A, có vẻ người này quen với Morres ban đầu.
Chà, ta nên làm sao đây? Seong-jin ngại ngùng cười, Masain cũng nhẹ mỉm cười lại với cậu rồi xoay người bắt đầu dẫn đường.
Hẳn là anh hiệp sĩ đã đoán chừng Seong-jin không biết đường đi trong cung thế nào. Trong lòng cảm thấy may mắn vì có người phán đoán nhanh nhạy, Seong-jin bước đi theo sau anh.
Nhưng vừa mới bước chân qua cánh cổng vòm cao, Quỷ Vương đã rên lên.
[Ư… Ngột ngạt quá. Linh hồn ta như sắp bị nghiền nát ra mất!]
‘Sao vậy? Chẳng lẽ những người đó cũng là thánh hiệp sĩ?’
[Không. Hình như họ chỉ là hiệp sĩ bình thường thôi… Không phải vì họ, chỉ là ta cảm thấy quanh đây nhiều thần lực đến bất thường. Ta có cảm giác, ngay khi rời khỏi cơ thể này, ta sẽ bị nghiền cho đến chết… ư……]
Sau đó, Quỷ Vương hoàn toàn im bặt. Dù cậu đã gọi vài lần, nhưng sự hiện diện của linh hồn đã trở nên vô cùng nhạt nhòa, lúc này thậm chí còn khó có thể cảm nhận được hắn đang tồn tại nữa.
Cậu đã quyết tâm coi như mình vừa bước vào phòng boss ngục tối, nhưng chưa từng nghĩ là Quỷ Vương sẽ bị nốc ao nhanh đến như vậy.
Cố giấu đi nỗi lo lắng trong lòng, Seong-jin từ từ bước vào đại sảnh Chính điện theo sự hướng dẫn của các hiệp sĩ.
Thư phòng của Thánh hoàng nằm ở cuối tầng hai Chính điện.
Trong đại sảnh rộng lớn tương đối yên tĩnh, thỉnh thoảng lại có nhóm những người mặc trang phục sang trọng, trông có vẻ là các thần quan cấp cao đi qua.
Mỗi lần như thế, Seong-jin lại lo sốt vó, nhưng may mắn là họ chỉ bước sang một bên và lịch sự chào mà không có phản ứng gì nhiều.
‘Hình như các thần quan không nhận ra linh hồn đã thay đổi thì phải? Chúng ta lo lắng không đâu rồi sao?’
Seong-jin nhẹ nhõm hơn đôi chút và lên tiếng gọi, nhưng Quỷ Vương vẫn không hồi đáp gì.
Hắn không chịu nổi năng lượng của các thần quan mà tan biến rồi sao?
Sự hủy diệt hoàn toàn của Quỷ Vương là thứ cậu mong muốn từ đầu. Hắn là thủ phạm chính khiến thế giới của Seong-jin bị hủy hoại, và là kẻ thù đã dùng ngọn lửa của Gehenna hại chết cậu.