Edit: Hến Con
Tần Tiêm Ngưng lắc đầu tỏ vẻ không có việc gì
Từ Phù ôm Tần Tiêm Ngưng khóc lóc nói: “Con vậy mà hù chết nương! Nương không bao giờ đi cái núi chết tiệt kia nữa!”
Tần Đại Lực cũng hồng mắt nói: “Là đại ca vô dụng, còn muốn dựa vào tiểu muội đi trên núi hái quả dại để nuôi gia đình, chờ muội khỏe lại, đại ca liền đi lên trấn trên làm công! Muội về sau không cần lại đi lên trên núi!”
Tần Nhị Lực nước mắt vẫn luôn lạch cạch lạch cạch rơi xuống, nói không nên lời, một câu hoàn chỉnh nói cũng không xong.
Tần Tiêm Ngưng đang muốn nói câu gì đó an ủi mọi người, thì nghe thấy tiếng Tần Dũng Minh nôn nóng từ xa tới gần truyền đến: “Trương đại phu! Làm phiền ngài lại giúp khuê nữ ta nhìn xem!”
Thấy Trương đại phu đi đến, ba người lập tức nhường ra vị trí.
Trương đại phu một bên vuốt râu, một bên giúp Tần Tiêm Ngưng bắt mạch, sau một lúc lâu nói: “Còn may là miệng vết thương xử lý kịp thời, lại uống ba lần thuốc liền có thể loại bỏ dư độc còn sót lại.”
Sau đó lại càng tò mò hỏi: “Đúng rồi! Tiểu cô nương! Nghe nương ngươi nói miệng vết thương này là chính ngươi xử lý?”
Tần Tiêm Ngưng hơi xấu hổ nói: “Ta chính là trói lại chân, sau lại loại bỏ một ít máu ở trên, cũng không biết xử lý như thế nào”
Đại phu cười nói: “Ngươi tuổi còn nhỏ mà đã thông tuệ cứng cỏi như vậy, vốn dĩ mẫu thân ngươi nói ta còn không tin đâu! Ta xem miệng vết thương của ngươi còn dùng dao cắt tại chỗ, ngươi lúc ấy không đau sao? Ngươi như thế nào xác định con rắn đó có độc, nếu không phải là có độc, thì ngươi chẳng phải là phí công cắt rồi sao?”
Tần Tiêm Ngưng cười nói: “Ta cũng không biết nó có độc hay không, nhưng là khi ta khoét ra. liền phát hiện vết thương có chút tê tê, ta liền hoài nghi nó có độc. Hơn nữa bởi vì độc rắn thường sẽ làm miệng vết thương mất cảm giác, cho nên lúc ấy cũng không đau đến như vậy.”
Trương đại phu ha ha ha cười to nói: “Còn may con rắn độc này không lợi hại, ngươi mới có thể nhặt về một cái mạng, về sau cũng không nên đi trong núi hái quả dại, rất nguy hiểm!”
Tần Tiêm Ngưng lập tức nói: “Trương gia gia! Kia cũng không phải là quả dại! Đó là dược liệu, ta là muốn hái bán lấy tiền!”
Trương đại phu: “Nga ~ cư nhiên còn là dược liệu! Ngươi còn nhận biết được dược liệu? Là loại dược liệu gì vậy!”
Tần Tiêm Ngưng ngượng ngùng nói: “Vốn là ta cũng không biết, nhưng là lần gần đây nhất, hai ca ca của ta cũng bị thương, ta hai lần đi đến nhà đại phu trong thôn, sau đó liền biết một chút.”
“Một loại gọi là hoàng kỳ, một loại gọi là ngũ vị tử, một loại mọc từ dưới mặt đất lớn lên, một loại ở trên cây lớn lên, một chùm lại một chùm quả nhỏ màu đỏ rực”
Trương đại phu biết hoàng kỳ, một cái khác ngũ vị tử hắn cũng nghe ra là cái gì, hắn cười nói: “Quả màu đỏ kia gọi là huyền cập, ngươi vì cái gì kêu nó ngũ vị tử”
Tần Tiêm Ngưng cười nói: “Bởi vì chúng ta trong thôn chúng ta, có người ăn thấy chua, có người ăn thấy đắng, mỗi người ăn cảm giác hương vị đều không giống nhau, chẳng qua cũng ra năm loại hương vị, cho nên đại phu trong thôn gọi nó là ngũ vị tử.”
Trương đại phu vuốt vuốt rau mép nói: “Ngũ vị tử! Hay, rất hay, rất hay!”
Tần Tiêm Ngưng thấy thế thật cẩn thận mà thử thăm dò hỏi: “Trương gia gia! Y quán của ngài có thu dược liệu hay không nha!”
Trương đại phu nhìn năm người Tần gia, đều hai mắt sáng lấp lánh, chờ mong nhìn hắn, vuốt vuốt râu cười nói: “Thu! Chính là nếu không bào chế thì tiền sẽ ít hơn loại đã qua bào chế! Ngươi hãy suy nghĩ cho kỹ!”
Tần Tiêm Ngưng nghe thấy là có thu! Kích động muốn ngồi dậy, nhưng lại liên lụy đến miệng vết thương, đau nhe răng trợn mắt.
Trương đại phu thấy thế lập tức đè lại Tần Tiêm Ngưng nói: “Mau nằm xuống! Loại rắn độc này tuy rằng giai đoạn trước cảm giác vô cùng tê dại, nhưng càng về sau sẽ càng đau đớn, cho nên ngươi tận lực nằm tĩnh dưỡng!”