Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Các Hoàng Chi Tử Của Thánh Hoàng

Chương 12

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lực lượng siêu anh hùng và Quỷ Vương chiến đấu không biết mệt mỏi suốt ba ngày ba đêm, cho đến khi màn đêm ngày thứ ba giáng xuống, Quỷ Vương chỉ còn phần từ cổ trở lên là vẫn giữ được hình dạng, và biệt đội siêu anh hùng chỉ còn một người sống sót.

Đó chính là Seong-jin, người đàn ông bất khuất, không bao giờ bỏ cuộc cho đến phút cuối cùng.

Cậu gian nan buộc nắm đấm của mình di chuyển, nhắm về phía cái đầu của Quỷ Vương. Quỷ Vương chán ghét nói.

“Cái tên cứng đầu này. Ta đã nghĩ ngươi là kẻ tầm thường nhất, thật không tưởng được ta lại chết trong tay ngươi…”

Ờ, thế thì sao?

Seong-jin khịt mũi và trút xuống một nắm đấm.

Bốp!

Một vết nứt xuất hiện trên chiếc sừng đỏ sẫm duy nhất còn sót lại của Quỷ Vương,

“…Hơ?”

Bốp!

Nắm đấm tiếp theo khiến sống mũi của Quỷ Vương gãy vụn, nhưng vẫn chưa đủ lực để nghiền nát cái đầu hắn trong một đòn.

Seong-jin hít một hơi thật sâu và lại siết chặt nắm đấm run rẩy của mình.

“Ê! Gượm! Gượm đã!”



Quỷ Vương hoảng loạn thốt lên với cái mũi đang rỉ máu, nhưng Seong-jin chỉ ngậm miệng và lại lần nữa đánh xuống.

Bốp!

“Hức! Này, thế này thì có hơi…”

Bốp!

“…Gượm đã nào, tên nhóc ranh!”

Nắm đấm không trút xuống nữa.

Dĩ nhiên, không phải bởi vì nghe theo lời Quỷ Vương, mà chỉ là một chút nghỉ ngơi để hồi lại nắm đấm đã không còn chút sức lực.

Kinh ngạc thay, trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, cái mũi bị giã bằng của Quỷ Vương đã bắt đầu mọc lại. Mặc dù tốc độ chậm hẳn đi so với lúc trước nhưng Quỷ Vương của thế giới khác vốn là sinh vật có khả năng tái tạo cơ thể dù cho chỉ còn lại một cái đầu.

Cả Quỷ Vương và Seong-jin đều cảm nhận được một cái điềm rằng đòn cuối cùng có lẽ sẽ còn mất nhiều thời gian hơn họ tưởng.

“Dừng lại đi, nắm đấm của ngươi yếu như sên ấy. Không có chút sức lực nào luôn! Nhân loại, dù sao ngươi cũng không thể gϊếŧ được ta như thế này. Hay chúng ta tạm thời đình chiến đi, chỉnh trang lại chút, rồi đánh tiếp, thế nào?”

Vớ vẩn.

Nếu cả hai đều hồi phục hoàn toàn thì chẳng cần nhìn cũng biết bên nào sẽ gặp bất lợi.
« Chương TrướcChương Tiếp »