Chương 27: Rốt cuộc ai mới là huyết mạch danh chính ngôn thuận đây

Ngũ công chúa lập tức nổi giận: "Tạ lão phu nhân, chuỗi ngọc mà Hoàng tổ phụ ta ban cho Cáo mệnh phu nhân, sao lại ở trên người một đứa con nuôi!"

Liên tưởng đến lễ vật đầy tháng mà lão phu nhân tặng cho tiểu Vãn Vãn, mọi người lập tức suy nghĩ lung tung!

Tạ lão thái trọng nam khinh nữ đến mức cháu gái ruột cũng không bằng đứa con nuôi nhặt được sao?

Hay là, đứa bé này rõ ràng chính là con riêng của ngoại thất hầu phủ?

Sắc mặt Lưu phu nhân càng thêm xanh xao: "Rốt cuộc đứa bé này có lai lịch như thế nào, vì sao lại cho nó vật quý giá như vậy, trong khi cháu ruột Vãn Vãn chỉ được một cái khóa bạc?"

"Ồ, đúng vậy, đúng vậy, rốt cuộc ai mới là huyết mạch danh chính ngôn thuận đây, ngoại tổ mẫu hãy làm chủ cho cháu, ngoại tổ mẫu uy vũ!"

"Chẳng lẽ thằng bé này cũng là huyết mạch của hầu phủ các ngươi sao?cố ý tìm một bà vυ" để giấu diếm mọi người sao?"

Lưu phu nhân không chịu bỏ qua, hỏi dồn.

Lưu Uyển cũng ngây người.

Bà chưa từng nói chuyện này với mẫu thân mình.

"Tạ lão phu nhân, người nên giải thích đi, đây không còn là chuyện riêng của hầu phủ nữa, mà liên quan đến thể diện hoàng thất..."

"Đúng vậy, cho dù đứa bé này là của hầu phủ, theo quy củ thì chỉ có con của chánh thất và thế tử mới xứng đáng có đồ vật của Tiên đế, một mình chủ mẫu quyết định, sao người có thể... hồ đồ thế!"

Đã có người bắt đầu khuyên lão phu nhân.

Lão phu nhân lúc này đầu óc trống rỗng, ai lại ôm đem tiểu Hoài Sơn ra!

"Đây là hiểu lầm, ta không có đưa chuỗi ngọc cho một đứa con nuôi!"

"Hiểu lầm?"

Ngũ công chúa giơ chuỗi ngọc trong tay lên, rõ ràng là lấy từ trên người của đứa bé.

"Chuyện này bản công chúa chỉ tin vào điều mắt thấy tai nghe, còn việc này là thế nào, ngài hãy vào cung giải thích với phụ hoàng ta đi!"

Ngũ công chúa vung tay áo bỏ đi cùng các cung nữ.

Hứa Nhu Nhu bị dọa choáng váng!

Cô ta đâu có thấy qua thứ tốt thế này bao giờ, nghe nói là lão thái thái tặng cho Hoài Sơn, chỉ nghĩ bà coi trọng Hoài Sơn!

Nào ngờ lại coi trọng đến mức này!

Đó chính là đồ vật của Tiên đế mà!

"Ngũ công chúa! Ngũ công chúa!"

Tạ Tấn An đuổi theo, quần áo ướt sũng trông chật vật, vẫn không thể gọi Ngũ công chúa quay lại!

Các vị phu nhân lần lượt thở dài rời khỏi nội viện.

Lão phu nhân lập tức ngã quỵ xuống đất, môi run rẩy!

Chuyện này biết xử lý thế nào đây.