trĩ Nương hiểu chuyện, mẫu thân vui mừng không thôi, rốt cuộc là đã nuôi không ngươi một hồi, chỉ mong ngươi vẫn có thể mãi thông minh, mẫu thân liền an tâm rồi.”
“Đa tạ mẫu thân dạy bảo.”
Triệu Thủ Hòa đang từ nha môn đi tới, vừa rồi phụ thân đầu tiên là quan tâm học vấn hắn, sau đó lại dặn dò hắn, hắn là trưởng tử, về sau Triệu gia đều là gánh nặng ở trên người hắn, không chỉ bảo vệ cho cơ nghiệp, còn phải chiếu cố mấy muội muội. Hắn minh bạch ý phụ thân, trong lòng hắn Yến Nương cùng Trĩ Nương giống nhau, đều là thân muội muội, sẽ không có việc nặng bên này nhẹ bên kia.
“Mẫu thân cùng Tam muội muội đang nói gì mà cao hứng vậy.”
“Đại ca, là mẫu thân chỉ giáo Trĩ Nương đạo lý nhân sinh trên đời, sống không thẹn với thiên địa, nếu không thành quỷ cũng bị đày xuống mười tám tầng địa ngục, chịu tội dầu chiên lửa đốt.”
Triệu Thủ Hòa sửng sốt, “Mẫu thân sao vô duyên vô cớ nói cái này, Tam muội muội còn nhỏ, đừng dọa nàng.”
“Đại ca, Trĩ Nương không sợ, mẫu thân nói đúng, làm chuyện ác, sớm hay muộn cũng sẽ bị báo ứng, thiên lôi đánh xuống, sau khi chết xuống cắt lưỡi chặt đầu đều không quá, Trĩ Nương không thẹn với lương tâm, cái gì cũng không sợ, mẫu thân con nói có phải không?”
Đổng thị hận nàng phát ói máu, lại còn giả bộ cười, “Trĩ Nương nói quá rồi, sau khi chết chỉ có người chết mới biết được chuyện gì, mà đã chết thì bất quá là một đống tro tàn, sao còn hưởng nhân gian phú quý, người sống thì thể diện phong cảnh so với người chết thì mạnh hơn vạn lần.”
“Mẫu thân nói có lý, nhưng người sống luôn có một ngày sẽ chết, tại thời điểm này khẳng định họ chưa bao giờ nghĩ tới mình sẽ chết thế nào, hoặc là lột da rút gân, hoặc là đầu mình hai nơi, làm chuyện ác càng nhiều, chết càng thảm.”
“Trĩ Nương so với trước kia giống như thay đổi thành một người khác, nói những lời làm mẫu thân cảm thấy khϊếp hoảng.”
Trĩ Nương như chịu kinh hách cúi đầu, “Mẫu thân, nữ nhi chết qua một lần, mơ hồ như thấy kia quỷ sai tạc dầu vào người nọ, nữ nhi đánh bạo dò hỏi, quỷ sai nói những người đó đều là lúc sinh thời làm nhiều chuyện ác, mới có thể chịu trừng phạt, nữ nhi sợ hãi, may mắn mẫu thân làm người thiện tâm, nói vậy sau khi chết không cần chịu khổ hình.”
Đổng thị run lên run xuống, phục hồi trấn định. Các nàng nói chuyện có chút quái, Triệu Thủ Hòa cau mày, trừ bỏ đề tài hơi dọa người, thì lại nói không nên lời nó quái thế nào, Đổng thị đã khôi phục bộ dáng từ mẫu : “Thủ ca nhi, ngươi vội cả một ngày, còn không nhanh nghỉ ngơi một chút.”
Triệu Thủ Hòa gật đầu, “Nương, thật ra con không mệt, Đoạn biểu đệ biết trong nhà có tang sự, cũng tới thư viện xin nghỉ, người an bài hắn ở phía trước thư phòng, ngày mai cùng về nhà ngoại phúng viếng.”
“Hồng ca nhi có tâm.”
Hai mẹ con họ vừa nói, hướng đi về đông sườn phòng. Trĩ Nương nhìn bọn họ mẫu từ tử hiếu, thần sắc phức tạp. Vừa chuyển đầu, liền thấy Đoạn gia biểu ca đang đứng ở phía trước huyện nha cùng hậu viện si mê mà nhìn nàng, nàng càng phiền chán, không muốn ngó hắn. Ai ngờ Đoạn Hồng Tiệm bước nhanh tới, ngữ khí dồn dập, “Trĩ biểu muội, những ngày gần đây tốt chứ?”
Trĩ Nương bất đắc dĩ mà hành lễ, “ Nhờ phúc của ngươi, không chết được.” Đoạn Hồng Tiệm làm như không thể tin lời đó trong miệng nàng nói ra, vẻ mặt như chịu đả kích.
“Đoạn biểu ca có việc gì không? Không có việc gì Trĩ Nương cáo từ.” Miệng hắn trương vài cái, tham lam mà nhìn nàng, không gặp vài ngày, biểu muội sao như thay đổi, có phải hiểu lầm gì hắn không?
“Hồng biểu ca, ngươi đã đến rồi.”
Tiếng Triệu Yến Nương truyền đến, Trĩ Nương trào phúng mà nhìn Đoạn Hồng Tiệm, xem hắn xấu hổ.
“Tam muội muội cũng ở đây, không phải tỷ tỷ lắm miệng, Tam muội muội rất nhanh sẽ xuất giá gả cho người, sao có thể cùng ngoại nam gặp mặt.”
Xuất giá?
Lòng Đoạn Hồng Tiệm lộp bộp, “Yến biểu muội, Trĩ biểu muội hứa gả khi nào?”
Triệu Yến Nương không trả lời, dùng ánh mắt thương hại lại khinh thường liếc Trĩ Nương, Trĩ Nương bị ngó lòng tức giận, “Nhị tỷ tỷ, Trĩ Nương sắp xuất giá? Không biết là khi nào, phụ thân mẫu thân cũng chưa nhắc tới nửa câu, Nhị tỷ tỷ từ đâu biết được?”
“ Khoảng hai ngày, hôn nhân là việc cha mẹ chi mệnh, ngươi không cần biết quá nhiều, chờ gả qua đi tự nhiên sẽ biết.”
Trĩ Nương như dại ra, đột nhiên che mặt khóc lên, chạy tới thư phòng Triệu huyện lệnh, Triệu huyện lệnh tâm phiền ý loạn, thấy tam nữ nhi khóc như người nước mắt, không khỏi kinh hãi.
“Trĩ Nương làm sao vậy?”
Trĩ Nương thút tha thút thít nức nở, thương tâm lại đáng thương, bàn tay thả khuôn mặt nhỏ, nước mắt loang lổ, nức nở nói, “Cha, vừa rồi Nhị tỷ tỷ nói hai ngày nữa con phải gả chồng, Trĩ Nương nhất thời không tiếp thu được… Vốn muốn ở trong nhà cùng phụ thân mẫu thân, bỗng nhiên nghe thấy tin tức này, lòng không khỏi khổ sở, Trĩ Nương không gả chồng, nữ nhi luyến tiếc phụ thân.”
Đây là chuyện khi nào, Triệu huyện lệnh không biết, nên sắc mặt thập phần khó coi. Lúc này, Triệu Yến Nương cùng Đoạn Hồng Tiệm cũng chạy tới, thấy có người ngoài, ấn xuống lửa giận, “Đoạn hiền chất, cha con chúng ta có việc riêng tư muốn nói, thỉnh hiền chất tránh chút.” Đoạn Hồng Tiệm không có lý do ở lại, chỉ phải cáo từ. Hắn vừa đi, Triệu huyện lệnh tức giận tùy tay lấy trên bàn một quyển hậu thư vừa vứt vừa mắng Triệu Yến Nương:
“Nghiệp chướng, ta xem ngươi càng không đàng hoàng? Muội muội ngươi phải gả cho người, ta làm phụ thân như thế nào không biết?”
Cuốn sách vừa nện ở mặt Triệu Yến Nương máu mũi chảy xuống.
tay Triệu huyện lệnh không ngừng phát run, chỉ vào Triệu Yến Nương:
“Nghiệp chướng, ngươi nói cho rõ , ngươi từ nơi đâu biết được muội muội ngươi hai ngày sau phải gả cho người, là gả cho người nào?”
Triệu Yến Nương che mũi, máu không lưu trên mặt đỏ đỏ trắng trắng, rất là khủng bố, “Cha, nữ nhi không có nói sai, Trĩ Nương cùng Khánh Sơn biểu ca thật sự không minh bạch, không gả cho hắn thì còn có thể gả cho ai?”
Mặt Trĩ Nương trắng bệch, cắn môi, nước mắt như hạt châu lăn xuống “Cha, Nhị tỷ tỷ nói gì, Trĩ Nương nghe không hiểu, Trĩ Nương cùng Khánh Sơn biểu ca tổng cộng gặp nhau có mấy lần, khi nào thì không minh bạch, Nhị tỷ tỷ muốn bức Trĩ Nương chết mà.”
Thân mình nàng vốn tinh tế, cực độ phẫn nộ cùng thương tâm hành hạ, càng có vẻ lung lay sắp đổ. Triệu huyện lệnh không thể nhịn được nữa lại tố thêm một quyển sách vào Triệu Yến Nương,
“ Đồ hỗn trướng, ngươi điên rồi, làm hư trong sạch muội muội.”
Triệu Yến Nương bị tố đến ngốc, mất lý trí, “Nữ nhi không nói bậy, nàng cùng nương nàng ta, loại tiểu phụ di nương giống nhau, đồ câu dẫn nam nhân, Khánh Sơn biểu ca bị nàng mê hoặc, mới mất đi tính mạng, nàng không gả cho Khánh Sơn biểu ca, còn có thể gả cho ai, thiên hạ còn có nam nhân nào dám muốn nàng ta.”
Trĩ Nương cường chống thân mình, thương tâm muốn chết, “Nhị tỷ tỷ, Trĩ Nương tuy là di nương sinh ra, cũng là nữ nhi của phụ thân, Khánh Sơn biểu ca chết ở Thất Phong sơn, Trĩ Nương cánh không dài, có thể bay tới đó hại chết hắn, Nhị tỷ tỷ, ngươi hận di nương, cũng hận Trĩ Nương, hận không thể làm chúng ta chết hết, Trĩ Nương không sợ chết, di nương cũng không sợ, chỉ sợ người khác hắt bát nước bẩn lên người sau khi chết còn đeo ô danh.”
Nói xong lời cuối cùng, nàng khóc không thành tiếng, lưng thẳng tắp mà căm tức nhìn Triệu Yến Nương. Triệu huyện lệnh nâng nàng dậy, đau lòng mà nhìn Triệu Yến Nương, “Yến Nương, sao ngươi trăm phương ngàn kế bôi nhọ thân muội muội, bất quá là ngươi muốn che dấu gièm pha chứ gì, kẻ chân chính cùng Khánh Sơn kết giao thân thiết chính là ngươi đi, vi phụ vốn dĩ không muốn tin tưởng, con gái Triệu Thư Tài ta, sao có thể làm ra việc đồi phong bại tục, chuyện tới mức này, không phải do vi phụ không tin, mà Đổng gia còn nắm tư vật của ngươi, lấy nó áp chế, muốn gả ngươi qua.”
Triệu Yến Nương liền quên đau, muỗi hết chảy máu, chẳng qua là nhìn khủng bố, “Cha, nữ nhi cùng Khánh Sơn biểu ca không có tư tình, người không thể tin lầm.” Triệu huyện lệnh rất đau lòng, nữ nhi nào cũng là nữ nhi của ông ta, nhị nữ nhi cùng tam nữ nhi bất hòa, là phụ thân phải làm thế nào mới tốt.
“Cha, nữ nhi bởi vì do di nương sinh, Nhị tỷ tỷ coi Trĩ Nương như cỏ rác, đồ vật đó liên quan đến danh tiết, há mồm liền hủy, nữ nhi tồn tại còn có ý nghĩa gì, không bằng sớm chết sớm siêu sinh, dù sao cũng không phải lần đầu tiên bị buộc đến tuyệt lộ, lần trước là Diêm Vương thương hại, không có thu nữ nhi, lần này nữ nhi thật sự là cùng đường, chỉ có chết mới có thể giải thoát.” Trên mặt nước mắt vẫn cứ lăn không ngừng, thần sắc lại kiên định vô cùng, buồn bã đứng lên, Triệu huyện lệnh tâm lạnh, thất thanh kêu lên, “Trĩ Nương không thể làm việc ngốc, cha đáp ứng ngươi, về sau việc hôn nhân của con, cha tự mình trấn cửa, mẫu thân con không được nhúng tay.”
“Cha, nữ nhi không muốn làm ngài khó xử.”
Trĩ Nương réo rắt thảm thiết, tuy rằng trong mắt hiện lên ánh sáng, lại vẫn thương tâm lắc đầu, “Nếu bởi vì nữ nhi, làm cha cùng mẫu thân sinh khoảng cách, nữ nhi chính là tội nhân, cũng không có mặt mũi tồn trên thế gian.” Triệu huyện lệnh đã mềm lòng, lại đau thêm, tam nữ nhi hiểu chuyện làm người khổ sở, nhị nữ nhi lại không biết trời cao đất dày.
“Trĩ Nương, cha bảo đảm, mẫu thân con là người hiểu lý lẽ, tất nhiên sẽ không so đo, tương lai hôn nhân của con, cha sẽ tự mình chọn lựa.”
Triệu Yến Nương kêu lên, “Cha, thế là không đúng, một thứ nữ thì việc hôn nhân đều do mẹ cả làm chủ.”
Triệu huyện lệnh liếc mắt một cái, “Chuyện của ngươi, ta đang muốn tìm mẫu thân ngươi nói cho rõ, nếu Đổng gia thật muốn ngươi gả qua, vi phụ cũng không có cách nào.”
“Cha cũng không thể quá bất công, nữ nhi không gả đi thủ tiết, Khánh Sơn biểu ca kia đức hạnh thế nào, nữ nhi sao có thể coi trọng hắn, cha tất nhiên là có tiểu nhân hãm hại nữ nhi.”
Triệu Yến Nương chỉ nhìn Trĩ Nương, Triệu huyện lệnh khổ sở nhắm mắt lại, đối với nàng ta thất vọng đến cực điểm.
Bên ngoài vang lên tiếng bước chân, Trĩ Nương cúi đầu, lông mi che lại hận ý.
Tác giả có lời muốn nói: Các bảo bối, ngày mai nhập v, vạn tự đại càng, thỉnh nhiều hơn duy trì nga ~