Cố Thanh Giác xuyên qua tiểu thuyết, đυ.ng phải Hệ thống phản diện, từ đây bắt đầu kiếp sống khí chất thanh lãnh, xuất trần nhưng lại đi khắp nơi sinh sự, gây chuyện thị phi.
Thế là kết cục không thể thoát được việc mọi người căm ghét, cô độc chết đi, thê thê thảm thảm
Mà khi diễn xong đoạn cuối này, hắn và Hệ thống sẽ đường ai nấy đi, hẹn không gặp lại.
Thế quái nào còn có tình huống bị lôi về để xử lý hậu quả sau công tác chứ???
Càng chết tiệt hơn là hắn bi biến thành đứa bé bốn năm tuổi.
Kiếm Tôn sư huynh (tự trách): Sư đệ đừng sợ, sau này sư huynh tuyệt đối không để bất kỳ ai làm tổn thương đệ!
Dược Tôn sư huynh (thống khổ): Sư đệ có nỗi khổ riêng, là sư huynh mắt bị mù mới hại sư đệ đến nước này.
Tông Chủ sư huynh (hối hận): Sư đệ một lòng vì tông môn, là ta không có tài cán gì!
Đồ đệ đã trở thành Ma Tôn bàng hoàng nhìn nhóc con y hệt sư tôn nhà mình. Vừa bi thương vừa tự trách, thanh âm run rẩy: Đây là.. Đây là sư tôn sinh sao?
Các sư huynh (tức giận): Ngươi cái tên súc sinh khi sư diệt tổ này!!!
Cố Thanh Giác (không hiểu chuyện gì):???
Sau đó y phát hiện, Kiếm Tôn sư huynh là nam phụ trong một quyển tiểu bạch liên tu tiên ký. Dược Tôn sư huynh là nam phụ ngoài mặt dịu dàng hắc hóa bên trong của truyện tu tiên. Tông Chủ sư huynh là nhân vật truyện ngược luyến tình thâm bị trách nhiệm và tình yêu giằng qua kéo lại ngược chết lên chết xuống. Còn đồ đệ của y lợi hại hơn hẳn, vai nhân vật phản diện khủng bố nhất trong cả ba quyển đều do hắn diễn.
Cố Thanh Giác (kiên trì đọc): Tông môn chúng ta quả là mẫu mực nhất Tiên Giới. Xem này xem này, một đám nhân vật ai ai cũng có phần bị ngược hết nha!
Truyện này còn có tên #Các ngươi không cần suy diễn nữa!# #Ta thật sự không có bị làm thế này thế nọ!#
Tag: Nguyên sang, đam mỹ, cổ đại, HE, tình cảm, tiên hiệp, huyền huyễn, tu chân, hệ thống, xuyên thư, sinh con, cường cường, chủ thụ, nhẹ nhàng, pháo hôi, sư đồ, niên hạ, 1v1
Vai chính: Cố Thanh Giác, Ân Minh Chúc.
PS.
1 - Thiết lập nhân vật chính nói rất nhiều, nội tâm trào phúng, từ đầu tới cuối không lật xe.
2 - Có bánh bao sau khi chính văn kết thúc, không cần hoảng hốt.