Chương 26.2

“Giang…… Giang tổng, không nghĩ tới anh cũng tới, em…… Thật sự cảm ơn lần trước anh đã ra tay tương trợ, nếu không phải anh……”

Nói đến đây, đôi mắt của người phụ nữ nhanh chóng liền đỏ một vòng, bởi vì cô ta vốn là lớn lên thanh thuần khả ái, giờ mắt hơi đỏ lên, càng có vẻ nhu nhược đáng thương.

Thần sắc như vậy, có thể nói chỉ cần là đàn ông nhìn thấy chỉ sợ đều sẽ đau lòng không thôi.

Sau đó cô ta liền ra vẻ kiên cường mà hít một hơi thật sâu, hơi mỉm nói “Nếu không phải anh, em hiện tại chỉ sợ cũng không biết sẽ thế nào? Thật sự rất cảm ơn Giang tổng.”

Nói xong cô ta liền hướng về phía Giang Úc cúi đầu cảm ơn một cái thật sâu, lại bởi vì tư thế này mà vô tình liền nhàn nhạt lộ ra một khe rãnh ngực trước mắt Giang Úc.

Mà ngay trước thời điểm đối phương khom lưng, Giang Úc liền đã tránh đi tầm mắt, cho nên trên cơ bản xem như cái gì cũng chưa nhìn thấy.

Bên này cô ta đứng dậy mới phát hiện Giang Úc căn bản là không nhìn đến cô ta bên này, ở trong lòng thầm mắng giả đứng đắn, tiếp tục vẻ mặt cảm kích mà đứng tại chỗ.

Được nha!

Ninh Tiêu đang đẩy Giang Úc đưa mắt nhìn người phụ nữ đang diễn kịch này, lập tức khóe môi liền cong lên.

Từ trước đến giờ đều là cô diễn kịch lừa người khác, thật không ngờ giờ cũng có người dám diễn trước mặt cô, lớn lên không đẹp bằng cô không nói, kỹ thuật diễn vụng về như vậy, cô còn có thể nhìn ra, đừng nói Giang Úc, thực sự sẽ có người tin tưởng sao……

Đôi mắt của cô không cẩn thận liếc nhìn sang bên cạnh liền thấy đôi mắt sáng lên một chút của Giang Duệ.

Trời, thật sự có người tin tưởng!

Làm nam chủ liền tin dễ dàng như vậy, nhưng hình ảnh này hơi quen thuộc, làm Ninh Tiêu không khỏi liền nhớ tới cốt truyện ban đầu có một nhân vật như thế.

Bất quá điều đó đều không phải trọng điểm……

Nói ra, hình như chưa bao giờ gặp cô gái này ở đâu?

Ninh Tiêu trên mặt treo đầy ý cười, ngón tay nhẹ nhàng ở sau lưng của Giang Úc véo nhẹ một cái.

Đau đớn khiến cho Giang Úc lập tức quay đầu nhìn lại đây, Ninh Tiêu hướng anh mỉm cười, “Vị này chính là……”

“A, Giang tổng khả năng còn không biết tên của em, em…… Em tên là Thẩm Anh Anh.”

Ha, thì ra là vị này a!

Chẳng phải đây là nữ phụ sao!

Lại còn là nữ phụ đẳng cấp!

Nếu nói nữ chủ ở trên người Ninh Tiêu ăn mệt, Giang Duệ không cần suy nghĩ gì tất cả đều đứng về phía cô ấy, nhưng nếu bị ăn mệt trong tay cô ta, Giang Duệ cơ hồ không có một lần đứng về phía cô ấy. Cuối cùng nếu không phải bộ mặt hư tình giả ý của cô ta bị vạch trần, còn không biết nam chủ cuối cùng sẽ về tay ai đâu!

Đúng vậy, vị này Thẩm Anh Anh tiểu thư là người nổi tiếng trong giới giải trí, nghe nói mức độ nổi tiếng rất là cao, là tiểu hoa đán thanh thuần, căn cứ vào những tin nóng của giới giải trí,, vị tiểu hoa này sinh hoạt cá nhân thập phần sạch sẽ, hơn nữa còn đặc biệt chính trực, cũng bởi cô ta chính trực mà không thiếu tài nguyên, còn có người nói cô ta cho tới nay vẫn còn là xử nữ, trong giới giải trí thanh lưu, trong sạch, kỹ thuật diễn không những tốt mà còn là người tốt…

Ha, kỹ thuật diễn tốt là sự thật, bằng không cũng sẽ không ở trong cốt truyện đem nam chủ lừa xoay vòng quanh, làm người tốt sao, cái này mỗi người một ý.

Nhưng mà, cô ta làm như thế nào mà lừa nam chủ xoay vòng vòng, Nghĩ lại có chút vui vẻ.

Còn không phải là, cô ta biết rõ nam chủ là em trai của Giang Úc, Giang nhị thiếu gia, lại trước sau làm bộ không biết, còn từng bước một tiếp cận anh ta, ở bên cạnh nam chủ tự lập cho bản thân cái danh không màng danh lợi, không yêu tiền tài, cuối cùng còn cầm lòng không được mà cùng anh ta tỏ tình, nói người mình thích là anh ta, không để bụng anh ta có tiền hay không có tiền gì đó, nghe nói nam chủ sau đó bắt đầu do dự nên chọn ở cùng cô ta hay nữ chủ.

Rốt cuộc nữ chủ Tống Ân Tâm cũng là một người nghèo khó nếu nói không yêu tiền gì đó, ngạc nhiên tuy rằng có, nhưng cũng không có vì như vậy sốc, mỗi người đều có đồ vật mình không thích, không phải sao? Nhưng Thẩm Anh Anh không giống, cô ta có danh tiếng, lại có tiền, còn có nhiều fans như vậy, người như vậy nói không yêu tiền, không thích những kẻ có tiền, chỉ thích anh ta làm một chàng trai nghèo, chuyện này thực sự rất ngạc nhiên, không chỉ là ngạc nhiên, mà còn là thật sự rất ngạc nhiên trong lòng nữa nha!

Nam chủ không phải không bắt đầu do dự.

Có thể nói nếu không phải sau này nguyên chủ Ninh Tiêu không quen nhìn loại phụ nữ này, trực tiếp đem cô ta gốc gác lột sạch ra bộ mặt thật, sau này truyền ra bản ghi âm đối phương sớm đã biết thân phận Giang Duệ từ 800 năm trước, tiếp cận anh ta chính là vì gả vào hào môn thì sợ là Thẩm Anh Anh này thật sự sẽ dễ như trở bàn tay mà dẫm hạ nữ chủ, thành công làm phu nhân hào môn.

Nghĩ đến đây, Ninh Tiêu nhìn phía sau lưng Giang Úc ngón tay theo bản năng mà liền lại dùng sức, “A, thì ra là Thẩm tiểu thư.”

Cốt truyện giống như có nguyên nhân sâu xa gì đó nên đối với Giang Úc có điểm bất công, hơn nữa xem tình hình trước mắt này, bộ dáng của cô ta tám chín phần là hiện tại còn chưa biết thân phận thật sự của Giang Duệ, nên lúc này một chút ánh mắt cũng chưa thèm nhìn cho anh ta.

Chậc.

“Tê……”

Giang Úc hít hà một hơi, “Ninh……”

Anh nói còn chưa nói xong, Ninh Tiêu liền lập tức buông lỏng tay ra, vỗ nhẹ nhẹ bả vai Giang Úc, “Ông xã, nếu Thẩm tiểu thư cùng anh có quen biết từ trước, không bằng các anh trước tiên liền qua bên này tâm sự đi, em đi sang bên kia cùng Lý phu nhân chào hỏi một cái.”

Ninh Tiêu nói xong liền muốn đi.

Nhưng cô sao lại muốn đi chứ? Cô muốn nhìn Giang Duệ làm quen đóa hoa ăn thịt người này nha, đúng là muốn tạo điều kiện cho cô xem kịch mà! Cô hiện tại rất chờ mong Giang Duệ cùng vị trà xanh tươi mát này cùng nhau làm quen, rốt cuộc nữ chủ Tống Ân Tâm chỉ được coi là em gái của anh ta, không cần cũng được.

“Đừng đi.”

Vừa thấy Ninh Tiêu như vậy, Giang Úc cũng không để ý đến đau đớn, duỗi tay liền lập tức kéo tay Ninh Tiêu lại.

“Ông xã?”

Cơ hồ đồng thời, Thẩm Anh Anh kinh ngạc đến suýt chút nữa không kìm được giọng nói muốn kêu lên.

Một người bị liệt thôi, thế nhưng đã kết hôn, còn có cô gái này, ngay tại tại thời điểm cô ta vừa nhìn thấy, trong lòng liền dâng lên một cảm giác nguy cơ rất lớn, cô ta có thể khẳng định, cô gái này nếu là đi tham gia vào giới giải trí, bản thân mình tuyệt đối không phải là đối thủ của cô, cô ta không phải là đèn cạn dầu, Thẩm Anh Anh là người phụ nữ có trực giác cao liền nhanh chóng nâng cao cảnh giác lên.

Muốn từ trong tay cô gái này đoạt đàn ông, khó khăn thật sự quá lớn.

Kế hoạch của cô ta hoàn toàn bị quấy rầy, vốn dĩ cô ta cho rằng Giang Úc một cái người tàn tật, khả năng đã chịu kỳ thị tương đối nhiều, cô ta chỉ cần hơi thể hiện chút mị lực, cho anh chút ấm áp, đối phương liền sẽ quỳ gối ở dưới váy của cô ta, hiện tại…… Không được! Kế hoạch cô ta thiết kế hoàn hảo như vậy, cô ta nhất định phải đem Giang Úc đoạt lấy, huống chi có được một tuyệt thế mỹ nhân như cô ta bên cạnh, đàn ông nào cũng sẽ có cảm giác thành tựu không ai có thế so sánh.

“Vị tiểu thư này, tôi cùng với cô cũng không quen biết, cũng chưa từng có giúp đỡ cô cái gì cả.”

Lôi kéo tay Ninh Tiêu, Giang Úc biểu tình nghiêm túc cứ như vậy đã mở miệng.

“Sao có thể? Lần trước ở khách sạn Quân Hoa, rõ ràng……”

Thẩm Anh Anh cố ý không nói xong, mặt liền đỏ.

Chậc chậc.

Cô thích chính là cái loại đẳng cấp trà xanh này.

Ninh Tiêu trong lòng rất có hứng thú mà nghĩ như vậy.

Đến nỗi Giang Úc có thể hay không cùng cô ta vì cái gì quen biết, Ninh Tiêu căn bản là không suy xét cái này. Rốt cuộc đối với cô, cho dù cô ta có sử dụng tất cả các thủ đoạn trên trời, các loại trong ngoài không đồng nhất khiến cho Giang Duệ có thể không nhìn thấu cô ta. Nhưng đối với loại con gái trà xanh, bạch liên thì khác, Giang Úc chính là cao nhân giám định kỹ nữ, cô dám khẳng định, cô gái này anh nhìn qua một chút là có thể đem cô ta lột sạch tận xương nhìn rõ ràng.

Đúng, chính là như vậy.

“Lần trước ở khách sạn Quân Hoa, Thẩm tiểu thư không cần nói không rõ ràng như vậy, nếu không sẽ làm vợ tôi hiểu lầm.” Giang Úc nói không lưu tình chút nào.

"Tôi……”

Thẩm Anh Anh mặt một chút liền trắng bệch đi, trong lòng đã sớm tổng hợp đủ những lời thô tục mà mắng chửi.

“Hai người vẫn là đem sự tình nói rõ ràng thì hơn, em đi qua chỗ Lý phu nhân bên kia trước”. Ninh Tiêu ra vẻ không vui, liền gỡ bàn tay của Giang Úc ra một chút, quay người đi xa.

Thấy cô rời đi, Giang Duệ đem lực chú ý từ trên người Thẩm Anh Anh dời đi, cũng đi ra chỗ khác.

Trong lòng lại trước sau nghĩ, cái người tên Thẩm Anh Anh nhưng thật ra không tồi, nhìn thập phần chân thành ôn nhu, rất phù hợp với anh trai, có lẽ anh ta có thể tạo thêm chút cơ hội cho hai người họ.

Giang Úc:……

Chúng ta có thù oán gì à?

Mà bên này Thẩm Anh Anh vừa thấy Ninh Tiêu rời đi, trong mắt liền vui vẻ, giây tiếp theo giọng nói lạnh như băng của Giang Úc vang lên.

“Lần trước ở khách sạn Quân Hoa là bạn tốt Thời Phưởng của tôi cứu cô, đương nhiên, gã háo sắc Hoàng tổng kia ngay từ đầu chắc đã bị cô câu dẫn qua, sau đó chờ tôi xuất hiện, cô mới bắt đầu giãy giụa nhưng thôi sự tình tôi cũng không nhắc lại. Lúc này cô lại tìm cơ hội, tham gia tiệc mừng thọ của Lý gia, còn không phải nghe nói tôi sẽ đến, nói vậy cô lấy được cơ hội đến đây cũng không dễ dàng đi, trên đời không có bức tường nào không lọt gió cả, chỉ cần tôi yêu cầu đi điều tra, rất nhanh sẽ thấy được kết quả. Cho nên……”

Nói tới đây, giọng nói của Giang Úc càng lạnh hơn.

“Về sau bà xã nhà tôi xuất hiện, mong cô tốt nhất tránh xa chúng tôi ra 10 mét, một khi tới gần khoảng cách 10 mét, cô đến như thế nào thì tôi sẽ cho cô biến mất như thế đấy, nghe rõ chưa?”

Khụ, đối lập với cốt truyện là ước chừng cùng Thẩm Anh Anh dây dưa một trăm chương, thậm chí rất nhiều lần Giang Duệ đều thiếu chút nữa cùng cô ta lăn giường khiến trong sạch của Giang Duệ khó giữ được, Giang Úc lại giải quyết nhanh chóng như sét đánh không kịp bưng tai!

Lần này ——

Thẩm Anh Anh: Mmp

(Mmp: đây là một từ mắng chửi của vùng Tứ Xuyên, dịch thô ra tiếng Việt là ĐMM.)