- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Trọng Sinh
- Cá Trích, Em Yêu Anh
- Chương 1: Sống lại vào bảy năm trước
Cá Trích, Em Yêu Anh
Chương 1: Sống lại vào bảy năm trước
Edit: Lucalita
Ánh lửa ngất trời, tiếng nổ đinh tai nhức óc không ngừng vọng lại bên tai, xe của cô bị nghiền tan nát, mảnh vụn thủy tinh bắn ra tứ phía, ấn tượng cuối cùng của cô chính là cậu trợ lý đã mạnh mẽ nhào tới chắn trên người cô, che chở cô dưới thân mình, từng ngụm, từng ngụm máu tuôn trào, khuôn mặt tuấn tú trắng nõn, dưới ánh lửa tản ra ánh sáng kỳ dị, “Uyển Uyển, tôi đã nộp đơn trở thành trợ lý cho cô tới ba lần, hai lần trước đều bị người ta từ chối từ ngoài cửa, này, lần này cuối cùng cũng thành công...”
Hắn khẽ mỉm cười, nằm trên người cô từ từ bất động.
“Úc Quý!” Tạ Uyển thét lên tê tâm liệt phế, giật mình ngồi dậy từ trên giường.
Trong phòng một mảnh yên tĩnh, Tạ Uyển nhìn khắp xung quanh, ngoài dự đoán, nơi này không phải là bệnh viện, mà hình như là phòng làm việc, chính mình chỉ như vừa mới nằm nghỉ trên bàn làm việc. Cô giật giật tay, trên người liền truyền đến một cỗ đau nhức, nhưng không giống với nỗi đau do nổ tung, chỉ là do làm việc quá mệt nhọc.
Đây là có chuyện gì? Cô nhớ rõ ràng, mặc dù lúc ấy cô được Úc Quý che chở dưới thân, nhưng cũng bị thương rất nặng. Nhất là hai tay, gần như bị nổ tung. Còn bây giờ, Tạ Uyển cúi đầu, nhìn hai tay dài nhỏ trắng nõn của mình, hoàn toàn không nhìn ra dấu vết của thương tích.
Tạ Uyển hít vào một hơi, cảm thấy có gì đó không đúng rồi. Cô mạnh mẽ từ trên giường đứng lên, nghĩ muốn đi ra ngoài tìm người hỏi cho rõ, cửa chợt bị người bên ngoài đẩy vào, một cô gái mặc một bộ hồng phấn đi tới, vừa thấy Tạ Uyển ngây ngốc đứng ở nơi đó, lập tức cau mày, bực mình nói: “Là cô nói muốn đổi trợ lý, giờ người đã đến, cô còn không ra chọn, trốn ở chỗ này làm gì?”
Tạ Uyển khϊếp sợ lui về phía sau một bước, không dám tin gọi một tiếng, “Chị Trình ?” Trình Hoa là người đại diện của cô từ lúc mới bước chân gia nhập làng giải trí, chỉ là Trình Hoa đối với cô từ trước đến nay không tốt, chỉ muốn dốc lòng đào tạo một nữ minh tinh khác cùng gia nhập chung với Tạ Uyển, về sau khi cô vô tình được phát hiện trên internet nhờ một loạt ảnh giới thiệu ẩm thực. Trình Hoa lại ra sức chèn ép cô, quảng cáo, kịch bản đều không cho cô nhận, cứ thể tái diễn, làm tổng công ty cũng bất mãn, quyết đổi người đại diện khác cho Tạ Uyển, từ lúc đó số của Tạ Uyển mới từ từ đỏ lên.
Chỉ là hiện tại cô ấy tại sao lại ở chỗ này? Còn nói giúp mình đổi trợ lý?
“Làm sao vậy?” Trình Hoa lạnh lùng nhướng mày, “Tôi cho cô biết Tạ Uyển, đừng tưởng vào được giới giải trí là nghĩ mình trở thành minh tinh rồi, cỡ như cô, trong ngành giơ tay cũng quơ được một bó to! Đừng có lộ sắc mặt cho tôi xem, chưa gì đã vội đổi trợ lý, tôi bên này còn có việc, không có thời gian làm trò với cô!”
Tạ Uyển căng thẳng nuốt nước miếng một cái, trong lòng mơ hồ có một suy đoán hoang đường. Tay cô run run mở di động ra, nhìn vào thời gian, lập tức sợ đến thiếu chút ném rơi điện thoại, trên điện thoại hiển thị lại là bảy năm trước.
“Nhanh lên!” Thấy Tạ Uyển cứ như cũ đứng nguyên một chỗ, Trình Hoa rốt cuộc cũng không còn kiên nhẫn, cầm tay cô kéo ra cửa, trên mặt còn mang theo một tia tức giận.
Tạ Uyển ngơ ngác tùy ý cô ta kéo đi, trái tim thành thịch thình thịch nhảy lên. Cô chết rồi, lại sống lại vào bảy năm trước, thời điểm cô vừa gia nhập giới giải trí. Còn Úc Quý đâu? Hắn như thế nào rồi? Vừa nghĩ tới bộ dáng ngày đó hắn ngã trên người mình, Tạ Uyển liền nhịn không được hốc mắt đỏ lừ, thời khắc mẫu chốt, người kia thế mà vì cô mà phấn đấu quên mình.
Không đúng! Úc Quý đã nói hắn ta đã phải ứng tuyển tới 3 lần vị trí trợ lý cho cô, như vậy lúc này...
Tạ Uyển liếʍ liếʍ đôi môi, càng đi gần tới phòng họp, cô lại càng kích động.
Tỉnh táo! Tỉnh táo! Tạ Uyển ở trong lòng âm thầm tự động viên. Dùng khí thế của một diễn viên làm mình tỉnh táo lại! Tuyệt đối không thể để người khác nhìn ra điều khác thường!
Nghĩ như vậy, Tạ Uyển từ từ bình tĩnh lại, chờ đến cửa phòng hội nghị, nét mặt của cô mới dần ổn định lại, khóe miệng treo thoáng nụ cười mỉm, không nhanh không chậm đẩy cửa ra.
Trình Hoa thoáng nhìn qua cô, cảm thấy hôm nay Tạ Uyển đột nhiên lại thay đổi nhiều như vậy ? Từ trước Tả Uyển chẳng qua chỉ có bộ dáng xinh đẹp mà thôi, nhưng hiện tại…Trình Hoa chau chau mày, ánh mắt quét 1 vòng trên người Tạ Uyển, sao khí thế lại trở nên mạnh mẽ như vậy? Cô ở giới giải trí lăn lộn đã mấy chục năm, chưa từng thấy qua ai có khí chất minh tinh như thế.
Không đợi Trình Hoa suy nghĩ nhiều, Tạ Uyển đã đi vào trong phòng họp, cô cố khống chế ánh mắt của mình, tận lực làm cho bản thân không để lộ bất cứ tâm tình gì, nhưng khi nhìn thấy thân ảnh quen thuộc ngồi trong một góc kia, Tạ Uyển lại không nhịn được rơi lệ, Cô nhanh cúi đầu che giấu tâm tình của mình, đưa tay hướng Úc Quý mà chỉ, “Tôi chọn anh ta!”
“Tạ Uyển, cô cần phải suy nghĩ kỹ!” Chị nhân viên chịu trách nhiệm tuyển dụng khẽ nói bên tai cô: “Cô không biết, thằng nhóc này tính tình có hơi nhút nhát, dễ xấu hổ! Hỏi một câu liền đỏ mặt, người như vậy sao có thể làm trợ lý! Cô đừng nhìn vào bộ dáng đẹp mắt của hắn mà lầm. Hơn nữa, con trai đều hay sơ ý, không thể so với con gái”, rồi lại chỉ chỉ về phía cô gái tướng mạo khôn khéo ngồi ở giữa, đoạn nói : “Tôi thấy cô gái đó thích hợp hơn.”
Tạ Uyển lắc lắc đầu, “Chị, cám ơn chị đã nhắc nhở, tôi chỉ muốn anh ta!”
Kiếp trước, người này ngay cả mạng sống cũng cho cô, đời này, cô nhất định muốn dốc sức thành danh trong giới giả trí, sau đó đem người này bảo hộ thật tốt! Tạ Uyển nhìn gương mặt thanh tuấn kia của Úc Quý, trong lòng bỗng nhiên tràn đầy hảo tình vạn trượnng.
“Vậy tùy cô thôi.” Thấy ý kiến của mình không được nghe lọt tai, chị nhân viên cũng không tức giận, dù sao điều nên nói cô cũng nói rồi, Tạ Uyển có nghe hay không là chuyện của cô. Trong long lại nhịn không được ngầm thở dài, đến cùng vẫn là người mới, tuổi vẫn còn rất trẻ.
“ Cậu tên là gì?” Tạ Uyển từ từ tới gần, đứng trước mặt Úc Quý hỏi hắn.
Úc Quý ngẩng đầu, vừa nhìn vào đôi mắt trong trẻo xinh đẹp nhưng lạnh lùng của cô, lập tức huyết sắc dâng trào, mặt đỏ cơ hồ có thể thiêu cháy, nói chuyện cũng không lưu loát, “Úc, Úc Quý...”
Tạ Uyển gật gật đầu, hai tay chống cái bàn, nhìn từ trên cao xuống Úc Quý, thản nhiên nói: “Về sau cậu Úc là người của tôi rồi. Cầm lấy đồ đạc của cậu đi theo tôi.”
“Nha.” Úc Quý ngơ ngác gật nhẹ đầu, mang theo cái túi không lớn không nhỏ của mình, nhanh tay nhanh chân đi theo phía sau Tạ Uyển rời khỏi phòng họp, bước chân như bay. Hắn đã chuẩn bị trước tinh thần chiến đấu lâu dài, không nghĩ tới thế nhưng thoáng cái liền được nhận việc rồi!
Để lại trong phòng một mình chị gái nhân sự, phân bố những người còn lại, đang tự nói nho nhỏ một câu, “Úc Quý? Tôi nhớ rõ ràng trong danh sách dự tuyển không có người này, thật sự là kỳ quái...”
Trình Hoa đối với việc Tạ Uyển chọn Úc Quý cũng không có ý kiến gì, hoặc là nói cô ta vốn không muốn để ý tới. Từ lúc nhìn thấy Tạ Uyển lần đầu tiên, Trình Hoa đã không thích cô. Không phải là bởi vì Tạ Uyển không ưu tú, mà là vì cô thật sự quá đẹp.
Thân cao 1m73, vóc người gầy thon thả, vừa gầy lại đẹp mắt. Gương mặt dài cũng tốt, đôi mắt trong trẻo có thần, sống mũi ngạo nghễ ưỡn lên, khuôn mặt xinh đẹp không thể tả, đôi môi trời sinh như luôn mỉm cười, bất kể lúc nào cũng thế, cho dù là lơ đãng bị chụp hình cũng đều đẹp mắt như đã qua chỉnh sửa tỉ mỉ.
Tạ Uyển như vậy, xinh đẹp từ đầu đến chân, không chút tỳ vết nào.
Nhưng bộ dạng như vậy, lúc nào cũng làm cho Trình Hoa nhớ tới kẻ cướp chồng mình, cũng giống như Tạ Uyển, xinh đẹp không nói nên lời... Cho nên cô biết rõ dù Tạ Uyển chỉ được xem là bình hoa di động, cũng không kìm được mà nổi giận, cố tình tuyệt đường tài phú của cô ấy, làm cô ấy cả đời cũng không ngóc lên được!
“Cô tự mình giải thích mọi việc cho cậu ta quen thuộc với công việc, tôi phải tới chỗ Tô Vân Phỉ” Trình Hoa lãnh đạm nhìn khẽ Tạ Uyển gật đầu, rồi xoay người rời đi. Tô Vân Phỉ cũng là người mới giống Tạ Uyển, không biết có phải do bị Trình Hoa ảnh hưởng thế nào, vẫn luôn tỏ ra đối địch với Tạ Uyển. Tạ Uyển cũng không có thời gian quan tâm đến Trình Hoa, có thể đứng vững trong làng giải trí này suốt bảy năm, định lực của cô cũng không phải là cái dù.
Đem hành lý ít đến đáng thương của Úc Quý vứt xuống phòng khách, Tạ Uyển tư thái duyên dáng ngồi trên ghế, bưng một ly hồng trà, bắt đầu giả vờ giả vịt thẩm vấn Úc Quý.
“Bao nhiêu tuổi rồi? Trong nhà có những ai? Vào nghề bao lâu rồi?"
Đời trước cô cũng không biết Úc Quý sao lại trở thành trợ lý của cô, chỉ biết cô vừa cho tên trợ lý đần độn u mê cũ nghỉ việc, thì Úc Quý liền tới. Cô vốn không thích tính hay xấu hổ của hắn, bất quá thấy hắn xác thực làm được việc, liền miễn cưỡng để hắn lưu lại, nhưng vẫn không quá chú ý tới Úc Quý, chỉ đối với hắn xoàng xoàng. Không nghĩ đến tới thời khắc quan trọng, Úc Quý thế mà lại hi sinh tính mạng bản thân mà cứu mình.
Tạ Uyển phong tình vạn chủng chơi đùa với những lọn tóc, ánh mắt lãnh đạm nhìn Úc Quý. Trên thực tế trong đầu lại đang điên cuồng gào thét: "Con mẹ nó! Nếu để cho bà đây điều tra ra là ai đã giở trò trên xe của bà, xem bà làm sao gϊếŧ chết mày! Bà nổ chết mày, trăm ngàn vạn lần nổ chết mày!
Úc Quý bị Tạ Uyển nhìn đến nổi cả da gà, cúi đầu, thanh âm như có chút run, “Năm nay hai mươi sáu rồi, trong nhà có ba mẹ và một anh trai, đây, đây là lần đầu tiên làm trợ lý.”
Thế nhưng so với người học năm thứ năm đại học như cô lại lớn hơn! Tạ Uyển có chút khϊếp sợ nhìn Úc Quý, thấy hắn mất tự nhiên đứng ở đó, vi khẽ cúi đầu, gò má đỏ bừng, lông mi dài nồng đậm không ngừng run rẩy, phảng phất như hai con bướm nhanh nhẹn muốn bay, khóe môi liền khẽ mím lại, hiển nhiên sắp sửa nhập vai một tiểu tức phụ bộ dáng đáng thương.
Đừng nói là hai mươi sáu tuổi, còn không bằng nói là cậu nhóc mười sáu tuổi còn đáng tin hơn một chút...
Quả nhiên là thân thể mềm mại nha. Tạ Uyển sờ sờ cái cằm, đè xuống ý nghĩ trong đầu mình đang không ngừng tuôn trào về ba mươi sáu chiêu thức ăn sạch nam nhân, hắng giọng một cái, nghiêm chỉnh nói: “Từ nay về sau cậu sẽ ở lại đây với tôi, tôi ăn, mặc, ở, đi lại đều do cậu lo hết, có nghe hay không?”
“Nghe rõ!” Úc Quý gật đầu đầy mạnh mẽ, sự mừng rỡ trong mắt gần như muốn tràn ra ngoài.
“Vậy tối nay hãy cho tôi thấy tài nấu nướng của cậu. Tạ Uyển hướng phòng bếp khẽ hất cằm, nhìn thấy Úc Quý đầu cũng không quay lại chạy vào bếp, lập tức không để ý đến hình tượng ngồi co quắp trên ghế sofa. Diễn nãy giờ lâu như vậy, thật mệt chết cô!
Không biết là do trùng hợp hay thế nào, đồ ăn Úc Quý làm đều là những món Tạ Uyển thích, nhất là món cá mè hấp, hương vị quả thực làm cho Tạ Uyển không thể dừng đũa.
Chiếc đũa của Tạ Uyển liên tiếp vươn về phía món cá mè hấp, Úc Quý không cần nhìn cũng biết cô thích ăn món này rồi, vội vàng đẩy khay cá đến trước mặt cô, lúng túng nói một câu, “Ăn nhiều một chút.”
Tạ Uyển vừa nghe, cái này không thể được! Mình không thể cứ như vậy tốt bụng, khích lệ Úc Quý, phải tỏ ra kiêu căng, liên tục chèn ép, mới là phương thức dạy bảo hữu hiệu nhất!
Liền đặt xuống chiếc đũa, thản nhiên nói: “Hương vị cũng được, nhưng phải chú ý nhiều hơn, ví dụ như con cá này còn hơi thiếu chút lửa, nếu không sẽ còn ngon nữa, lại tỷ như...” Tạ Uyển lung tung nói mò một trận, sau cùng, lại giả vờ giả vịt gấp lên một đũa thịt cá, bỏ vào trong miệng, mới lại phun ra một chữ, lại đột nhiên ngừng lại.
Úc Quý đang chuẩn bị nghe Tạ Uyển thao thao bất tuyệt, bên tai lại bỗng nhiên an tĩnh hẳn, hắn ngẩng đầu nhìn Tạ Uyển, đã thấy cô trừng to mắt, thống khổ bóp cổ họng mình, hung ác giống như muốn đem chính mình bóp chết…
Hốt hoảng vội vàng chạy tới, mạnh mẽ hỏi: “Làm sao vậy? Tạ Uyển, cô làm sao vậy?”
Ta Uyển phun ra đầu lưỡi, thống khổ chỉ chỉ cổ họng của mình.
Quả nhiên là trời hại! Ăn cá cả đời, giờ lại bị mắc xương!
Nữ vương ngang ngược đang giáo huấn lại bị mắc xương cá!
Đúng là cái xương cá nó có thù với mấy người hay làm ra vẻ nghiêm túc đây mà!
Xương cá, cắm trong cổ họng sừng sững như tòa núi lớn!
Cảm thấy trong óc của cô không ngừng bị những lời này ủi cho bằng như tấm lụa, Tạ Uyển cảm giác mình thật sắp bị bức điên rồi.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Trọng Sinh
- Cá Trích, Em Yêu Anh
- Chương 1: Sống lại vào bảy năm trước