Dưa Dưa tiếp tục nói:
"【 Ai nói không phải vậy chứ?
Sau khi đến huyện thành, Lưu Quang Húc chẳng bao lâu đã tìm cách làm thân với tiểu thư Lý Tuệ Lan, con gái của một phú thương.
Lý Tuệ Lan rất ngưỡng mộ tài học của Lưu Quang Húc. Nhân cơ hội đó, hắn dựng lên câu chuyện mình bị ép buộc phải cưới con gái xấu xí của thầy mình, khiến cuộc đời hắn khổ sở vô cùng.
Hắn còn nói, thầy của hắn dựa vào mối hôn nhân này để buộc hắn phải phụng dưỡng suốt đời.
Nghe vậy, Lý Tuệ Lan tức giận vô cùng, nói rằng con gái đã gả đi thì như bát nước hắt đi, làm gì có chuyện con rể phải nuôi cha mẹ vợ chứ?
Chuyện này không đúng quy củ! Không hợp lễ pháp!
Lý Tuệ Lan càng nghĩ càng giận, liền tìm người mua một đám đạo tặc, trực tiếp xông vào nhà Vương phu tử, tàn nhẫn gϊếŧ hại cả Vương phu tử và Vương Tú Tú.
Đám đạo tặc còn phá tung cả nhà Vương phu tử, làm như thể là vào nhà để cướp bóc vậy.】"
Tống Dao Dao tức giận nói:
"【Chuyện này thật quá điên rồ!
Dưa Dưa, cuối cùng những tên đạo tặc đó có bị quan phủ bắt được không? Có lần ra đầu mối nào về Lý Tuệ Lan không?】"
Mọi người nghe đến đó, đồng loạt hít một hơi lạnh, nghĩ rằng việc này thật quá tàn ác.
Không ai ngờ rằng, Lưu Quang Húc lại nhẫn tâm đến mức như vậy, tìm cách diệt trừ Vương phu tử và Vương Tú Tú, lại còn châm ngòi cho Lý Tuệ Lan thành kẻ gϊếŧ người thay cho mình.
Dưa Dưa tiếp tục:
"【 Đám đạo tặc đó sau này bị người của Lý Tuệ Lan cho người xử lý trong im lặng. Khi người làng phát hiện thi thể của Vương phu tử và Vương Tú Tú, đã là mấy ngày sau, xác đã bốc mùi, người làng lập tức báo quan, nhưng phủ nha địa phương lại không điều tra ra được gì, vụ việc trở thành một án treo không lời giải đáp.
Trong khi đó, nhờ tài ăn nói của Lưu Quang Húc, Lý Tuệ Lan đã bỏ qua mọi quy tắc lễ nghi, lén lút chung sống với hắn và còn mang thai.
Khi Lý lão gia phát hiện, bụng Lý Tuệ Lan đã lớn.
Biết tài học của Lưu Quang Húc, Lý lão gia nghĩ rằng gia đình ông ta có ngày sẽ được hưởng lợi nhờ con rể tài giỏi này, nên dù không hài lòng với việc hai người không tuân theo lễ nghi, nhưng vì danh lợi về sau, cũng đành chấp nhận.
Gia đình Lý lão gia to lớn giàu có, cũng đủ khả năng nuôi dưỡng Lưu Quang Húc!
Thế là, Lưu Quang Húc không mất một đồng tiền sính lễ, cưới được tiểu thư nhà giàu, từ đó sống những ngày không lo cơm áo.
Sau khi có chút tiền bạc trong tay, hắn mua nhà, mua người hầu kẻ hạ, đưa mẹ mình từ quê lên sống đời lão phu nhân trong huyện thành.
Nhờ mối quan hệ với Lý lão gia, Lưu Quang Húc quen biết nhiều phú thương, lòng tham dần nổi lên, hắn bắt đầu không thỏa mãn với cuộc sống bị kìm kẹp dưới sự áp chế của Lý lão gia.
Hắn câu kết với người ngoài, tìm cách gϊếŧ chết hoặc khiến con trai của Lý lão gia trở nên ngu ngốc.
Lý lão gia nghi ngờ có kẻ nhằm vào gia đình mình, nhưng không hề nghĩ rằng đó là Lưu Quang Húc.
Lý do là vì Lưu Quang Húc hàng ngày chỉ thể hiện vẻ ngoài thư sinh, không quan tâm chuyện thế tục, chăm chỉ học hành, lừa gạt được lòng tin của Lý lão gia.
Sau khi trừ khử được các con trai của Lý lão gia, Lưu Quang Húc tìm cách bức ép người hầu thân cận của Lý lão gia hạ độc ông.
Người hầu đó không có khả năng sinh con, mà hương khói gia tộc còn phải trông vào hai đứa con của người anh, nên hắn không thể để chúng gặp chuyện. Hắn đành phản bội Lý lão gia, hạ độc ông ấy.
Người hầu này đã theo Lý lão gia hơn hai mươi năm, vì quá tin tưởng mà không đề phòng.
Một năm sau, Lý lão gia qua đời vì phát độc, Lưu Quang Húc nắm trọn Lý gia trong tay.
Sau khi Lý lão gia chết, hắn đưa mẹ mình vào sống trong phủ Lý gia.
Để tránh tiếng đàm tiếu, hắn không đổi tên Lý phủ thành Lưu phủ, nhưng toàn bộ quyền lực trong Lý phủ đều do hắn nắm giữ.
Thật đáng hận, vài năm sau, Lưu Quang Húc thi đỗ cử nhân, tiếp tục thi đình và cuối cùng được Hoàng thượng phong làm Bảng Nhãn.
Trong một lần diễu phố, Lưu Quang Húc lọt vào mắt xanh của Trình Cầm Cầm, con gái thứ của Trấn Quốc công phủ.
Dù là con gái thứ, nhưng gia thế của nàng vẫn hoàn toàn xứng đôi với Lưu Quang Húc.
Khi biết Trấn Quốc công phủ muốn gả Trình Cầm Cầm cho mình, Lưu Quang Húc rất vui mừng, nhưng khi nhìn thấy dung mạo của nàng, hắn không khỏi ghét bỏ vì nàng béo mập, không hề có chút vẻ nữ tính. Tuy nhiên, so với quyền thế, một người phụ nữ xấu xí thì có gì to tát đâu?
Nữ nhi của phủ Quốc công không thể làm thϊếp, nên Lưu Quang Húc đành giáng Lý Tuệ Lan từ vợ cả xuống làm thϊếp.
Lý Tuệ Lan sao có thể cam lòng chứ?
Phải vất vả lắm nàng mới có thể làm được vợ quan, tại sao lại phải từ vị trí vợ cả xuống làm thϊếp thấp hèn?
Nhưng thái độ của Lưu Quang Húc rất cứng rắn, Lý Tuệ Lan không còn cách nào, đành sử dụng cái chết của Vương phu tử và Vương Tú Tú để đe dọa, buộc Lưu Quang Húc phải từ bỏ ý định giáng nàng làm thϊếp.
Điều này lại khiến Lưu Quang Húc nhớ lại quá khứ đen tối của mình.
Đã làm thì làm đến cùng, trong một lần Lý Tuệ Lan đi chùa dâng hương, hắn sai người giả làm sơn phỉ gϊếŧ chết Lý Tuệ Lan và cả con gái của mình.
Sau khi Lý Tuệ Lan chết, Lưu Quang Húc làm bộ đau khổ, giả vờ tình sâu nghĩa nặng, nói với mọi người rằng mình rất yêu thương Lý Tuệ Lan, chỉ trách nàng bạc mệnh, mới làm vài ngày quan phu nhân đã qua đời, lại còn kéo theo cả con gái, thật là số phận trớ trêu!
Sau khi Lý Tuệ Lan chết, không còn ai cản trở, Lưu Quang Húc dùng tài sản của Lý gia để cưới Trình Cầm Cầm.
Nhờ sự giúp đỡ của Trấn Quốc công phủ, Lưu Quang Húc đạt được chức vị từ tứ phẩm Thông nghị đại phu như hiện tại.
Dù chức Thông nghị đại phu là một chức quan nhàn rỗi, nhưng dù sao cũng là quan tứ phẩm, so với những người khác thì không cần phải phấn đấu mấy chục năm mới đạt được.】"
Tống Dao Dao nghe xong con đường thăng quan của Lưu Quang Húc, không khỏi rùng mình một cái.
Các quan viên ngồi gần Lưu Quang Húc và gia đình hắn cũng khẽ lùi ra xa một chút.
Mọi người đều không khỏi rùng mình, không ai ngờ rằng Lưu Quang Húc, bề ngoài như một văn nhân tử tế, lại có thể làm ra những việc như gϊếŧ ân sư, gϊếŧ vị hôn thê, gϊếŧ vợ và thậm chí gϊếŧ con gái mình, thật sự không thể chỉ nhìn bề ngoài mà đoán được lòng người.
Lúc này, tiếng lòng của Tống Dao Dao lại vang lên:
"【Dưa Dưa, đây là cái gọi là "Vô độc bất trượng phu" sao?
Lưu Quang Húc, con người này, cả cuộc đời thăng tiến đều nhờ vào phụ nữ, đúng là kẻ đàn ông ăn bám!
Gϊếŧ nhiều người như thế mà không tha cho cả con gái ruột của mình, đến hổ dữ còn không ăn thịt con, Lưu Quang Húc quả thực không bằng cầm thú!
Người như vậy mà làm quan, dân chúng sao có thể sống yên ổn được?
May thay, hiện tại hắn chỉ giữ một chức quan nhàn tản, nếu một ngày nào đó hắn vào được vị trí quan trọng trong triều, thì những người không hợp nhãn của hắn chẳng phải sẽ bị hắn diệt trừ hết sao?】"
Nghe được những lời từ sâu trong lòng này, mọi người đều đồng loạt gật đầu, nghĩ rằng nếu một ngày Lưu Quang Húc có quyền thế, thì chắc chắn sẽ gây ra tai họa lớn.
Hoàng đế nghe đến những lời này, sắc mặt đại biến, không ngờ rằng trong số thần tử của mình lại có kẻ ác độc như vậy