41.
Hôm nay là ngày giao lưu đệ tử giữa Thiên Sơn môn và Thanh Tâm môn.
Các trưởng lão tiền bối quyết định để bọn trẻ tới bí cảnh mà giao lưu rèn luyện. Đại sư huynh mỗi bên sẽ quản lí các sư đệ sư muội nhà mình.
Đại sư huynh Thiên Long rất hào hứng nha. Hảo bằng hữu của cậu là đại đồ đệ của Thanh Tâm môn. Cả hai rất vui vẻ hẹn sẽ cùng đánh yêu thú và thi xem ai gϊếŧ nhiều hơn.
Mà quên mất một việc, tiểu sư đệ ngốc nghếch Hạ Chi Vũ cũng tham gia. Nhưng khác với bình thường trốn bí cảnh như trốn tà. Lần này Hạ Chi Vũ rất hào hứng và muốn đi.
Vì sao?
[Chẹp chẹp, ma thú ở bí cảnh này tẩm tí gia vị nướng ăn rất ngon. Nhất định phải nhờ tam sư huynh bắt hộ mới được!]
Tam sư huynh ở đâu đó đã hắt xì liên tục.
42.
Bí cảnh nơi được chọn là một khu vực có tà khí khá mạnh. Lượng yêu quái và ma thú khá nhiều nên rất thích hợp làm nơi rèn luyện.
Các trưởng lão tiền bối cũng dặn dò đệ tử nhà mình. Ưu tiên là phối hợp cùng nhau đánh, kiểm tra độ ăn ý. Hỗ trợ đồng đội và giúp đỡ bằng hữu khác tông môn. Đừng ganh đua số lượng.
Nhưng dặn dò là một chuyện. Các đồ đệ có nghe không là chuyện khác.
43.
Lúc vào bí cảnh Hạ Chi Vũ đã đưa mắt nhìn chằm chằm về phía các đệ tử Thiên Sơn môn. Ánh mắt phát sáng dừng lại ở một người.
[Òoo, ra đó là người mà tam sư huynh thầm thương trộm nhớ. Thật là một tỷ tỷ có khí chất nha.]
Tam sư huynh Mạnh Huy suýt hụt chân ngã. Cố gắng lao tới bịt miệng tiểu sư đệ nhà mình. Càng không dám quay đầu lại nhìn ánh mắt "ôn nhu" của các đệ tử Thanh Tâm môn.
[Tam sư huynh sao thế nhỉ? Tự nhiên lại bịt miệng ta. Hay thấy người thương ở đây nên bối rối?]
[Mà có vẻ người của Thanh Tâm môn không thích tam sư huynh. Sao thế? Tam sư huynh tuy hơi ngốc nghếch xốc nổi xíu nhưng đâu phải người xấu?]
[Ồ cái tên đánh nhau tụt tiết khố không hay cũng ở đây à? Bảo sao...]
...
Phải nói ở đây có khá nhiều đệ tử tu vi hơn trúc cơ hậu kỳ nên suy nghĩ của tiểu sư đệ ngốc Hạ Chi Vũ được rất nhiều người nghe thấy. Trong đó có cả cô nương mà tam sư huynh Mạnh Huy cảm mến.
Mạnh Huy cảm thấy rất muốn tìm một cái lỗ chui xuống. Gian nan lắm mới nói ra một câu để cắt ngang dòng suy nghĩ đang dâng trào của sư đệ mình: "Sư đệ à... Chút nữa sư huynh giúp ngươi săn ma thú. Được không?"
44.
Keng! Keng! Xoạt!
Chỉ sau ba lần vung kiếm. Yêu thú cấp trung đã bị tam sư huynh hạ.
Phía sau Mạnh Huy là vài đệ tử Thanh Tâm môn có vẻ khá chật vật. Trong đó có cô nương mà Mạnh Huy thầm cảm mến: Điệp Chi Lan.
Điệp Chi Lan đỡ sư muội của mình. Sau đó nhìn về phía Mạnh Huy, khẽ chắp tay cúi đầu: "Đa tạ huynh đã hỗ trợ chúng ta."
"Kh... Không cần đâu. Ta... Ta chỉ..."- Mạnh Huy ấp úng hồi lâu vẫn không nói ra được một câu trọn vẹn.
"Bọn ta không làm phiền huynh nữa. Cáo từ."
Điệp Chi Lan và các đệ tử Thanh Tâm môn rời đi. Nhưng thay vì để lại ánh nhìn cảm kích. Thì họ lại để lại cho Mạnh Huy ánh nhìn xem thường.
Mạnh Huy lặng thinh hồi lâu. Chỉ biết nhìn họ rời đi mà không dám nói gì. Không ai biết lúc nãy vì đỡ một đòn thay Điệp Chi Lan. Mạnh Huy đã bị yêu thú cào trúng. Nhưng do y phục tối màu nên không ai nhận ra.
Thật đau...
45.
Hạ Chi Vũ đi loanh quanh hồi lâu. Tứ sư huynh đi cùng y. Cả hai đều không quá hứng thú ganh đua nên đi tìm kiếm một số dược liệu là chính.
Tứ sư huynh Triệu Lâm bất ngờ hỏi Hạ Chi Vũ: "Đệ nghĩ tam sư huynh có thể thành công theo đuổi ái nhân không?"
Hạ Chi Vũ tròn mắt, thầm nghĩ hóa ra không phải mỗi mình biết tam sư huynh thích cô nương nhà người ta. Y nghĩ một lát xong nói: "Đệ không chắc, tam sư huynh quá đơn thuần. Tiểu nhân xung quanh thế kia. Đệ nghĩ huynh ấy sẽ chịu thiệt nếu không thể mở lời."
"Ồ... Ta cũng nghĩ thế. Chúng ta quay lại điểm tập kết đi. Tí có trò vui cho đệ xem."- Triệu Lâm nháy mắt với sư đệ.- "Sẵn hỏi tam sư huynh săn được ma thú mà đệ muốn chưa."
"Đệ sẽ nướng cho mọi người cùng ăn."
"Hảo!"
46.
Điểm tập kết ở một gian động trong bí cảnh được đại sư huynh hai bên chọn làm nơi nghỉ ngơi và trị thương.
Hạ Chi Vũ theo sau Triệu Lâm tiến tới. Lúc này nhóm đệ tử Thanh Tâm môn cũng có mặt. Điệp Chi Lan cũng đến.
Tam sư huynh vẻ mặt không tốt lắm. Y ngồi lặng ở một góc khuất cố tránh mọi người. Hạ Chi Vũ và Triệu Lâm tiến tới. Triệu Lâm sờ sờ một chút lại nói:
"Tam sư huynh, huynh bị thương rồi."
"Ta ổn. Đệ đừng lo."
"Cởϊ áσ ra đi. Đệ bôi dược cho. Chi Vũ sư đệ có mang dược."
Tam sư huynh Mạnh Huy thấy hai sư đệ lo lắng nên cũng không từ chối nữa. Chỉ kéo hai sư đệ ra góc khuất rồi mới cởϊ áσ ra. Vết thương do yêu thú cào để lại thật sâu. Có dấu hiệu nhiễm độc.
Triệu Lâm nhận dược từ Hạ Chi Vũ. Dùng hỏa lực làm nóng nước rồi lau vết thương cho Mạnh Huy. Sau đó mới bôi dược. Hạ Chi Vũ ở bên cũng lấy từ túi ra một lọ đan có tác dụng hồi máu tốt. Nhét một viên vào miệng sư huynh nhà mình.
Triệu Lâm không khỏi nhăn mặt: "Tam sư huynh, có phải huynh lại cứu Điệp Chi Lan cô nương nên mới bị thương đúng không?"