Chương 25: Thương hại

Lưu Uyển nói một cách đầy tiếc nuối, ánh mắt trìu mến, không hề tỏ ra một chút cự tuyệt.

Bên tai vang lên tiếng cười khúc khích của nữ nhi,

"Mẫu thân giỏi thật đấy, khiến người ta phải đau lòng. Những lời bất hạnh như vậy, nói ra càng nhiều càng tốt."

Lưu Uyển thấy sắc mặt Hứa Nhu Nhu khó coi, lại được nữ nhi ủng hộ, liền quay đầu giải thích với các chư vị phu nhân.

"Xem ra phu quân ngươi đã chết, thật đáng thương, rõ ràng là một quả phụ, vậy mà còn bị phu quân nhà ta dính líu vào thân. Nương tử như ta biết phải xử lý chuyện này như thế nào đây."

Chính bản thân bà cũng tỏ ra ủy khuất.

Chư vị phu nhân đều đến an ủi Lưu Uyển.

Hứa Nhu Nhu nghiến răng ken két, xiết chặt tay đến mức sắp bị bóp nát! Cô ta thậm chí còn nguyền rủa Tấn An chết tiệt! Lại còn nguyền rủa cả nhi tử của Lưu Uyển!

Quay đầu cầu cứu, sắc mặt Tạ Tấn An cũng chẳng khá hơn chút nào, ông ta giận run lên bần bật, nhưng không phải đang trừng mắt nhìn Lưu Uyển, mà là đang trừng mắt nhìn cô ta.

Cô đã làm sai điều gì cơ chứ?

Cô chỉ muốn có một danh phận mà thôi, cô ta muốn ngăn cản những kẻ khác bước chân vào cửa nhưng nào ngờ chính mình lại sa vào vũng bùn!

Lưu Uyển rất khó xử, tiến đến xin chỉ thị lão phu nhân.

Lão phu nhân uống thuốc trợ tim, từ từ tỉnh lại, yếu ớt nói: "Nếu là một quả phụ thì đương nhiên không thể tùy tiện bước vào hầu phủ làm thϊếp, bị Tấn An dính líu vào thân, lại nuôi dưỡng tiểu thiếu gia, vậy thì tùy tiện cho một danh phận, để cô ta có thể sống trong Hầu phủ là được rồi."

Đây đã là biện pháp có thể bịt miệng thiên hạ sau khi suy nghĩ kỹ càng.

Lưu Uyển đồng ý, "Nếu người quả phụ này còn có nhạc mẫu chúng ta nên đến nhà phu quân của cô ta thương lượng cho tốt, cho một thân phận là xong. Chỉ sợ cô ta không nơi nương tựa, là một cô nhi."

" Cô ta không có nhạc mẫu." Lão phu nhân đáp.

"Thật là đáng thương, xem ra là một cô nhi, vậy thì cho cô ta làm thϊếp cũng còn kém xa." Lưu Uyển thở dài.

"Đủ rồi! Những việc này không thể sắp xếp lại sao?" Tạ Tấn An sắc mặt âm trầm, gần như đã dùng hết lý trí.

Rõ ràng là Lưu Uyển đang sỉ nhục Nhu Nhu.

"Thế tử đang tức giận sao?"

"Chẳng phải thế sao, cho công tử nạp một quả phụ, đương nhiên công tử sẽ tức giận, người trong sạch nào lại chịu nạp quả phụ chứ." Lưu phu nhân đáp lời sâu xa.

"Cũng đúng, bất kỳ nam nhân nào trong Trần phủ chúng ta nếu nạp quả phụ, cả nhà đều không dám ngẩng đầu lên, có thể hiểu được, có thể hiểu được!" Trần phu nhân bổ sung thêm.