Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Máu Đỉnh Olympus (Dòng Máu Olympus)

Chương 6: Reyna 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
HẦU NHƯ MỌI LÚC, Reyna có thể kiểm soát những cơn ác mộng của mình.



đã

tập luyện đầu óc của mình để bắt đầu mọi giấc mơ tại nơi

yêu

thích của



– Vườn của Bacchus

trên

ngọn đồi cao nhất ở Rome Mới.



cảm thấy an toàn và yên bình ở đó. Khi những cảnh mộng xâm chiếm giấc ngủ của



– như chúng luôn làm với các á thần –



có thể ngăn chặn chúng bằng cách tưởng tượng chúng là hình ảnh phản chiếu từ vòi phun nước của khu vườn. Điều này cho phép



ngủ yên tĩnh và tránh việc thức dậy vào sáng hôm sau với mồ hôi lạnh.

Tuy nhiên, tối nay



không

may mắn vậy.

Giấc mơ bắt đầu rất tốt.



đứng trong vườn vào

một

buổi chiều ấm áp, những lùm cây nặng trĩu với những chùm hoa kim ngân nở rộ. Giữa vòi phun nước, bức tượng

nhỏ

của Bacchus phun nước vào bồn.

Những mái vòm vàng và mái ngói đỏ của Rome Mới trải dài phía dưới

cô. Nửa dặm về phía tây mọc thêm những thành trì của Trại Jupiter. Ngoài kia, dòng sông Tiểu Tiber uốn lượn hiền hòa quanh thung lũng, chảy theo rìa đồi Berkeley, mờ sương và lấp lánh ánh vàng dưới ánh sáng mùa hè.

Reyna cầm

một

ly sô-cô-la nóng, thức uống ưa thích của

cô.



thở hắt ra hài lòng. Nơi này xứng đáng được bảo vệ - cho bản thân

cô, cho những người bạn của

cô, cho tất cả các á thần. Bốn năm của



ở Trại Jupiter

không

mấy dễ dàng, nhưng đó là khoảng thời gian tốt đẹp nhất trong cuộc đời của Reyna.

Chân trời đột ngột đen kịt. Reyna nghĩ có lẽ là

một

cơn bão. Sau đó



nhận ra

một

đợt sóng dòng đất mùn đen

đang

cuộn lên đồi, lộn lớp da của mặt đất ra ngoài,

không

để lại thứ gì phía sau.

Reyna khϊếp sợ khi nhìn thấy dòng đất vươn tới rìa thung lũng. Thần Terminus duy trì

một

hàng rào ma thuật quanh trại, nhưng nó chỉ làm chậm lại

sự

tàn phá trong

một

khoảnh khắc. Ánh sáng tím phun lên như thủy tinh vỡ, và dòng đất tràn ra, cắt

nhỏ

cây cối, phá hủy những con đường, xóa sạch Tiểu Tiber khỏi bản đồ.

Nó chỉ là

một

cảnh mộng, Reyna nghĩ. Mình có thể kiểm soát nó.



cố gắng thay đổi giấc mơ.



tưởng tượng rằng

sự

phá hủy chỉ là

một

hình ảnh phản chiếu của vòi phun nước,

một

hình ảnh video vô hại, nhưng cơn ác mộng tiếp tục với phạm vi đầy đủ sống động hơn.

Mặt đất nuốt Cánh đồng của Mars, làm tắc nghẽn mọi tuyến phòng thủ và hào của trò chơi chiến tranh. Cống nước của thành phố đổ sụp như

một

khối hộp đồ chơi của trẻ em xếp thành hàng. Trại Jupiter cũng sụp đổ - những đài quan sát đổ ầm xuống, những bức tường và trại lính rã ra. Những tiếng kêu la của các á thần chìm trong im lặng, và mặt đất di chuyển.

một

tiếng nấc trong cổ họng Reyna. Những ngôi mộ và đài tưởng niệm tỏa sáng

trên

Đồi Đền thờ vỡ vụn. Đại hý trường và trường đua ngựa bị quét sạch. Dòng đất mùn vươn tới đường biên Pomerian và gầm gừ thẳng vào thành phố. Những gia đình chạy ra nơi công cộng. Trẻ em khóc thét trong kinh hoàng.

Viện Nguyên Lão nổ tung. Những biệt thự và vườn biến mất như mặt đất

đang

được cày xới. Dòng đất vươn lên

trên

đồi về phía Khu Vườn của Bacchus - dư ảnh cuối cùng về thế giới của Reyna.

Ngươi

không

bảo vệ bọn chúng, Reyna Ramírez Arellano.

một

giọng phụ nữ phát ra từ bóng tối. Trại của ngươi

sẽ

bị hủy diệt. Cuộc tìm kiếm của ngươi là

một

việc khó khăn. Thợ săn của ta

sẽ

đến vì ngươi.

Reyna lao vυ"t ra khỏi rào chắn khu vườn.



chạy đến vòi phun nước của Bacchus và nắm chặt vành bồn, nhìn vào mặt nước tuyệt vọng.



muốn cơn ác mộng này trở thành

một

ảo ảnh vô hại.

ẦM.

Bồn nước vỡ làm hai, bị tách ra bởi

một

mũi tên có kích thước của

một

cái cào. Reyna phẫn nộ nhìn phần lông-quạ, mũi tên sơn đỏ, vàng và đen như

một

con rắn san hô, đầu sắt Stygian đâm vào bụng

cô.



tìm kiếm qua đôi mắt mờ

đi

vì đau. Ở rìa khu vườn,

một

bóng đen tiến lại gần - bóng của

một

người đàn ông với đôi mắt sánh lên như

một

cái đèn pha thu

nhỏ, làm Reyna lóa mắt.



nghe tiếng cọ xát của sắt với da thuộc khi

hắn

ta kéo

một

mũi

trên

khác ra từ ống tên của

hắn.

Sau đó giấc mơ của



thay đổi.

Khu vườn và tên thợ săn biến mất, cùng với mũi tên

trên

bụng Reyna.



thấy mình trong

một

vườn nho bỏ hoang. Trải dài trước mặt

cô, những cánh đồng nho chết treo thành hàng

trên

những lưới gỗ, giống như những bộ xương xẩu thu

nhỏ. Phía xa cuối cánh đồng là

mộtngôi nhà gỗ tuyết tùng với

một

cổng vòm bao xung quanh. Ngoài ra, đất liền đổ ra biển.

Reyna nhận ra nơi này: Nhà máy rượu Goldsith ở phía bắc bờ biển Long Island. Những tổ trinh sát của



đã

đóng quân ở đó như

một

căn cứ trước cho

một

cuộc tấn công của quân đoàn vào Trại Con Lai.



đã

ra lệnh cho bộ phận chính của quân đoàn ở lại Manhattan đến khi



ra lệnh khác, nhưng



ràng Octavian

đã

không

nghe lệnh của

cô.

Toàn bộ Quân đoàn Mười Hai

đã

cắm trại ở hầu hết các cánh đồng phía bắc. Họ đào xới với

sự

chính xác quân

sự

thông thường của mình – những hào sâu ba mét và đắp những bức tường đất xung quanh,

một

đài quan sát

trên

mỗi góc được trang bị máy ném đá. Bên trong, lều được sắp xếp theo hàng trắng và đỏ ngăn nắp. Cờ của năm quân đoàn phấp phới trong gió.

Cảnh tượng của quân đoàn lẽ ra nên nâng tinh thần của Reyna lên. Đó chỉ là

một

nhóm

nhỏ, gần hai trăm á thần, nhưng họ được huấn luyện và tổ chức tốt. Nếu Julius Caesar hồi sinh, ông

sẽ

không

lo lắng gì công nhận nhóm người của Reyna là những chiến binh xứng đáng của Rome.

Nhưng họ

không

có việc gì phải ở quá gần Trại Con Lai.

sự

không

phục tùng của Octavian làm Reyna siết chặt hai bàn tay. Cậu ta có ý định khıêυ khí©h người Hy Lạp, hi vọng có đánh nhau.

Cảnh mộng giấc mơ của



hướng về ngọn đuốc

một

nhà dân, nơi Octavian ngồi

trên

một

cái ghế mạ vàng trông đáng ngờ như

một

cái ngai vàng. Cùng với chiếc áo thượng nghị sĩ viền tím, huy hiệu sĩ quan và con dao tiên đoán của cậu ta, cậu giờ nhận

một

vinh dự mới:

một

miếng vải trắng phủ

trên

đầu cậu, chứng minh cậu ta là Đức Giáo Hoàng, thầy tế lễ cho các vị thần.

Reyna muốn bóp cổ cậu ta.

không

á thần nào sống trong ký ức

đã

từng nhận tước hiệu Đức Giáo Hoàng. Bằng việc làm đó, Octavian

đã

nâng mình lên gần như đến cấp độ của hoàng đế.

Bên phải cậu ta, những báo cáo và bản đồ được trải ra

trên

một

cái bàn thấp. Bên trái cậu ta,

một

bàn thờ cẩm thạch chất đống trái cây và vàng tế lễ,

không

nghi ngờ gì là dành cho các vị thần. Nhưng với Reyna nó trông như

một

bàn tế Octavian dành cho bản thân mình.

Bên cạnh cậu ta, người mang con đại bàng của quân đoàn, Jacop, đứng nghiêm, đổ mồ hôi trong chiếc áo choàng da sư tử của cậu ta khi cậu giữ cây quyền trượng với cờ hiệu con đại bàng vàng của quân đoàn Mười Hai.

Octavian đứng giữa

một

nhóm khán giả.

một

thằng bé mặc quần jeans và

một

cái áo nhàu nát quỳ dưới cầu thang. Sĩ quan đồng liêu của Octavian của Quân đoàn

một, Mike Kahale, đứng khoanh tay

một

bên, nhìn trừng trừng



ràng

không

hài lòng.

“Chà, giờ.” Octavian nhìn lướt qua

một

mẩu giấy da dê. “Tôi thấy cậu là

một

người thừa kế,

một

hậu duệ của Orcus.”

Thằng bé trong chiếc áo nhàu nát nhìn lên, và Reyna nín thở. Bryce Lawrence.



nhận ra mái tóc nâu giẻ lau, cái mũi gãy, đôi mắt xanh hung dữ và tự mãn, nụ cười méo mó của cậu ta.

“Vâng, thưa chúa tể,” Bryce đáp.

“Ồ, tôi

không

phải là

một

chúa tể.” Đôi mắt Octavian nheo lại. “Chỉ là

một

sĩ quan,

một

thầy bói và

mộtthầy tế khiêm tốn làm tốt hết sức để phục vụ các vị thần. Tôi hiểu cậu bị đuổi khỏi quân đoàn vì… à, những vấn đề kỷ luật.”

Reyna cố gắng hét lên, nhưng

không

không

thể lên tiếng. Octavian biết rất



tại sao Bryce bị đuổi. Rất giống tổ tiên thần thánh của mình, Orcus, vị thần trừng phạt của

âm

phủ, Bryce hoàn toàn

không

hề ăn năn. Đứa

nhỏ

tâm thần chỉ sống sót qua bài kiểm tra với Lupa, nhưng ngay khi cậu ta đến Trại Jupiter cậu ta

đã

chứng minh là

không

thể rèn luyện. Cậu ta

đã

thử đốt

một

con mèo cho vui. Cậu ta đâm

mộtcon ngựa và để nó chạy tán loạn quanh chợ. Cậu ta còn bị nghi ngờ phá hoại

một

máy ném đá và làm sĩ quan của cậu ta bị gϊếŧ trong trò chơi chiến tranh.

Nếu Reyna có thể chứng minh điều đó, hình phạt của Bryce

sẽ

là cái chết. Nhưng bởi vì bằng chứng chỉ là gián tiếp, và bởi vì gia đình Bryce giàu có và quyền lực với rất nhiều ảnh hưởng tới Rome Mới, cậu ta nhận được bản án

nhẹ

hơn là trục xuất.

“Vâng, Giáo Hoàng,” Bryce

nói

nhát gừng. “Nhưng, nếu tôi có thể, những lời buộc tội đó

đã

không

được chứng minh. Tôi là

một

người La Mã trung thành.”

Mike Kahale trông như là

đang

rất cố gắng để

không

nôn ra.

Octavian mỉm cười. “Tôi tin vào những cơ hội thứ hai. Cậu

đã

đáp trả lại lời kêu gọi tuyển binh của tôi. Cậu có những phẩm chất phù hợp và thư đề cử. Cậu có đảm bảo tuân theo mệnh lệnh của tôi và phục vụ quân đoàn

không?”

“Hoàn toàn,” Bryce đáp.

“Vậy cậu được phục hồi kiểm tra[1],” Octavian

nói, “đến khi cậu chứng minh bản thân trong chiến đấu.”

Cậu ta chỉ vào Mike, người lấy cái túi của mình và lôi ra

một

sợi dây da gắn thẻ kiểm tra. Cậu ta treo sợi dây quanh cổ Bryce.

“Báo lại với Quân đoàn Năm,” Octavian

nói. “Họ có thể dùng người mới, có tiền đồ. Nếu sĩ quan Dakota của cậu có bất kỳ vấn đề gì với điều đó,

nói

cậu ta đến

nói

chuyện với tôi.”

Bryce mỉm cười như thể cậu ta vừa được giao

một

con dao sắc. “Rất sẵn lòng.”

“Và, Bryce này.” Gương mặt Octavian trông gần giống ma cà rồng dưới khăn choàng của cậu ta – đôi mắt cậu ta quá sắc nhọn, hai má cậu ta quá hốc hác, môi cậu ta quá mỏng và

không

có màu sắc gì. “Tuy nhiên dù cho gia đình Lawrence mang đến cho quân đoàn nhiều tiền, quyền lực và uy tín như thế nào, nhớ rằng gia đình tôi mang lại nhiều hơn. Đích thân tôi đảm bảo cho cậu, cũng như tôi

đang

đảm bảo cho những tân binh khác của chúng ta. Hãy tuân theo lệnh của tôi, và cậu

sẽ

thăng cấp nhanh chóng. Tôi

sẽ

sớm có

một

công việc nho

nhỏ

cho cậu –

một

cơ hội để chứng minh giá trị của cậu. Nhưng chống đối tôi và tôi

sẽ

không

nhân từ như Reyna. Cậu hiểu chứ?”

Nụ cười của Bryce nhạt

đi. Cậu ta trông như muốn

nói

gì đó, nhưng rồi cậu ta thay đổi suy nghĩ. Cậu gật đầu.

“Tốt,” Octavian

nói. “Cậu cũng cắt tóc

đi. Trông cậu như là

một

trong những tên Graecusi cặn bã đó. Giải tán.”

“Sau khi Bryce rời

đi, Mike Kahale lắc đầu. “Giờ là hai tá rồi.”

“Bạn của tôi, đó là tin tốt,” Octavian bảo đảm với cậu ta. “Chúng ta cần thêm sức mạnh.”

“Kẻ gϊếŧ người. Trộm cắp. Phản bội.”

“Những á thần trung thành,” Octavian

nói, “những người nợ vị trí của họ với tôi.”

Mike quắc mắt giận dữ. Từ khi gặp cậu ta,



chưa bao giờ hiểu tại sao mọi người gọi là cơ bắp súng, nhưng hai cánh tay Mike to như những thùng súng ba-zô-ca. Cậu ta có những nét thô,

một

nước da màu quả hạnh nướng, tóc màu mã não và đôi mắt đen đầy tự hào, giống như những vị vua của Hawaii cũ.



không

chắc làm sao

một

cầu thủ phòng ngự cấp ba từ Hilo có

một

người mẹ là Venus, nhưng

không

ai trong quân đoàn thương tiếc cho cậu về vấn đề đó –

không

từ khi họ thấy cậu ta nghiền đá với tay

không.

Giáo hoàng tự-chỉ-định đứng dậy và vươn vai. “Đừng lo, bạn cũ. Những đội quân bao vây của chúng ta

đã

vây quanh trại Hy Lạp. Những con đại bàng của chúng ta hoàn toàn có ưu thế

trên

không. Những người Hy Lạp

sẽ

không

đi

đâu cả đến khi chúng ta sẵn sàng tấn công. Trong mười

một

ngày, tất cả lực lượng của tôi

sẽ

sắp đặt đâu vào đấy. Những bất ngờ nho

nhỏ

của tôi

sẽ

được chuẩn bị. Vào mùng

mộttháng Tám, lễ hội Hy Vọng, trại Hy Lạp

sẽ

sụp đổ.”

“Nhưng Reyna

đã

nói

–”

“Chúng ta

đã

thông qua điều này.” Octavian đẩy

nhẹ

con dao găm bằng sắt của cậu ta khỏi thắt lưng và ném nó lên bàn, nơi nó đâm qua

một

tấm bản đồ của Trại Con Lai. “Reyna

đã

để mất vị trí của



ta.

côta

đi

đến những vùng đất cổ xưa, điều đó chống lại luật.”

“Nhưng Mẹ Đất –”

“-

đang

khuấy động bởi vì cuộc chiến giữa hai trại Hy Lạp và La Mã, đúng? Các vị thần bị mất năng lực, đúng? Và cậu giải quyết vấn đề đó như thế nào, Mike? Chúng ta loại bỏ

sự

phân chia. Chúng ta quét sạch người Hy Lạp. Chúng ta trả các vị thần lại biểu

hiện

đúng đắn của họ như người La Mã.

một

khi các vị thần khôi phục toàn bộ quyền năng của họ, Gaia

sẽ

không

dám trở dậy. Bà ta

sẽ

chìm lại vào giấc ngủ của mình. Chúng ta những á thần

sẽ

mạnh mẽ và hợp nhất, như chúng ta trong những ngày cũ của đế chế. Ngoài ra, ngày đầu tiên của tháng Tám nhiều hứa hẹn nhất – tháng đặt theo tên tổ tiên của tôi Augustus. Và cậu biết ông ấy thống nhất người La Mã như thế nào

không?”

“Ông ấy chiếm hữu quyền lực và trở thành hoàng đế,” Mike ầm ầm.

Octavian đẩy ý kiến qua

một

bên, “Vô lý. Ông ấy

đã

cứu Rome bằng việc trở thành Công dân Đầu tiên. Ông ấy muốn hòa bình và thịnh vượng,

không

phải quyền lực! Hãy tin tôi, Mike, tôi chỉ làm theo ví dụ của ông. Tôi

sẽ

cứu Rome Mới và, khi tôi làm được, tôi

sẽ

nhớ những người bạn của mình.”

Mike di chuyển cơ thể to lớn của cậu. “Cậu nghe có vẻ chắc chắn. Món quà tiên tri của cậu –”

Octavian nắm tay cảnh báo. Cậu ta nhìn vào Jacob người mang con đại bàng, vẫn đứng nghiêm sau cậu.

“Jacob, cậu được giải tán. Tại sao cậu

không

đi

đánh bóng con đại bàng hay gì đó nhỉ?”

Đôi vai Jacob hạ xuống khuây khỏa. “Vâng, Thầy bói. Ý tôi là Sĩ quan. Ý tôi là Giáo hoàng! Ý tôi là –”

“đi

đi.”

“Tôi

sẽ

đi.”

Khi Jacob khập khiểng

đi

khỏi, gương mặt của Octavian phủ mây. “Mike, tôi

đã

nói

với cậu đừng

nói

về, à, vấn đề của tôi. Nhưng để trả lời cho câu hỏi của cậu:

không, dường như vẫn có vài

sự

can thiệp với món quà thông thường của Apollo với tôi.” Cậu tức tối nhìn đám gấu bông bị cắt xẻ nằm

một

đống tại

một

góc ngọn đuốc. “Tôi

không

thể thấy tương lai. Có lẽ Nhà tiên tri sai lầm ở Trại Con Lai

đang

thực

hiện

ma thuật gì đó. Nhưng như tôi

đã

nói

với cậu từ trước, tuyệt đối tự tin, Apollo



ràng

đã

nóichuyện với tôi vào năm ngoái ở Trại Jupiter! Ngài ấy chúc phúc cho nỗ lực của tôi. Ngài ấy hứa tôi

sẽđược nhớ đến như người giải cứu những người La Mã.”

Octavian dang hai tay ra, để lộ hình xăm cây đàn hạc của cậu, biểu tượng của tổ tiên thần thánh của cậu ta. Bảy vạch chỉ ra cho biết những năm phục vụ của cậu – nhiều hơn bất cứ sĩ quan chủ tọa nào, gồm cả Reyna.

“Đừng bao giờ sợ hãi, Mike. Chúng ta

sẽ

nghiền nát đám Hy Lạp. Chúng ta

sẽ

ngăn chặn Gaia và tay sai của bà ta. Sau đó chúng ta

sẽ

bắt lấy con quái vật mình chim đám Hy Lạp

đang

che giấu – người nhớ những cuốn sách Sibylline của chúng ta – và chúng ta

sẽ

buộc nó

nói

cho chúng ta biết những kiến thức của tổ tiên chúng ta. Khi điều đó xảy ra, tôi chắc chắn Apollo

sẽ

khôi phục món quà tiên tri của tôi. Trại Jupiter

sẽ

trở nên hùng mạnh hơn bao giờ hết. Chúng ta

sẽ

thống trị tương lai.”

sự

cau có của Mike

không

hề giảm bớt, nhưng cậu giơ nắm tay lên chào. “Cậu là ông chủ.”

“Đúng, tôi là ông chủ.” Octavian kéo con dao của cậu từ

trên

bàn. “Giờ, hãy

đi

kiểm tra hai tên người lùn cậu bắt được. Tôi muốn chúng thực

sự

kinh hãi trước khi tôi thẩm vấn chúng lại và gửi chúng xuống Tartarus.”

Cảnh mộng mờ

đi.

“Này, tỉnh dậy.” Đôi mắt Reyna từ từ mở ra. Gleeson Hedge

đang

ngả người vào

cô, lắc vai

cô. “Chúng ta gặp rắc rối.”

Giọng điệu nghiêm trọng của ông làm máu



chuyển động.

“Gì vậy?”



cố ngồi dậy. “Ma? Quái vật?”

Hedge nhăn nhó. “Tệ hơn. Du khách.”

Chú thích:

[1] nguyên văn probatio, là vị trí thấp nhất và mới nhất xếp hạng thành viên của Trại Jupiter.

***

Tag: bupbecaumua, neihades.

Chỉnh sửa cuối: 29/10/14

"... love and friendship dominates all kind of evil.

... there is a hero in everyone of us."

Magic Purple, 29/10/14 #22

neihades và bupbecaumua thích bài này.

bupbecaumua

bupbecaumua

gái

đất mỏ

Bài viết:1.642

Được thích.424

đã

thích:1.630

Điểm thành tích:213

GSP:108p

làm tắt nghẽn mọi tuyến phòng thủ

Những ngôi mộ và đài tượng niệm tỏa sáng

đôi mắt cậu ta quá sắt nhọn

Chúng ta

sẽ

ngăn chăn Gaia

Tôi cá nhân đảm bảo cho cậu

=> đảo lại.

Từ khập khiểng em quên

nói

ở mấy chương

trên,

không

biết là viết sai, hay có từ như thế hay cố tình dùng từ ấy. (Em nhớ hình như là khập khiễng mới đúng).
« Chương TrướcChương Tiếp »