Cảm giác mềm mại như sáp rơi vào giữa lông mày và chóp mũi
Mạc Dịch Thần cau mày, không thể không vươn tay nắm lấy cổ tay Tần Âm rồi siết chặt
Hầu kết người đàn ông lăn xuống, ánh mắt đã mơ hồ
Tiểu yêu nữ, lại đang dụ dỗ anh!!
Động tĩnh ở cửa khiến Tần Âm bối rối rút lui, đôi mắt cô bất đắc dĩ né tránh như một con nai.
Thế mà cô đã hôn anh?
Thậm chí còn chưa chạm vào môi.
Thật đáng tiếc.
Đôi mắt Tần Âm dõi theo suy nghĩ của anh, rồi rơi xuống đôi môi mỏng của Mạc Dịch Thần
Cô ánh mắt quá mức nóng bỏng, phảng phất sau một khắc liền không nhịn được xông về phía anh
Trán Mạc Dịch Thần giật giật, “Tần Âm, dừng lại”
Nhìn thêm nữa, anh sẽ muốn cắt cổ cô.
Cắt đứt những suy nghĩ muốn mê hoặc và quyến rũ của cô
Mạc Dịch Thần nhìn cô chằm chằm, hầu kết của anh đảo lên xuống hai lần, sau đó cụp mi xuống để che giấu cảm xúc trong mắt.
Hàm dưới căng ra, như đang đè nén điều gì đó.
"Mạc..anh Mạc, tôi không cố ý ngã rồi hôn anh đâu..."
"Nhưng, da của anh Mạc thật mềm."
"Thật ngon."
Sau hai câu cuối cùng, Tần Âm thì thầm nhẹ nhàng mục đích.
Hơi thở thơm tho phả vào cổ người đàn ông khiến nó ngứa ngáy.
"..." Các khớp xương của Mạc Dịch Thần trở nên cứng đờ, anh càng siết chặt tay vịn của xe lăn: Cái này... tiểu yêu quái.
Không chút ngạc nhiên, Tần Âm liếc qua cánh cửa đến một bóng người quen thuộc từ kiếp trước, đó là bà Mạc.
Bà cũng là bà cả của Mạc gia, người yêu Mạc Dịch Thần nhất.
Kiếp trước bà rất thích cô, luôn mai mối cho cô và Mạc Dịch Thần.
Nhưng khi ấy, cô đối với Mạc Dịch Thần chán ghét cùng lảng trảnh, rất miễn cưỡng trước những lời đề nghị của bà Mạc, nhiều lần đều không nghe lời bà ấy.
Đời này, cô không thể buông tay trợ thủ cấp thần này.
Kết quả là, Tần Âm cố gắng thoát khỏi cổ tay bị nắm chặt của Mạc Dịch Thần trong cơn hoảng loạn.
Giằng co quá, khi cô lùi lại, cô ngã xuống thảm không báo trước liền ngã dập mông.
Cô gái lập tức mím môi, bất bình nhìn Mạc Dịch Thần: “Anh Mạc, em xin lỗi, anh đừng giận được không?”
“Tối nay em sẽ ngoan ngoãn ngủ trên sô pha, không ngủ cạnh anh. Sẽ không cắn cổ anh, làm phiền anh nghỉ ngơi."
Những từ ngữ cực kỳ mơ hồ.
"..." Mạc Diệc Thần ánh mắt bất đắc dĩ
Mạc lão phu nhân trợn tròn mắt kinh ngạc: Cháu trai tốt, mấy ngày không gặp rồi, cháu tiến bộ nhanh như vậy sao?
Theo tiến độ này, bao lâu nữa là đến ngày cháu chắt ra đời?
Bà Mạc hạ quyết tâm, đàng hoàng uy nghiêm bước lên phía trước, nhẹ nhàng đỡ lấy Tần Âm: "Cô gái nhỏ, đừng sợ nó."
"Từ nay về sau bà sẽ ủng hộ cháu"
"Đêm nay con cứ ngủ chung với nó, nếu nó dám bắt nạt con thì nói với bà, bà sẽ giáo huấn nó một trận."
Sau khi bà Mạc nói xong, bà nhìn Mạc Dịch Thần một cách hằn học: "Thằng nhóc này, nếu đã kết hôn rồi thì nên đối xử tốt với vợ đi."
"Cô gái nhỏ này không phải không thích cháu, nếu như cháu dọa người khác, cháu sẽ độc thân cả đời, ngồi xe lăn sinh con!"
Sắc mặt Mạc Dịch Thần hơi lạnh lùng: "Bà nội, bà một chút cũng không cự tuyệt cô ấy chứ?"
Sáu người cô dâu đầu tiên vui mừng khôn xiết chạy như điên.
Người thứ bảy ban đầu là Quân Đường Nguyệt, nhưng lại được Quân gia ký hợp đồng phụ và thay thế bằng Tần Âm.
Theo những gì anh biết, bà đang đích thân đến để đuổi Tần Âm giả này đi!
"Cháu đang nói nhảm cái gì vậy? Tiểu Âm dáng người xinh đẹp, đối với cháu rất chân thành, bằng lòng gả vào nhà họ Mạc, ai lại dám cự tuyệt chứ? "
"Tối nay ta sẽ ở lại Mạc Viễn. Tiểu Âm, nếu cháu và A Thần là vợ chồng thì nên ngủ chung giường, ta sẽ đích thân giám sát."
Bà Mạc vui vẻ nói.
Bà đã điều tra trước về Tần Âm, cô bé khá đáng yêu.
Không có ai trong Quân gia có con mắt sáng suốt, nên hãy để bà, một bà già, chăm sóc cô
Vào ban đêm.
Bà Mạc hài lòng đẩy hai người vào phòng ngủ chính.
Trước khi đi còn không quên thổ lộ: "Tiểu Âm, A Thần lĩnh vực này không được sáng suốt cho lắm
"Ta còn phải làm phiền cháu.. dùng lực nhiều hơn"
Mạc Dịch Thần đen mặt:" Bà nội, già rồi thì đừng suy nghĩ bậy bạ"
Tần Âm gật đầu với một nụ cười: "Được rồi bà, cháu sẽ phục vụ A Thần tận tình!"
Bên trong phòng ngủ chính.
Sau khi Tần Âm xoa bóp và điều trị cho Mạc Dịch Thần, cô cẩn thận bôi thuốc mỡ.
Sau khi vào phòng tắm tắm rửa xong, cô gái mặc một bộ váy ngủ ren màu trắng tinh đến bên giường.
Nhìn thấy hành động của cô, con ngươi Mạc Dịch Thần sâu thẳm lạnh lùng: “Tần Âm, bà nội không có ở đây, cô diễn đủ chưa?”
“Tối nay cô thật sự không định ngủ chung giường với tôi đúng không?”
Anh đã kiểm tra vào các tài khoản mà Tần Âm chuyển tiền đều làm việc cho công ty tài chính YM.
Một công ty tài chính nhỏ là tài sản duy nhất mà "anh trai" Tần Âm của cô để lại.
Cô muốn làm gì, anh đều hiểu.
Tiền anh đưa, cô đều tiêu vào việc chính sự, nhưng cô vẫn không đối xử tốt hơn với chính bản thân mình.
“Anh là chồng của em, em ngủ chung giường với anh là chuyện đương nhiên"
"Mạc tổng định giả bộ vô tội sao?"
Tần Âm nhếch môi, có vài gợn sóng khó chịu trong đôi mắt hạnh nhân trong veo của cô
Cô cố ý cúi người tới gần, chiếc váy ngủ lụa trắng làm nổi bật thân hình yêu kiều của cô, khoảnh khắc cô cúi người thật quyến rũ.
Mạc Dịch Thần cười lạnh một tiếng, ngữ khí giễu cợt nói: "Muốn thì ngủ trên giường đi, cô biết rất rõ... Tôi không thể chạm vào cô."
Anh lạnh lùng liếc nhìn cơ thể cô, trong lòng không có chút gợn sóng
Điều trị cần có thời gian, Tần Âm biết rõ rằng cô không thể làm gì được.
Đối với anh mà yên tâm leo lên giường thì đúng hơn là một sự sỉ nhục.
Tần Âm nghiêng người, đưa tay xoa mái tóc đen rối bù của anh rồi cười nhẹ: "Mạc Dịch Thần, hoá ra là vì không được ăn thịt nên mới tức giận"
Cô cố ý ngủ ở đầu giường bên kia, khoảng cách giữa Mạc Dịch Thần tầm hai ba người..
Đàn ông mà, vĩnh viễn không thể nào quen được.
Ngược lại, tức giận có thể khiến anh đối với mình ấn tượng càng ngày càng sâu!
Đêm hôm đó, Mạc Dịch Thần lại mất ngủ.
Anh trầm mặc đến nửa đêm: Đồ đàn bà hư! !
Thực sự đã ngủ thϊếp đi.
Chẳng phải cô đã hứa với bà...phục vụ mình sao?
——
Sáng sớm, Tần Âm mở mắt ra.
Mọi người cứ ra vào phòng ngủ chính khiến cô bồn chồn.
Cô thức dậy tức giận vì bị đánh thức, cô định chửi bới người khác.
Nhưng khi thấy Chu Phúc đang canh giữ cửa phòng để đồ, thấy cô tỉnh dậy liền cung kính nói: “Thưa phu nhân, cô đã tỉnh rồi.”
“Mạc tổng đã ra lệnh quần áo của cô là đại diện cho Mạc gia, cô không được để người ta coi thường mình. Phòng thay đồ đã được sửa sang lại, đưa vào các kiểu dáng mới của các thương hiệu cao cấp có tên tuổi với nhiều kiểu dáng khác nhau, mỗi kiểu dáng đều có sẵn, cô có thể tùy ý lựa chọn ”.
Tần Âm tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngắn, cô mặc áo khoác rồi đứng dậy, đi chân trần chạy đến phòng thay đồ.
Trước mắt là một loạt các thương hiệu lớn đặt làm riêng, đồ trang sức và túi phiên bản giới hạn đều được đặt trên một bức tường.
Mạc Dịch Thần đã cho cô thứ mà cô từng ghen tị với Quân Đường Nguyệt, thậm chí còn đắt hơn và tốt hơn của cô ta.
Lúc này, trái tim của Tần Âm dường như rung động thật sâu
Có một cảm giác rằng cô cuối cùng đã được coi trọng và bù đắp.
"Mạc Dịch Thần, anh thực sự biết cách làm cho người khác hạnh phúc."
Tần Âm nhướng mày, đôi mắt hạnh nhân của cô lấp lánh rực rỡ.
Cô thay một chiếc váy đỏ cao cấp phiên bản giới hạn rồi chạy đến phòng làm việc.
Không cẩn thận đẩy cửa ra, cô xông vào, nhằm vào Mạc Dịch Thần.
Một vệt đỏ chói lòa quanh cổ Mạc Dịch Thần, Tần Âm hạnh phúc hôn lên mặt anh.
"Anh Mạc, anh thật tốt bụng."
"Tôi gần như rơi nước mắt trước khả năng kiếm tiền của anh!"
Tần Âm vô thức đưa ra một thẻ người tốt.
Nhưng cô không để ý rằng Mạc Y Y đang ngồi đối diện với vẻ mặt ngơ ngác.
Mạc Dịch Thần đột nhiên bị hôn lên mặt, sắc mặt có chút cứng ngắc, dùng tay trái đẩy cô ra: "Tần Âm, cô tự trọng!"
"Anh Mạc, nếu anh lại từ chối tôi hôn anh, tôi sẽ nói bà nội rằng anh chống cự phụ nữ là vì anh nɠɵạı ŧìиɧ với Chu Phúc!!"
Dị ứng trên mặt Mạc Y Y tiêu tán đi, chỉ lưu lại một ít vết sẹo loang lổ, ban đầu đến tìm Tần Âm nhưng bị Mạc Dịch Thần chặn lại bên ngoài phòng ngủ chính, phải ngoan ngoãn ngồi trong phòng làm việc đợi Tần Âm
Không ngờ bí mật động trời như vậy lại bị phát hiện!