- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cận Đại
- Cá Tính Danh Thủ Hộ Điềm Tâm
- CHƯƠNG 10: TÊN LỪA ĐẢO
Cá Tính Danh Thủ Hộ Điềm Tâm
CHƯƠNG 10: TÊN LỪA ĐẢO
Editor: Trần Hiền
Rõ ràng ban đầu đang nói chuyện học tập, tại sao đột nhiên cậu ta lại nhắc tới giọng nói của cái tên Bakugou Katsuki kia, sau đó lại lôi cả Kosei của cậu ra nói…
Cảm giác càng giải thích càng loạn hơn, Kujou Yado bình thản phớt lờ luôn Bakugou Katsuki, cười tủm tỉm dò hỏi Midoriya Izuku: “Midoriya, cậu có biết cần bao nhiêu điểm mới được vào cao trung U.A không?"
“Cậu muốn nộp đơn vào cao trung U.A?" Nếu như vừa rồi Bakugou Katsuki chỉ mang thái độ thờ ơ, thì bây giờ đột nhiên lại trở nên nghiêm túc hơn hẳn, đôi mắt tam giác hung dữ trừng lớn, anh bước đến trước mặt Kujou Yado cùng với khí thế áp bức rõ ràng.
“Kỷ lục trường trung học Oridera chỉ có tôi phá vỡ được, tôi cũng là học sinh đầu tiên và duy nhất thi đỗ cao trung U.A kể từ khi trường thành lập!” Bakugou Katsuki vươn tay ra, hiệu quả bộc phá trấn áp thị giác người bên cạnh vô cùng lớn.
“Kacchan ……” Hai chân Midoriya Izuku khẽ run run, đó là phản xạ có điều kiện hình thành do bị bắt nạt trong thời gian dài.
“Chỉ dựa vào một Kosei trang trí như cậu, sao xứng đứng cùng vạch xuất phát với tôi được?" Lời nói lần này của Bakugou Katsuki không hề mang theo đùa giỡn, hơn nữa nó còn khàn khàn trầm thấp đầy đe dọa.
Nhìn Bakugou Katsuki bỗng dưng nổi giận đùng đùng như vậy, Kujou Yado không hiểu gì, trong đầu đột nhiên nhớ lại một bảng đánh giá nhân vật Bakugou trong bộ anime này —— mỗi sợi tóc của anh đều chứa đầy lòng tự trọng.
Lòng tự trọng đúng là lớn thật, Kujou Yado khá bất ngờ về điều này.
“Dựa vào tôi.” Giọng nói của Ngân Hồ vang lên từ trong không trung, làm như không nhìn thấy vẻ mặt hung dữ của Bakugou mà bình tĩnh bay ra ngoài, bộ kimono màu đỏ tươi còn sáng hơn cả đôi mắt của Bakugou Katsuki.
“Cậu thì làm được gì?” Bakugou Katsuki hoàn toàn không để Ngân Hồ vào mắt.
Bakugou Katsuki như thế thật khiến người khác muốn chứng kiến dáng vẻ thất bại của anh, Kujou Yado chỉ muốn đè anh xuống đất, dí bộ tóc vàng như gai nhọn bất kham kia xuống, nhìn dáng vẻ tức giận bất lực của đối phương chắc chắn sẽ rất thú vị.
“Kacchan …… Đừng giận……” Midoriya Izuku cố khuyên nhủ để làm giảm đi lửa giận của Bakugou Katsuki.
“Tránh ra!” Bakugou Katsuki đẩy Midoriya Izuku qua một bên, bước đến tiếp cận Kujou Yado.
Gần quá……
Kujou Yado nhìn khuôn mặt càng lúc càng to ra của Bakugou Katsuki, nghĩ thầm: Da tên này đẹp thật……
Khoan đã! Kujou Yado cảm thấy tâm lý bản thân đúng là có vấn đề!
“Biến hình, hóa cáo.” Ngân Hồ nheo đôi mắt, nó không thích chút nào cái cảm giác bị người khác làm lơ.
Sau khi giọng nói của Ngân Hồ vang lên, Kujou Yado còn chưa kịp phản ứng thì đã nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của mọi người xung quanh,ngay lập tức nhân jra mình đã biến hình.
“Hóa ra vẫn còn có thể tấn công được.” Bakugou Katsuki nhìn bàn tay của Kujou Yado, nhướng mày nói.
Kujou Yado nheo đôi mắt, móng tay sắc nhọn chỉ vào Bakugou Katsuki, không biết vì sao cậu cảm thấy bản thân vô cùng phấn khích, tim đập rất nhanh, cảm giác như giương cung bạt kiếm - thứ mà trước kia chưa từng trải nghiệm qua.
Phát hiện trong ánh mắt của Kujou Yado lấp lóe lên tia sáng phấn khích muốn chiến đấu, Bakugou Katsuki ngạc nhiên, ngay sau đó nhếch môi, hai tay vươn ra như móng vuốt cùng nụ cười tàn bạo nói: “Có gan đấy.”
“Mấy cậu định làm gì!” Chủ nhiệm lớp đến vừa đúng lúc, chủ nhiệm lớp tới đúng lúc thế này bỗng nhiên làm nội tâm Kujou Yado có một cảm giác hơi hụt hẫng, cảm giác hụt hẫng này vô cùng kỳ quái, cậu vừa khao khát điều gì sao? Kujou Yado mê mang.
“Chậc.”
Lại là tên nào thông báo nhanh vậy, Bakugou khó chịu bỏ tay xuống.
Tia sáng trong mắt cùng hình dạng hóa hồ ly của Kujou Yado lúc nãy cũng biến mất.
“Báo cáo thầy giáo, bọn em không làm gì cả.” Kujou Yado ngoan ngoãn nói, còn để lộ một nụ cười hơi thẹn thùng.
Chủ nhiệm lớp: “……” Cái sự khác biệt mạnh mẽ này là thế nào, sao bây giờ anh ta lại cảm thấy học sinh mới chuyển trường này rất ngoan…
Bạn học xung quanh vây xem: “……” Mẹ kiếp! Trở mặt nhanh thế!
Midoriya Izuku: “……” Bạn học Kujou thật đáng sợ……
Bakugou Katsuki: “……” Tuy rằng biết tên này giả vờ rất giỏi, nhưng trình độ đạt đến mức này thì cũng thật ghê gớm quá rồi!
“Xin lỗi thầy giáo.” Kujou Yado cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Em chỉ vừa cho Kacchan xem thử Kosei của em, không biết hôm qua vì sao tự dưng Kosei của em lại đột nhiên thay đổi.”
Giả tạo! Tiếp tục đóng kịch! Khóe miệng Bakugou Katsuki co giật.
Chủ nhiệm lớp cảm thấy lý do quá mức gượng gạo, chắc chắn là……
“Chào thầy giáo, tôi là hiện hóa Kosei của Kujou Yado, hôm qua mới xuất hiện, mong thầy chỉ bảo nhiều hơn.” Ngân Hồ bay tới trước mặt chủ nhiệm lớp, hơi khom lưng, vô cùng lễ phép.
Chủ nhiệm lớp: “……”
Hóa ra là có thay đổi thật.
Sắc mặt của chủ nhiệm lớp khá phức tạp, tuy rằng biết mọi chuyện chắc chắn không đơn giản như Kujou Yado nói, nhưng thôi bỏ đi.
“Không có lần sau, này đã là lần thứ hai, không có lần thứ ba.” Chủ nhiệm lớp nghiêm túc nói: “Hơn nữa ở nơi công cộng không được phép sử dụng Kosei cá nhân.”
“Em xin lỗi.” Kujou Yado cúi đầu, lần sau cậu sẽ dùng ở nơi không có người.
Khiêm tốn nhận sai, chết cũng không hối cải.
Dựa vào ấn tưởng của Bakugou Katsuki về Kujou Yado mấy ngày qua, anh chắc chắn rằng Kujou Yado chỉ đang giả vờ nhận sai, nhưng trong bụng thì hoàn toàn nghĩ khác.
“Đúng rồi thầy giáo, em muốn hỏi một chút, nếu muốn thi đậu cao trung U.A thì thành tích phải đứng thứ mấy lớp trong bài kiểm tra viết mới được ạ?” Kujou Yado thừa dịp hỏi, không hề ngạc nhiên khi thấy Bakugou đang trừng mắt nhìn cậu.
“Sao đột nhiên lại hỏi cái này, cao trung U.A thi rất khó, ít nhất thì thành tích phải nằm trong top, hơn nữa sau khi qua được kỳ thi viết còn kiểm tra cả Kosei.” Chủ nhiệm lớp nghĩ một lúc rồi uyển chuyển nói: “Có Kosei đặc tính tấn công mạnh sẽ là một lợi thế.”
Anh ta đã xem qua báo cáo về Kosei của Kujou Yado, chỉ là một loại đuôi cáo trang trí, loại Kosei này mà vào cao trung U.A sẽ không được trọng dụng lắm.
“Em sẽ cố gắng.” Kujou Yado ngoan ngoãn nói, dáng vẻ ngây thơ này làm chủ nhiệm lớp không đành lòng nói rõ hiện thực tàn khốc cho cậu biết.
“Chậc” Bakugou Katsuki khinh thường: “Chỉ bằng Kosei của cậu mà vào được cao trung U.A, tôi quỳ bàn phím cho cậu xem.”
Kujou Yado nghe vậy cong cong khóe môi, nói: “Thật à?”
"Cậu chắc chắn không vào được cao trung U.A!” Bakugou Katsuki hất cằm kiêu ngạo nói: “Học sinh trường Oridera đầu tiên thi vào cao trung U.A chỉ có tôi thôi."
“Dáng vẻ cậu quỳ bàn phím thật khiến người khác chờ mong mà.” Kujou Yado nheo mắt.
Sao lại cãi nhau rồi, chủ nhiệm lớp trông thấy mà đau đầu.
Ngân Hồ bay lơ lửng trên vai Kujou Yado, đôi mắt màu đen nhìn Bakugou Katsuki rồi thấp giọng thì thầm bên tai Kujou Yado nói: “Anh đang vui thật đấy à? Tôi cảm nhận được cảm xúc vui vẻ trên người anh."
Kujou Yado sửng sốt, nhỏ giọng dò hỏi Ngân Hồ: “Cậu có thể cảm nhận được cảm xúc của tôi sao?"
“Có thể, nhưng không biết rõ anh suy nghĩ gì." Ngân Hồ nói.
"Đương nhiên là vui rồi, có thể nhìn thấy bộ dáng tên Bakugou hung dữ kia quỳ bàn phím.” Kujou Yado thử tượng tượng ra hình ảnh đó liền cảm thấythoải mái cả người.
Chuông vào học vang lên, chủ nhiệm lớp yêu cầu bọn họ ngồi vào chỗ.
Kujou Yado khổ sở nhìn thầy giáo đầu trọc tuổi đã trung niên trên bục giảng, đôi mắt mơ màng như sắp đi vào cõi mộng, đây là tiết toán nhưng cậu không thể hiểu nổi thứ gì, a a a, thế này thì đừng nói là cao trung U.A, có khi còn không thi đỗ nổi cao trung bình thường.
Sau khi tan học, Kujou Yado vội chạy đi tìm Midoriya Izuku hỏi chủ đề mà thầy giáo vừa giảng tiết này.
Hành động này vô tình lọt vào mắt của Bakugou Katsuki, tuy thế nhưng cậu vẫn không hề sợ hãi với cuộc đánh cược vừa rồi, đừng nói là Kosei, hình như thành tích học tập tên khốn kia cũng có vấn đề, a, nếu cậu thi được vào cao trung U.A thật thì anh phải quỳ bàn phím sao, chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra được.
Bị chuyện học đầu độc nguyên một ngày khiến Kujou Yado cảm giác như hồn bay phách lạc, cuối cùng cũng đến giờ tan học, cậu vội vàng thu dọn cặp sách, định ra tiệm bánh ngọt gần đó mua một cái bánh kem tự an ủi chính mình.
Chị gái xinh đẹp trong tiệm bánh cùng hương vị ngọt ngào sẽ chữa lành trái tim mệt mỏi vì học tập của Kujou Yado, ở cửa hàng bánh ngọt, Kujou Yado hạnh phúc như muốn bay lên trời.
“Một cái bánh matcha và một cốc trà sữa dâu tây ạ.” Kujou Yado đã gọi món ngay từ khi vừa bước vào, vừa nói xong thì đột nhiên Ngân Hồ lại xuất hiện trước mặt cậu.
Ngân Hồ bay tới, bộ kimono đỏ tươi của nó thu hút không ít sự chú ý, không đợi Kujou Yado mở miệng, chị gái xinh đẹp phụ trách đặt hàng ở quầy thanh toán đã ngạc nhiên thốt lên, giọng điệu còn rất phấn khích: “Đây là cái gì?”
“Kosei của tôi.” Khóe miệng Kujou Yado hơi giật giật, trong lòng biết rõ vì sao Ngân Hồ lại bay ra trước mặt mình thế này: “À, cho tôi một cái bánh ngọt matcha nữa…”
“Tôi muốn vị dâu tây cơ, cả trà sữa xoài nữa.” Ngân Hồ bay đến ngồi xuống trên vai Kujou Yado, ngồi thẳng lưng thu bụng, hai tay thu vào trong tay áo kimono.
Kujou Yado thở dài, cậu cảm giác tiền túi mình đang gặp nguy hiểm.
“Kosei đáng yêu quá.” Chị gái kia nhìn Ngân Hồ không chớp mắt, bàn tay ngo ngoe muốn sờ.
“Vậy là một cái bánh kem dâu tây, một cái bánh kem matcha, hai ly trà sữa, một vị dâu tây và một vị xoài.” Kujou Yado móc tiền trong túi ra trả.
“Được.”
Kujou Yado cầm số đi lên lầu hai tìm một cái bàn rồi ngồi xuống, dựa cửa sổ để có thể nhìn rõ đường phố đối diện.
"Anh nên về trước học bài đi." Ngân Hồ ngồi ngay trên bàn đối diện với Kujou Yado.
“Có bản lĩnh thì cậu đừng ăn nữa." Kujou Yado chẳng thèm động mí mắt.
Một lát sau, người phục vụ mang đồ lên cho Kujou Yado.
Bánh kem dâu tây đỏ cùng bánh matcha xanh nhạt thoạt nhìn qua trông rất mềm, lớp kem bên trên thơm lừng, được đặt bên trong một chiếc đĩa nhỏ tinh tế trông lại càng hấp dẫn hơn.
Ngân Hồ bay thẳng đến cạnh ly trà sữa màu vàng cam, cầm ống hút hút thẳng một ngụm lớn.
“Yado, ngon quá.” Ngân Hồ uống xong lại bay ra đĩa đựng bánh kem dâu tây màu đỏ, cầm thìa xúc một miếng.
“Đắt như thế nên ngon là đúng rồi." Kujou Yado xúc một miếng bánh, há miệng nuốt vào bụng, kèm theo đó là một nụ cười vô cùng hạnh phúc.
“Quả nhiên đồ ngọt có thể chữa lành trái tim……”
“Bên ngoài hình như hơi ồn ào?” Ngân Hồ bay tới cửa kính nhìn ra bên ngoài.
“Hả?” Kujou Yado đang định bỏ thêm một miếng bánh nữa vào miệng thì đột nhiên cảm giác nơi mình ngồi đang rung lên ầm ầm, trà sữa trên bàn trào ra ngoài.
“Uỳnh ——”
“…… Chuyện gì thế?” Kujou Yado bị chấn động vừa rồi làm cho hoảng sợ, chẳng lẽ là kẻ địch? Ở cái thế giới anh hùng này, tất cả kẻ phạm tội đều bị gọi chung vì kẻ địch.
Có được Kosei, những kẻ địch phạm tội luôn luôn cần có anh hùng ngăn cản.
Kujou Yado liếc nhìn xung quanh, mọi thứ trên lầu hai đều ổn, những vị khách xung quanh trên mặt cũng lộ ra vẻ sợ hãi. Nếu không phải ở đây thì chắclà ở bên ngoài rồi.
“Yado, bên kia cháy.” Ngân Hồ kéo tóc Kujou Yado, ý bảo cậu nhìn ra ngoài kính cửa sổ.
“Lửa lớn quá…… Kỳ lạ, sao bên kia lại có nhiều người như vậy?” Kujou Yado có chút lo lắng khi nhìn thấy ngọn lửa đang bốc cháy tỏa khói nghi ngút trên bầu trời, sau đó lại nhìn thấy một nhóm người tụ tập rất đông ở lối ra của con phố nhỏ, hiện tượng khác thường này khiến Kujou Yado không hiểu được, cậu áp sát mặt vào cửa kính, muốn xem ở con phố bên cạnh đó có cái gì.
Một toán đồ vật màu lục đậm bên ngoài thoạt nhìn khá ghê tởm, bên trong là một thứ gì đó màu vàng kim sắc nhọn……
Vàng kim sắc nhọn?
Sao tên khốn Bakugou Katsuki lại ở đó rồi?!
Kujou Yado ban đầu cũng không có cảm giác gì nhiều, định ngồi một bên uống trà sữa xem náo nhiệt, bỗng nhiên nhìn thấy ở con phố trước có một toán đồ vật màu xanh đậm bao vây Bakugou Katsuki, cậu không kìm chế được đứng bật dậy.
Tuy rằng không biết toán đồ vật màu xanh đậm ghê tởm kia là gì, nhưng nhìn các anh hùng đang giằng co với thứ đó, có lẽ đó chính là kẻ địch Kosei, Bakugou Katsuki bị bắt lấy như con tin.
“Biến hình, hóa hồ ly.” Ngân Hồ khoanh tay nhẹ nhàng nói.
Loạt ánh sáng trắng bao phủ trên người Kujou Yado, một giây sau, Kujou Yado mọc ra cái đuôi cùng đôi tai màu trắng.
“Có thể nhìn rất rõ……” Sau khi Kujou Yado hóa hồ ly, thị lực tăng lên trong phút chốc, có thể nhìn rất rõ Bakugou Katsuki đang vật lộn bên trong thứ như bùn màu xanh đậm kia.
Tại sao mấy anh hùng kia không qua đó? Kujou Yado suốt ruột nhìn về phía đó, nghĩ ngợi rồi quyết định tự bản thân sẽ qua đó.
Cậu không hề lo lắng cho Bakugou Katsuki, chỉ là sợ lỡ anh xảy ra chuyện gì thì cô Mitsuki sẽ vô cùng đau lòng, Kujou Yado thầm nghĩ.
“Ngân Hồ, giải trừ biến hình, bọn mình đi thôi.” Kujou Yado còn nhớ rõ chủ nhiệm lớp nói không thể sử dụng Kosei ở nơi công cộng, sau khi bảo Ngân Hồ giải trừ biến hình, cậu vội vàng chạy xuống lầu, ra khỏi tiệm bánh, lao về phía đám người đối diện.
Kujou Yado cố sức mà chen vào trong đám người, cuối cùng cậu cũng nhìn rõ hiện trường, sau khi hiểu rõ mọi chuyện, Kujou Yado ngạc nhiên mở to hai mắt nhìn.
Bakugou Katsuki trông như sắp chết rồi!
“Chúng ta không có cách nào để đối phó với nó sao……”
“Chỉ có thể đợi anh hùng Kosei đến thôi……”
Kujou Yado nghe được mấy anh hùng đang trao đổi phía trước, trong lòng càng căng thẳng, bọn họ không lên kế hoạch cứu người ngay lập tức sao.
Ánh mắt cậu mau chóng chuyển hướng sang Bakugou Katsuki lúc này đang bị một đống bùn màu xanh đậm vây quanh, mặt anh trông rất hung dữ, ra sức giãy giụa, nhưng mắt thường cũng có thể thấy hành động vùng vẫy kia vô cùng bất lực.
Mt.Lady còn ở phố buôn bán ngoài kia, Kujou Yado cuộn chặt tay thành quyền, chờ đợi một anh hùng tài năng nào đó tới thì có khi Bakugou Katsuki đã chết rồi, anh là một trong những nhân vật chính, cốt truyện này cũng giống như trong anime, nhưng cụ thể là thế nào cậu đã quên mất!
“Yado, hơi thở của Bakugou Katsuki càng lúc càng yếu rồi.” Ngân Hồ ngồi trên vai Kujou Yado, thì thầm bên tai Kujou Yado.
“Tôi biết.” Kujou Yado nheo mắt, đúng lúc cậu định lao ra thì có một bóng người còn nhanh hơn cả cậu, bên cạnh "Vυ"t… " một cái xông ra ngoài!
“Midoriya?!” Kujou Yado ngạc nhiên, nếu đoán không nhầm thì chẳng phải Midoriya Izuku bây giờ vẫn chưa có Kosei mà!
Cậu ta định tìm chết à???
Midoriya Izuku vừa khóc vừa lao về phía trước, không thèm suy nghĩ gì mà hai chân đã bước thẳng tới!
Cả đám người ồ lên!
Midoriya Izuku chạy vội, ném cặp sách của mình ra đập thẳng vào mặt đám bùn kỳ quái kia, nhân lúc đám quái vật đang đau đớn mất cảnh giác, Midoriya Izuku liền lao đến, lôi đám bùn màu xanh đậm đang quấn quanh trên mặt Bakugou Katsuki ra.
“Ha…… Ha…… Ha……” Bakugou Katsuki há miệng hít lấy hít để, lúc thở trừng mắt nhìn Midoriya Izuku nói: “Ông đây không cần cậu cứu!”
“Không phải…… Tớ……” Midoriya Izuku luống cuống.
“Là mày! Muốn chết!” Đám quái vật bùn lấy lại phản ứng, khống chế một phần cơ thể đập về phía Midoriya Izuku.
“!”Midoriya Izuku trợn tròn mắt, trong mắt phản chiếu hình ảnh đám quái vật bùn.
“Ngân Hồ! Dây leo Palmon!” Đồng tử Kujou Yado co rút, cậu tách ra khỏi đám đông, giữ khoảng cách nhất định với đám quái vật bùn, sau đó duỗi thẳng tay về phía Bakugou Katsuki và Midoriya Izuku.
“Biến hình, Dây leo Palmon.” Ngân Hồ cong đuôi, cái đuôi vụt sáng, đôi tay của Kujou Yado cũng vụt sáng theo, trong phút chốc liền biến thành dây leo.
Kujou Yado ngay lập tức điều khiển dây leo vươn dài về phía trước, quấn lấy Midoriya Izuku và Bakugou Katsuki.
Rất dễ dàng mà kéo được Midoriya Izuku ra, nhưng Bakugou Katsuki thì vẫn còn mắc kẹt trong đám quái vật bùn, như thể anh đang bị rơi xuống đầm lầy vậy, dây leo của Kujou Yado quấn quanh cổ tay Bakugou Katsuki mãi cũng không kéo ra được, đám quái vật bùn càng dùng sức ghì chặt lấy anh.
“Kacchan !” Midoriya Izuku bị dây leo cuốn lấy kéo ra ngoài, tưởng rằng đó là Kosei của Shinrin Kamui, sự chú ý của cậu ta vẫn đang đổ dồn vào Bakugou Katsuki.
Ngược lại với cậu ta, từ góc độ của Bakugou Katsuki hoàn toàn có thể trông thấy chủ nhân của dây leo là ai.
Kujou Yado!
Bakugou Katsuki trừng lớn đôi mắt, cái đuôi trang trí đó còn có hai loại Kosei sao!
Cảm giác được đầu dây bên kia đang truyền đến một lực kéo rất lớn khiến Kujou Yado càng chau mày.
Chết tiệt, nếu không phải bị hạn chế một phút, cậu đã có thể biến hóa thành hồ ly rồi.
“Không ổn rồi…”
Phía sau vang lên một giọng nói.
“Sẽ không sao đâu!”
Đám người xung quanh ồ lên ngay lập tức, nhao nhao quay đầu xem.
“Sao chứ?”
“Bởi vì tôi đã tới!”
Kujou Yado đang giằng co với đám quái vật bùn, không thể quay lại ngay lập tức, nhưng vẫn cảm nhận được áp lực rất lớn truyền đến từ phía sau, lúc này mới quay đầu liếc nhìn, ánh mắt đã khó mà rời đi.
Người kia trông rất to cao, có thể nói là hạc trong bầy gà, nhưng thứ khiến cho Kujou Yado không thể rời mắt được đó là khí thế của người nọ, hơn nữa nếu nói về anh hùng chắc chắn sẽ nghĩ ngay đến anh ta - All Might!
“All Might!” Một người vừa ngạc nhiên vừa vui mừng hô to tên người này, ngay sau đó càng có nhiều người ồ lên theo.
Tên này đã là một loại tín ngưỡng, anh hùng số 1!
All Might đánh ra một quyền, cú đấm đó tạo ra một luồng gió lớn đánh bật đám bùn màu xanh đậm kia, không chỉ thế còn gây ảnh hưởng đến các đám mây trên bầu trời, luồng không khí tăng lên làm bầu trời giội nước xuống như mưa, dập tắt ngọn lửa.
Đây chính là sức mạnh của anh hùng số 1…… Kujou Yado thẫn thờ nhìn cảnh tượng chấn động trước mắt, đột nhiên có người lao qua đυ.ng phải cậu, hai người cùng nhau ngã xuống đất.
“Á —— đau đau đau, tên khốn nào dám đánh lén hả?” Cả người Kujou Yado trực tiếp chạm thẳng vào mặt đất cứng, Kujou Yado chịu đựng sự va chạm cua hai người cùng lúc, khiến mông cậu muốn vỡ làm đôi.
“Chính cậu tự tìm đường chết còn trách tôi?” Một âm thanh hung dữ quen thuộc lọt thẳng vào tai, đợi Kujou Yado nhìn thấy rõ ràng người kia, liền hiểu rõ chuyện đang xảy ra.
Vừa nãy khi All Might ra tay, tay phải của cậu vẫn đang biến thành dây leo lôi kéo Bakugou Katsuki, mà sau khi All Might đánh ra quyền kia liền khiến đám quái vật bùn tan tành, cậu chỉ mải xem All Might, trong lúc khϊếp sợ lực tay vẫn không thay đổi nên mới lôi cả Bakugou Katsuki qua đây…
Sau khi nhìn xong, Kujou Yado mới thấy khoảng cách giữa cậu và Bakugou Katsuki đang rất gần, anh ta đang hùng hùng hổ hổ chửi thề, một tay ghì chặt cậu bò dậy trên mặt đất.
“Này, tốt xấu gì cũng coi như tôi vừa cứu cậu, mau đỡ tôi lên đi.” Kujou Yado nói lý, vươn tay phải về phía Bakugou Katsuki.
“Hả?” Bakugou Katsuki nhướng mày, đôi mắt tam giác cực kỳ hung dữ.
Kujou Yado ở cùng Bakugou Katsuki mấy ngày nay nên ít nhiều cũng hiểu được một chút tính cách của anh, ví dụ như biểu cảm đang bày ra trước mắt thế này là…
“Tên khốn lừa đảo! Dám lừa ông đây lâu thế! Thật là muốn làm thịt thứ trang trí này của cậu mà!" Hai tay Bakugou Katsuki không ngừng bộc phá, cả người anh trông như hung thần ác sát, mà tiếng chửi cũng rất chói tai.
Kujou Yado đã hóa giải trạng thái biến hình, vội che lỗ tai lại trước tiên.
Quả nhiên anh vô cùng tức giận, lớn tiếng đến nỗi suýt chút nữa thì điếc.
Anh hùng quanh đó vốn định qua an ủi Bakugou Katsuki nhưng lại bị anh dọa sợ, sau khi trải qua quá trình bị kẻ địch bắt cóc mà thiếu niên này vẫn có tinh thần như thế, xem ra là một hạt giống anh hùng tốt, tố chất tâm lý không tồi.
Ngược lại các anh hùng ra trước dạy bảo Midoriya Izuku, đứa nhỏ này quá lỗ mãng rồi!
“Tôi lừa cậu bao giờ?” Kujou Yado buồn bực.
“Cậu nói với tôi rằng Kosei của cậu dùng để trang trí!" Bakugou vô cùng bực tức: "Thế vừa rồi là cái gì hả?"
Kujou Yado ngoáy ngoáy lỗ tai, tai thật sự sắp điếc rồi.
“Bakugou, nói nhỏ xíu đi, tai tôi sắp điếc vì cậu rồi." Kujou Yado cằn nhằn bực mình, đột nhiên một cú đấm nhanh chóng tiếp cận cậu.
Kujou Yado lăn một vòng tránh đi, nhíu mày nói: “Sao cậu cứ muốn phá mặt tôi hả? Có phải cậu ghen tị vì tôi đẹp hơn cậu không!”
“Ông đây cần gì phải ghen tị với cậu!” Bakugou Katsuki vươn tay muốn túm Kujou Yado lại.
Shinrin Kamui kịp thời chạy lại ngăn cản Bakugou Katsuki, còn khen ngợi anh rất nhiều.
Bakugou Katsuki phớt lờ liếc mắt sang chỗ khác, anh không thèm để ý mấy lời khen này, so với việc này thì việc lúc nãy Midoriya Izuku chạy tới…
Cậu quay sang nhìn bên cạnh thấy Midoriya Izuku vẫn đang bị các anh hùng thuyết giáo, không ngoài dự đoán đối phương như sắp khóc rồi.
Một cái hai cái đều……
Một anh hùng đi đến bên cạnh Kujou Yado, vỗ vỗ vai của cậu khen ngợi: “Thiếu niên, năng lực của cậu rất thích hợp để cứu viện! Về sau có chí hướng là anh hùng sao?”
“Đúng vậy.” Kujou Yado nở nụ cười ngoan ngoãn: “Cháu ước được trở thành anh hùng.” Vì muốn kiếm tiền.
“Thiếu niên, tôi coi trọng cậu đấy!” Anh hùng cười vỗ vỗ vai Kujou Yado.
“Cảm ơn.”
“Chậc.” Bakugou Katsuki lướt qua Shinrin Kamui nhìn khuôn mặt tươi cười của Kujou Yado mà khinh thường, tên khốn này lại bắt đầu giả bộ ngoan ngoãn rồi.
“Cháu còn chưa ăn xong bánh kem ở tiệm bánh ngọt.” Bỗng nhiên Kujou Yado nhớ tới: “ Cháu đi trước được không?"
"Được chứ." Người anh hùng nói: “Có điều……"
“Có điều gì cơ?” Trong lòng Kujou Yado dấy lên lo lắng, trà sữa để lâu uống sẽ không ngon.
“Cậu có thể vượt qua họ không đã." Người anh hùng chỉ vào All Might đang bị các phóng viên vây xung quanh: “Đối phó với bọn họ rất phiền, chúc cậu bé may mắn.”
Kujou Yado nhìn theo hướng ngón tay anh ta, vừa đúng lúc chạm phải tầm mắt của mấy tay phóng viên.
Cả hai bên: “!”
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cận Đại
- Cá Tính Danh Thủ Hộ Điềm Tâm
- CHƯƠNG 10: TÊN LỪA ĐẢO