Chương 23

Khương Đường với địa vị và năng lực như vậy, đã công khai thách thức Văn Ngọc trước ống kính, nói một cách dễ hiểu thì gọi là ăn vạ, nói tệ hơn là không biết sống chết.

Nhưng nhiều người cũng phát hiện ra điểm mù.

Văn Ngọc, người bị ghét, thỉnh thoảng lại đi loanh quanh trước mặt Khương Đường. Kết quả là mọi người trở nên mang, theo logic mà nói, vì Khương Đường đã không cần mặt mũi như vậy, Văn Ngọc cũng không cần thiết đi ghê tởm Khương Đường cũng như chính mình, phải không?

Sự thật hoàn toàn ngược lại.

Túng Mã Khiếu Tây Phong: Cách đây không lâu có tin đồn Văn Ngọc được xác nhận là khách mời của đoàn phim《 Trữ Quân 》. Đúng vậy, đó chính là đoàn phim《 Trữ Quân 》mà Khương Đường đang ở đó.

“Là tôi bị mù hay cậu ấy mất trí rồi?”

"Xin hỏi là Văn Ngọc muốn đi hay là được người khác mời?"

"Văn Ngọc có phải bị M không? Cậu ấy đi đến bất cứ nơi nào có Khương Đường. Bữa tiệc từ thiện lần trước cũng giống như vậy. Một đám tuyến 18 ngu xuẩn tổ chức tiệc. Văn Ngọc nhất quyết chen vào, ngày hôm sau liền có tin đồn tiết lộ cậu ấy và Khương Đường đã tan rã trong không vui.”

"Hahahahahahaha chúng ta hãy đặt cược xem lần này Khương Đường và Văn Ngọc có lại được lên hot search hay không."



Chủ đề về sự xuất hiện của Văn Ngọc trong《 Trữ Quân 》đang cực kỳ hot trên weibo, chỉ trong chớp mắt đã có hàng chục triệu, thậm chí hàng trăm triệu thảo luận. Quản lý của Văn Ngọc nhìn chằm chằm vào bóng lưng Văn Ngọc vui vẻ thu dọn quần áo, đè lại khóe mắt co giật, không nhịn được lại nói: “Ý tôi là, A Văn, điều gì khiến cậu bị tiểu yêu tinh Khương Đường này thu hút? Hoặc là cậu chỉ vậy thích cái này phải không?

"Cái nào?" Văn Ngọc tùy ý hỏi.

Người quản lý giơ tay đếm từng ngón một: “Thiếu đánh, làm ra vẻ, lòng dạ thâm sau, chán ghét đối phương.”

Ba chữ cuối cùng được nói ra rất mạnh mẽ nhưng Văn Ngọc không quan tâm. Hắn nhét chiếc quần áo cuối cùng vào trong vali, quay đầu lại nghiêm túc nói: “Anh không hiểu đâu.”

Người đại diện gần như phát điên.

Hắn không hiểu? Hắn thật không hiểu! Nhưng cậu cũng chưa từng giải thích qua! Ngay cả khi cậu thực sự là tên máu M, cũng không cần lúc nào cũng phải đuổi theo Khương Đường, phải không? Với thân phận và ngoại hình của cậu, tại sao lại không thử tìm người khác?

Người đại diện hít một hơi thật sâu, nói: "Lần này tiến tổ, tôi sẽ đi cùng cậu.”

Văn Ngọc hơi giật mình, "Không phải anh còn muốn mang Vu Hướng Văn đi cùng sao? Không cần đi theo tôi, tôi biết rõ."

Vu Hướng Văn cũng là một nghệ sĩ dưới sự quản lý của hắn, Vu Hướng Văn bước vào ngành muộn hơn Văn Ngọc. Trong khoảng thời gian này, là người đại diện tay cầm tay mang theo hắn, sợ rằng cậu nhóc mới gia nhập ngành này sẽ lạc lối.

Người đại diện nghe vậy càng cảm thấy mệt mỏi hơn: “Lần nào cậu cũng nói với tôi cái này.”

Nhưng lần nào cũng sẽ tạo thêm thú vui cho cư dân mạng.

Văn Ngọc: "Tôi nói thật đấy, hơn nữa vé ngày mai tôi mua cho tôi chứ không mua cho anh. Ồ, hình như cũng không thừa vé máy bay, hay là anh chạy vội đi?"

Người đại diện: “……” Ngày!

*

Đêm đó, Lý Hồng Sinh đặc biệt gọi Khương Đường đến vì chuyện Văn Ngọc tới làm khách mời. Trong tuần qua, lần đầu tiên Khương Đường nhận ra Lý Hồng Sinh có thể liên quan đến từ "hòa hợp và vui vẻ".

Lý Hồng Sinh nhìn thiếu niên ngoan ngoãn ngồi trên ghế sofa, khi hắn tìm thấy Khương Đường thời điểm đã muộn, Khương Đường đã tắm xong và đang định ngồi trên giường xem phim. Sau khi nhận được tin nhắn của Lý Hồng Sinh, Khương Đường vội vã đến phòng đạo diễn, vẫn mặc bộ đồ ngủ màu đen.

Đôi mắt của Lý Hồng Sinh lướt qua con thỏ dễ thương trên trước ngực của bộ đồ ngủ, nghĩ thầm bộ đồ ngủ này còn rất hợp với vị trí của tiểu bạch liên Khương Đường.

Sau khi ho hai lần để hắng giọng, hắn quay lại lấy khoai tây chiên và đồ uống rồi đặt trước mặt Khương Đường. Dưới ánh mắt kinh ngạc của Khương Đường, hắn nghiêm túc nói: "Khương Đường, tôi biết cậu và Văn Ngọc có chút hiểu lầm. Ngày mai, Văn Ngọc sẽ gia nhập đoàn phim. Cậu cũng đừng đối đầu với người ta trước mặt mọi ngườI, cậu có nghĩ như vậy không?"

Khương Đường nghĩ thầm nếu anh không đến với tôi, tôi cũng sẽ tự mình vô hình.

Khương Đường không muốn đối mặt với Văn Ngọc, trong《 Thiên Vương Tiểu Kiều Thê 》có rất nhiều miêu tả về gút mắc giữa Khương Đường và Văn Ngọc, mà pháo hôi Khương Đường có kết cục rất thê thảm. Hơn nữa cậu cũng không có ý định nhúng tay vào tình cảm của Văn Ngọc và Thiệu Thừa Diệu. Cậu chỉ muốn kiếm một ít tiền để có thời gian trải nghiệm sự kỳ diệu của thế giới này.

Lý Hồng Sinh coi sự bàng hoàng của Khương Đường là sự từ chối, đôi mắt hắn lập tức trở nên hung dữ. Nhưng giây tiếp theo, hắn kìm lại, nói: "Như vậy, nếu cậu đồng ý, tôi sẽ tăng gấp đôi lương cho cậu, thế nào?"

Khương Đường: "Được!"

Giọng điệu của cậu vô cùng kiên quyết, đôi mắt sáng ngời, nụ cười trên môi gần như không thể kiềm chế được.

Lý Hồng Sinh: "..." Tại sao hắn lại cho rằng Khương Đường đã chờ đợi lời nói của hắn đã lâu?

Khương Đường dường như nhận ra vẻ mặt của mình quá vui vẻ, nói nhanh: "Đạo diễn, đừng hiểu lầm, tôi chỉ nghĩ những gì anh nói rất có lý. Tôi cũng có một đề nghị, anh có muốn nghe không? "

Lý Hồng Sinh mặt không biểu tình nói: “Nói nghe xem.”

Đôi mắt xinh đẹp của Khương Đường cong lên, cậu anh cười hỏi: "Dù sao thì tôi cũng không có nhiều cảnh diễn, vậy anh nghĩ sao về việc giữ cảnh của tôi cho đến khi Văn Ngọc rời đi?"

Lý Hồng Sinh: “Không tốt lắm, hai người các cậu có cạnh phối hợp diễn.”

Khương Đường rũ vai xuống, giống như một con thú nhỏ chưa giành được thức ăn: "...Ồ, đừng quên tăng gấp đôi lương."

Lý Hồng Sinh: "..."



Ngày hôm sau, đoàn làm phim《 Trữ Quân 》rất phấn khởi. Chỉ có một lý do duy nhất, đó chính là Văn Ngọc tới.

Văn Ngọc có rất nhiều người hâm mộ, cậu đẹp trai, nhân cách tốt và cũng rất yêu quý người hâm mộ của mình. Rất nhiều nhân viên của《 Trữ Quân 》là fan của Văn Ngọc, khi Văn Ngọc đến, bọn họ có thể làm việc với thần tượng của mình, và còn có thể xin chữ ký, chụp ảnh, v.v.

Thứ hai, cuộc va chạm giữa Văn Ngọc và Khương Đường chắc chắn sẽ rất thú vị.