Chương 5

Song, có một luồng ma khí khủng khϊếp đang tuôn ra từ nó nên họ cũng không thể bất cẩn lại gần.

Đúng lúc này, một cậu bé mặc áo giáp nhẹ chợt xuất hiện bên đầu con rồng xác sống, cậu ngây ngô nói.

“A, không phải ta cố ý làm náo lên đâu… tác phong nhanh nhẹn lên giúp ta đi.”

Mái tóc cậu có màu vàng nhạt pha chút xám, đôi mắt hung dữ và vẻ mặt ngang ngược như thường.

“…Morres điện hạ?”

“Điện hạ, chuyện gì đây thế này?”

Mặc cho chỉ huy vệ đoàn Baltazar đang run run hỏi, giọng nói của cậu bé được gọi là Morres vẫn cực kỳ hồn nhiên.

“Các nhà trừ tà trong đội thảo phạt nói con rồng này không giống như các ma tộc khác, dù có gϊếŧ nó thì cũng không thể hoàn toàn đảo ngược triệu hồi, kiểu gì cũng còn lại cái xác. Nên rõ ràng là phài mang nó đến hoàng đô chỗ phụ hoàng thì mới thanh tẩy được chứ?”

“…”

“Cơ mà, nếu ta hạ nó ngay tận phương đông rồi mới di chuyển thì binh lính và dân làng sẽ bị nhiễm ma khí trên đường mang tới đây, nên…”

Nói ngắn gọn lại là để giảm thiểu thiệt hại thứ cấp có thể xảy ra khi di chuyển xác ma tộc, cậu ta đã lùa cho con quái vật bay thẳng đến đây và quăng nó ngay giữa hoàng cung nơi hoàng đế cư ngụ.



“Điên thật rồi…”

Một thần quan cấp cao buột miệng thốt ra lời phạm thượng, nhưng không một ai phản đối gì cả.

Vào thời điểm này, trong đầu mọi người đều có chung một suy nghĩ lướt qua.

Tên hoàng tử heo vô lại đó đã tiến hóa thành một tên điên!

-Kieeeeeek!

Con rồng dùng chút hơi tàn còn sót lại rống lên, cố vùng thoát khỏi hoàng tử.

Ma khí đen đặc dâng lên càng mạnh mẽ hơn rồi lan ra mọi hướng, khiến các hiệp sĩ đang vây quanh đó phải nao núng lùi bước.

Nhưng Morres, người đứng ngay giữa luồng ma khí khủng khϊếp ấy vẫn vung lên thanh kiếm trên eo với vẻ mặt bình tĩnh.

Tức thì, một luồng aura quỷ dị bắt đầu bốc lên từ thanh kiếm của cậu, Kẹp Hạt Dẻ.

Một dòng năng lượng đang tụ lại thấy rõ trên lưỡi kiếm.

Xét thấy hoàng tử vẫn còn trẻ thì đẳng cấp này quả thực rất ấn tượng, nhưng luồng aura màu đỏ máu đó lại mang đặc tính đầy bất thiện.